Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Gã vừa hỏi Hứa Thuận có ý kiến gì hay không, Hứa Thuận lập tức trả lời một tràng gã nghe không hiểu, nhưng mà cảm thấy đều là lời nói nhảm rất lợi hại.
“Sư đệ, nói tiếng người đi.” Tử Ngạnh quen biết Hứa Thuận lâu như vậy, giờ mới biết Hứa Thuận cũng biết lải nhải.
“Theo ta thấy, sợ là có chút không thuận lợi.” Hứa Thuận nói.
“...Đây cũng là nói nhảm!” Tử Ngạnh nói.
Dị biến trên trời lớn như thế, chỉ cần không phải người mù đều biết các tổ sư trở về không quá thuận lợi.
Hứa Thuận nói: “Ta có hai ba loại suy đoán.”
“Sư đệ có cao kiến gì?” Tử Ngạnh khiêm tốn thỉnh giáo.
Gã biết đôi khi Lam Nhiêm sư thúc sẽ tiết lộ một ít tình báo với Hứa Thuận.
“Thứ nhất, kẻ địch trên Tiên giới đang truy đuổi sát sao, tổ sư không thoát ra được.” Hứa Thuận phỏng đoán.
“Có thể...” Tử Ngạnh gật đầu.
“Với tính cách của tổ sư, chắc chắn sẽ không muốn dẫn phiền toái đến Tu Tiên giới, bởi vậy mới chậm trễ.” Hứa Thuận còn nói thêm.
“Điều này cũng đúng!” Tử Ngạnh cũng từng đọc qua《Tổ Thuyết》nên đương nhiên biết rõ tính cách của tổ sư.
“Không biết Tiên giới rốt cuộc gặp kẻ địch thế nào mà có thể khiến Tiên Nhân chuồn hết xuống chỗ chúng ta.” Dù đã qua nửa tháng nhưng mỗi lần Tử Ngạnh nghĩ đến chuyện này vẫn cảm thấy không chịu nổi.
Gã cho rằng mình đã rất trừu tượng, không ngờ bàn về trừu tượng thì tổ sư vẫn là bậc thầy.
Ngược lại Hứa Thuận rất bình tĩnh, hắn gặp qua hiện thực hoang đường còn không hợp lẽ thường hơn so với chuyện này nhiều. Hắn lại nói tiếp: “Thứ hai... Nghe nói Tiên giới có tứ đại Tiên Đế. Tổ sư chúng ta chỉ là một trong số đó.”
“Chưa biết chừng là ba vị Tiên Đế khác đang kéo chân sau của tổ sư chúng ta!”
“Lẽ nào lại thế? Kẻ địch mạnh ngay trước mắt, chẳng lẽ không phải nên đồng tâm hiệp lực sao?” Tử Ngạnh nói.
Hứa Thuận cười lạnh một tiếng, nói: “Ai mà biết được? Cũng không phải chưa từng có cảnh quân bạn bị vây, bất động như núi! Ngươi cũng đã xem qua《Tổ Thuyết》rồi đấy, trước khi Tiên giới gặp đại địch, bố cục vẫn là tổ sư giằng co với ba vị Tiên Đế khác.”
“Ngươi cảm thấy Tiên giới bại nhanh như vậy liệu có phải do bọn họ tính toán không?”
Tiên giới thật sự đánh không lại đại địch sao?
Tiên giới thua thế nào?
Hứa Thuận không biết, điều Hứa Thuận biết là đánh trận chưa bao giờ phụ thuộc vào việc đối thủ mạnh ra sao mà phải xem đồng đội kém đến mức nào.
Đồng đội như heo còn đáng sợ hơn so với đối thủ như thần.
Hoặc phải nói là chưa từng có đối thủ như thần. Đối thủ thần chỉ vì bên ta có đồng đội như heo phụ trợ mà thôi.
Tử Ngạnh nhớ lại《Tổ Thuyết》rồi nói: “Sư đệ quả là thông thái!”
Dựa theo《Tổ Thuyết》để phỏng đoán, có thể thấy thật ra nếp sống trên Tiên giới còn không bằng Tu Tiên giới.
Bởi vì trên Tiên Nhân không còn gì nữa.
Con đường phía trước đã đứt đoạn.
“Thứ ba thì...” Hứa Thuận nhìn sấm sét trên bầu trời như rắn vàng điên cuồng nhảy múa, nói: “Có lẽ xuyên qua hai giới rất nguy hiểm.”
“Trước đó ta gặp một Đan Tiên, còn có Đổ Tiên và con lừa trọc chúng ta gặp được đều không dùng bản thể tới đây. Thế nên, ta cảm thấy...”
