Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Sau khi hắn triển khai sơ bộ kế hoạch cho nhiệm vụ xong, mọi người bắt đầu từ bên này đi đường vòng vài dặm tiến vào một rừng cây nhỏ khác.

Nơi này cách doanh địa chỉ vài trăm mét, nhưng do rừng cây che chắn nên bọn cướp tuyệt đối không thể phát hiện ra bọn họ.

Tông Thận xuống vật cưỡi ở bên ngoài cánh rừng, bắt đầu đi bộ về phía trước.

Đạp trên bóng râm đi tới bên cạnh doanh địa.

"Luna, ngươi đi với ta.”

"Những người còn lại ở đây chờ lệnh.”

Mọi người đều lợi dụng thân cây để che chắn thân hình.

Tông Thận nhỏ giọng phân phó.

Ngay sau đó, hắn và Luna nhanh chóng chạy vào doanh địa.

Trốn sau một đỉnh lều vải nhỏ.

Theo quan sát trước đây.

Hầu hết bọn cướp trong doanh địa đều tụ tập ở khoảng đất trống trước đại doanh, lười biếng phơi mình dưới nắng.

Thế nhưng không thể loại trừ việc vẫn còn có những tên cướp ở lại trong doanh trướng.

Dựa vào số lượng doanh trướng, tổng số tên cướp trong toàn doanh địa phải từ 40 đến 50 người.

Tông Thận ra hiệu cho Luna, chỉ thị cho nàng đi lục soát ở những doanh trướng phía sau.

Còn mình thì chịu trách nhiệm những doanh trướng ở đằng trước.

Mỗi một doanh trướng đều có mười chiếc lều vải nhỏ.

Không ai biết có gì trong những chiếc lều vải này.

Luna nhận lệnh xong, có chút muốn nói lại thôi, nhưng cuối cùng nàng cũng gật đầu, lắc mình một cái đã lẻn đến dãy lều thứ hai.

Nàng không tạo ra bất kỳ tiếng bước chân nào khi tiếp đất, không hổ danh là một chiến sĩ thợ săn của bộ tộc Ám Dạ tinh linh!

Tông Thận lấy chiến kiếm cận vệ ra và cẩn thận chọc một cái lỗ trên lều vải.

Nhẹ nhàng xé nó ra và nhìn vào bên trong.

Đây là một căn lều trống trải chỉ có hai cái chiếu rơm đơn sơ, mùi mồ hôi lập tức bốc ra.

Tông Thận lắc đầu, xem ra làm thổ phỉ cũng khá vất vả

...

Hắn ngẩng đầu lên, cảm thấy mình đã hiểu nhầm, vì Mariel là con gái của Mars, là con tin cực kỳ quan trọng nên khả năng cao là nàng sẽ không ở trong lều trại.

Hắn nhìn qua khe hở trong lều tới mái vòm lớn trước mặt.

Khả năng cao là sẽ ở trong căn lều lớn này, thảo nào vừa rồi Luna lại lộ ra vẻ mặt muốn nói lại thôi.

Tông Thận có chút lúng túng đặt chiến kiếm cận vệ vào ô chứa đồ.

Căn lều mái vòm và hai dãy lều cách nhau hơn chục mét, nhưng phía sau không có tên cướp nào.

Tông Thận hít sâu một hơi, luôn nhớ rõ đây là tác chiến đặc biệt, không phải chính diện cứng rắn.

Hắn bắt đầu đi về phía lều trại mái vòm, cố gắng khom người đi, thả chậm bước chân, cố gắng không tạo ra quá nhiều tiếng bước chân.

Đáng tiếc là, sự thật chứng minh Tông Thận tuyệt đối không thể là một sát thủ giỏi, mỗi bước chân của hắn dẫm nát trên cỏ héo khô, hắn luôn phát ra tiếng "rộp rộp" rõ ràng.

Cũng may, những tên cướp đó cũng không phải dân chuyên nghiệp, phơi nắng vẫn phơi nắng, nói chuyện phiếm vẫn trò chuyện tán gẫu, hoàn toàn không ngờ rằng lại có kẻ dám xông vào hang ổ của thổ phỉ.

Tông Thận hữu kinh vô hiểm đi đến phía sau của doanh trướng có mái vòm.

Hắn ngồi xổm xuống, lấy chiến kiếm ra lần nữa, khoét ra một lỗ nhỏ.

