Kỷ Nguyên Thần Thoại (DỊCH FULL)

Chương 80. Kỷ nguyên thần thoại, ta tiến hóa thành cự thú cấp Hằng Tinh 80

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Nhưng nếu có kẻ chọc tới trên đầu hắn, hắn sẽ một bàn tay đánh chết tươi.

Nhìn Trần Sở thần sắc phong khinh vân đạm, không vì ngoại giới dao động, Lạc Phi hé miệng mỉm cười.

Sau đó hai người lại nói chuyện phiếm một hồi, rồi từng người chìm đắm trong không khí đọc sách.

Đương nhiên, hắn nhìn như đang đọc sách, thật ra đại bộ phận lực chú ý đều đi tới bên Trọng Giáp Thú.

Dị thú dữ tợn đã trưởng thành đến một mét ba chậm rãi tiến vào trong sông.

Từ sau khi đột phá Nhị Trọng Thiên đã qua hơn một tuần, mỗi ngày Trọng Giáp Thú không phải săn giết thì chính là trên đường đi săn mồi.

Khi Trọng Giáp Thú không ngừng trưởng thành, trở nên càng ngày càng cường đại dữ tợn, đồng thời hắn phát hiện cá biến dị ở đoạn sông này càng ngày càng ít, thường xuyên phải bơi mấy dặm mới gặp được một con.

Cứ như vậy, mỗi ngày chỉ tìm kiếm con mồi đã không ít thời gian lãng phí.

Dưới mặt sông sâu hơn mười mét, Trọng Giáp Thú cắn xé thịt cá bằng miệng, đăm chiêu suy nghĩ trong mắt: "Xem ra phải đợi Trọng Giáp Thú tiến hóa lần nữa mới muốn đi biển tìm đồ ăn."

Sáng hôm sau, vừa đi đến cổng trường chưa bao xa, hắn đã gặp người quen.

Lý Mãnh - kẻ từng bị hắn đánh bại trong cuộc thi xếp hạng - đứng bên vệ đường, sau khi nhìn thấy hắn bèn hưng phấn nói: "Trần Sở, rốt cuộc ngươi đã tới rồi."

"...Có việc gì?" Hắn ngơ ngác nhìn hắn.

Lý Mãnh đắc ý cười nở: "Hôm nay ta đứng đây chờ ngươi, chính là để báo tin ta đã đột phá Nhị Trọng Thiên."

"Rồi sao nữa?"

Lý Mãnh nghẹn lời: "Ực... Ngươi không cảm thấy áp lực gì sao?"

Hắn nhìn hắn kỳ quái: "Sao ta phải cảm thấy áp lực? Chẳng lẽ ngươi muốn khiêu chiến trả thù lần thua trước?"

"Đương nhiên không! Lý Mãnh ta đâu phải hạng người giậu đổ bìm leo."

Hắn ngẩng cao mặt nói: "Lần ấy tuy ta sơ suất, nhưng thua đậm tâm phục khẩu phục."

"Hôm nay ta tới là để thông báo: Ta đã tuyên bố trên diễn đàn chính thức - bất kỳ ai muốn khiêu chiến ngươi sau khi ngươi đột phá Nhị Trọng Thiên, phải đánh bại ta trước đã!"

"...Đây là kiểu gì vậy?" Hắn nghi hoặc nhíu mày.

Lý Mãnh hừ mũi: "Những kẻ từng thua ta ở Nhất Trọng Thiên mà giẫm lên ngươi, thì khác nào giẫm lên mặt ta? Đương nhiên ta không để chúng toại nguyện."

"Hơn nữa dù sao chúng ta cũng từng đấu qua tay, coi như hữu nghị giao hảo. Chuyện nhỏ này khỏi cần cảm ơn ta."

_Không đời nào! Hắn có nói sẽ cảm ơn ngươi đâu?_

Vả lại, từ lúc nào chúng hắn thành bạn bè? Hắn chợt thấy mờ mịt.

"Khoan đã, sao ngươi dám chắc sau khi ta đột phá Nhị Trọng Thiên sẽ yếu thế hơn các người?" Ánh mắt hắn bỗng trở nên khó hiểu.

Trong khoảng thời gian này, theo Trọng Giáp Thú trưởng thành, các phương diện thuộc tính của hắn đều đang gia tăng, thể chất đơn thuần đã đạt tới 115 điểm, thuộc tính lực lượng đạt 120.

Quyền lực dưới sự tăng phúc của Long Tượng Công đã vượt qua bốn ngàn kg.

Dù là Lý Mãnh - những "thiên tài" này sau khi đột phá chân lực, uy lực càng mạnh, hắn cũng có tự tin lực áp bọn họ.

Không có cách, thuộc tính cơ sở vượt qua quá nhiều.

Lý Mãnh đương nhiên nói: "Đương nhiên, ta chính là thiên tài tu luyện công pháp cao cấp, thực lực sau khi đột phá Nhị Trọng Thiên đã xưa đâu bằng nay."

"Nhưng ngươi cũng đừng nản chí, đợi đến khi lên lớp mười hai, chúng ta có thể tham dự nhiệm vụ thí luyện, cơ hội đạt được điểm cống hiến rất nhiều."

"Đến lúc đó ngươi có thể nghĩ biện pháp tích lũy điểm cống hiến, đổi công pháp cao cấp cùng tài nguyên tu luyện, nói không chừng có ngày đuổi kịp ta."

"Trần Sở, cố lên! Ta sẽ chờ ngươi ở phía trước." Nói xong, Lý Mãnh tự tin xoay người rời đi, chẳng cho Trần Sở cơ hội mở lời.

Trần Sở hít sâu một hơi.

Thôi bỏ đi, không chấp nhặt với hạng người đó, đúng là đồ ngốc. Tự an ủi bản thân, Trần Sở cố đè nén ý định cho gã một trận.

"Nghe gì chưa? Nửa nước Khả La Nhã đã rơi vào tay giặc rồi."

"Đúng vậy, nghe nói nhiều người chết lắm. Bọn tu luyện giả còn định lập cái Thần Giáo trên mặt đất, tuyên truyền ngày tận thế sắp đến, chỉ có tin thần mới được vĩnh sinh."

"Các ngươi bảo trên đời này có thần thật à?"

"Thần là cái thá gì? Chẳng qua là kẻ mạnh mẽ hơn người thường thôi. Chúng ta tu luyện Chân Võ, đến cuối cùng chẳng phải cũng thành thần hay sao."

Trần Sở vừa bước vào phòng tu luyện bèn nghe thấy mọi người đang bàn tán về tình hình Khả La Nhã.

Loạn sự ở Khả La Nhã đã kéo dài hơn một tháng, chẳng những không dịu bớt mà còn thêm căng thẳng.

Hiện tại, nghị viện Liên bang đang bàn có nên can thiệp vào hay không.

Theo luật Liên bang, các nước đồng minh đều có quyền tự chủ, chỉ khi nào có đại sự ảnh hưởng đến toàn thể nhân loại thì ba nước lớn mới có lý do để nhúng tay.

"Mong là đừng lan đến đây." Trần Sở đã quen với cuộc sống hiện tại, không muốn bị phá vỡ bởi những chuyện ngoài ý muốn.