“Cái gì, sư đệ ngươi còn gặp cả Đan Tiên?” Tử Ngạnh cắt ngang lời Hứa Thuận nói.
“Đúng vậy! Ta chưa kể à?” Hứa Thuận nói: “Đan Tiên trong phòng luyện khí chính là ta mang về đấy.”
“Hả?” Tử Ngạnh sững sờ, gã biết sư tôn mình đang vùi đầu luyện khí, nhưng gã không biết Tiên Nhân mà phòng luyện khí dùng để thí nghiệm lại do Hứa Thuận mang về.
Hứa Thuận nhìn gã, nói: “Chẳng lẽ ta ra ngoài một chuyến, bắt được một Tiên Nhân cũng phải công bố với mọi người sao?”
“...Sư đệ, ngươi giả vờ giả vịt giỏi lắm!” Tử Ngạnh cảm thấy Hứa Thuận đang thầm lặng giả ngầu.
“Không phải ta cố ý, mà là... Đến rồi!” Hứa Thuận nói.
“Cái gì tới rồi?” Tử Ngạnh hỏi.
Chẳng mấy chốc gã không cần hỏi nữa, bởi vì gã cũng đã nhìn thấy.
Trong không trung tối đen bỗng xuất hiện một góc của một khối ngọc thạch, sau đó ngọc thạch càng lúc càng lớn, kéo dài ra ngoài trong sự khiếp sợ của Hứa Thuận và Tử Ngạnh.
Một tòa thành bạch ngọc nhỏ từ trong khe hở chậm rãi chen ra ngoài.
Thành nhỏ lấy bạch ngọc làm trụ cột, quỳnh lâu ngọc thụ, tiên sơn phi bộc, vô cùng xa hoa. Phía trên Tiên thành còn có mười mấy người đang đứng.
Bọn họ chính là Tiên Nhân!
Sau khi ra khỏi khe nứt màu đen giống như mặt gương, thành nhỏ phát ra quang mang nhàn nhạt, như một bong bóng hình cầu.
Bề mặt bong bóng có vô số lôi đình đang chuyển động, thậm chí còn có sấm sét, đó là thiên địa pháp tắc của Tu Tiên giới đang tiến hành đè ép với tòa thành bạch ngọc.
Rõ ràng là tòa thành bạch ngọc này không nên xuất hiện ở Tu Tiên giới.
Sau khi Lam Đại và Lam đạo nhân cùng những Nguyên Thần Chân Nhân nhìn thấy tòa thành nhỏ này, sắc mặt ai nấy đều trở nên lạnh băng.
Đây không phải phương thức Thanh Hoa tổ sư đã ước định trước với bọn họ.
Có thể thấy đường lui của Thanh Hoa tổ sư đã bị những kẻ này cướp đoạt!
“Kiếm Tôn!” Lam đạo nhân quát khẽ một tiếng.
Một luồng kiếm quang màu trắng từ dưới núi Thanh Hoa bay ra, sau đó rơi vào tay Lam đạo nhân.
Hứa Thuận thấy rất rõ, đó là một thanh kiếm bản rộng tám mặt phong cách cổ xưa!
Mũi kiếm bắn ra hàn quang, mang theo sát khí chấn nhiếp tâm thần, khiến đám Hứa Thuận đều dựng tóc gáy.
“Kiếm · Vô Tăng!”
Lam đạo nhân thân hóa kiếm quang, cùng kiếm hợp nhất.
Hứa Thuận chỉ thấy một luồng kiếm khí tựa như thiên hà từ Thanh Hoa Phái bay lên, trùng trùng điệp điệp, rộng lớn vô biên, hướng tòa thành nhỏ bạch ngọc kia, hung hăng chém xuống tòa thành bạch ngọc kia!
Dù có là Tiên Nhân, Tiên thành thì thế nào?
Lam Nhiêm cũng có thể tru tiên!
Trên bầu trời tối đen, một luồng kiếm quang bỗng nhiên rạch ngang hắc ám, tựa như thiên hà buông xuống phía chân trời, rực rỡ tới loá mắt, tráng lệ phi phàm.
Thiên hà khi thì uốn lượn quanh co giống như quỹ đạo của các ngôi sao trong dải ngân hà, khi thì chạy nước rút theo đường thẳng, trùng trùng điệp điệp, cùng nhau phá tan!
Dọc đường kiếm khí đi qua, không khí dường như cũng bị luồng kiếm quang này chia thành hai nửa, để lại từng vết nứt không gian rất nhỏ!
“Làm càn!”
Từ trong Tiên thành truyền đến một giọng nói uy nghiêm.
“Ai đi cản đối phương lại!”