Qua khe hở nhỏ để quan sát tình hình bên trong.

Không gian của doanh trướng này lớn hơn nhiều, bên trong cũng sang trọng hơn nhiều, được trải nhiều lớp da lông không biết tên làm thảm, ở giữa là một cái bàn làm bằng gỗ.

Ngoài ra còn có một chiếc giường lớn, cũng được ghép từ những khúc gỗ, phủ một lớp lông dày.

Một cô gái tóc vàng bị trói thành tạo hình rất phức tạp, trông có chút không thích hợp với trẻ con, cách đó không xa có hai tên cướp ốm nhom đang dựa vào xà đỡ của doanh trướng ngủ gật.

Quần áo của nàng vẫn còn nguyên vẹn, biểu cảm trông cũng có vẻ tương đối ổn định.

Xem ra với tư cách là một con tin có giá trị cực cao, nàng cũng không bị xâm phạm và làm hại.

Ngoài ra, trong doanh trướng còn có một cái rương bằng đồng cổ và một cái rương bằng sắt đen.

Đây là chuyện vui ngoài ý muốn.

Khá lắm, còn là hai quả trứng vảng!

Tông Thận nheo mắt nhìn hai ngư canh gác kia.

"Cướp tạp ngư lv5 (màu trắng)"

"Chủng tộc: Nhân loại"

"Thương tổn khi đâm: 22 ~ 25"

"HP: 135"

"Giá trị hộ giáp: 13"

"Kháng ma pháp: 3"

"Kỹ năng: Không"

(Hàm như)

"Cướp tạp ngư lv5 (màu trắng)"

"Chủng tộc: nhân loại"

"Thương tổn khi đâm: 21 ~ 24"

"HP: 138"

"Giá trị hộ giáp: 12"

"Kháng ma pháp: 6"

"Kỹ năng: Không"

(Hàm ngư x 2)

Hai tên cướp tạp ngư cấp 5, gọi Luna đến chắc là có thể hạ sát ngay lập tức.

Nhưng vẫn có những rủi ro.

Tông Thận cau mày.

Lá gan của hắn lớn hơn một chút, bèn dùng chiến kiếm khoét một lỗ hình vuông đủ cho một người đi qua lều.

"He he...”

"Bi bi bi...”

Tông Thận khe khẽ chào hỏi cô gái nhỏ trong doanh trướng.

Cô gái nhỏ quay đầu lại.

Khi nhìn thấy Tông Thận, đôi mắt nàng đột nhiên mở to một chút.

Đánh giá từ cách ăn mặc và hành vi lén lút của Tông Thận, chỉ cần không phải kẻ ngốc thì cũng biết hắn đến đây để làm gì.

Tông Thận duỗi một ngón tay ra và làm động tác im lặng.

Sau đó, hắn xoay tay xoay chân bình tĩnh đi vào trong doanh trướng.

Nhờ lớp lông phủ kín trên mặt đất khiến bước chân của hắn trở nên yên lặng.

Hắn thận trọng đến bên cô gái nhỏ, rút kiếm và chém sợi dây gai buộc trên người nàng.

Hai người không có bất kỳ sự giao tiếp nào, cô gái nhỏ cố gắng hết sức để gượng dậy, nhưng vì bị trói quá lâu nên chân nàng tê dại không thể gượng dậy được.

Tông Thận cất chiến kiếm cận vệ vào, một tay ôm lấy nàng!

Đối với hắn, người được hai mươi tám điểm sức mạnh mà nói, việc ôm một cô bé là chuyện dễ như trở bàn tay đối với hắn.

Một trăm viên gạch không dễ dàng di chuyển được, một cô bé nặng trăm cân với số tiền được hưởng thì lại dễ dàng!

Tông Thận ôm lấy tiểu cô nương, di chuyển tay chân rồi bay ra nóc tròn của doanh trướng.

Đi được mười mấy mét.

Thì rất nhanh hắn đã tụ họp với Luna, rồi cùng nhau trở lại trong rừng.

Chiến sĩ ở xung quanh đây đều đang lăm le.

Madeline nhanh nhẹn leo lên một cây cổ thụ, ánh mắt sắc bén quét sơ một lượt phía xung quanh.

Tông Thận nhẹ nhàng thả cô bé xuống.

“Ngươi là Mariel phải không?”