Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Hiệu quả: Tự Nhiên chúc phúc (Có thể cày xới trong phạm vi một ngàn mét xung quanh lãnh địa, giúp cho cây nông nghiệp trong lãnh địa có thể rút ngắn 30% chu kỳ sinh trưởng, nâng cao 30% sản lượng, địch nhân xâm lấn lãnh địa sẽ bị dây leo có gai nhọn công kích.)”

“A, thứ đồ chơi này không tệ nha!”

Có thể được để trong tiểu viện quả nhiên là một món đồ tốt.

Thứ đồ chơi này vẫn đang ở trong trạng thái bị tàn phá, thế mà hiệu quả còn tốt hơn cả Sức Sống Đồ Đằng của nhà mình.

“Tiểu Giang ơi, ngươi có bán cục đá lớn trong viện này không?”

Tông Thận thuận miệng hỏi, lại nhìn thấy Giang Di đang đứng trong sân tìm đồ trong rương trữ vật đột nhiên run lên một cái, giống như là bị tên háo sắc nào đó để mắt tới.

Nàng đứng dậy, trên mặt mang nụ cười lúng túng.

“Đây là di tích kiến trúc, không thể nào di chuyển…”

Tông Thận nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối.

“Chao ôi, đáng tiếc quá, thứ đồ chơi này mà dùng để làm ruộng thì không thể tốt hơn.”

Hắn chắp tay sau lưng, cũng không nóng nảy, bắt đầu đi dạo xung quanh.

Lúc này Thiết Trụ cũng đi tới bên cạnh Tông Thận, ghé vào tai hắn nói nhỏ.

“Đại nhân, nàng chính là lãnh chúa lúc ta về từ phía nam nhìn thấy mà tối qua ta nói với ngài đó.”

“Ta nghĩ cái hồ kia chính là nơi mà ta chưa kịp xem xét rõ ràng.”

Tông Thận gật đầu, không hề nói gì, chỉ vỗ vỗ lưng hắn, ra hiệu mình đã hiểu.

Khoảng 10 phút sau Giang Di sắp xếp tốt mọi chuyện trong lãnh địa xong.

Đoàn người xuất phát lần nữa, cùng nhau tiếp tục đi về phía đông nam.

Thời tiết hôm nay hơi là lạ.

Không còn trời trong gió nhẹ như ba ngày trước.

Trên đỉnh đầu toàn là mây màu xám trắng.

Ánh mặt trời bị che khuất, có vẻ hơi âm u và ngột ngạt.

Tông Thận cưỡi Bát Giới, ngẩng đầu liếc nhìn trời một cái.

Sự biến hóa này chắc chắn không phải trùng hợp.

Mặc dù thời gian đếm ngược của thời kì bảo vệ người mới chưa kết thúc nhưng một ít dấu hiệu của sự kết thúc đó bắt đầu hiện ra.

Càng lúc càng thêm chân thực, thế giới sinh động giống như nó đang sống thật.

Tiếp tục đi thêm khoảng ba mươi phút.

Rốt cuộc Tông Thận đã tới khu vực bên ngoài hồ kia.

Chỗ này là một đồng cỏ trong một đầm lầy.

Bên kia là một hồ lớn có phong cảnh không tệ.

Hai bên của hồ bị rừng cây bao lấy.

Chỉ có một con đường rộng chừng mười mấy trượng dẫn vào trong.

Còn có vài dòng suối nhỏ chảy từ bắc xuống nam mà đến, đổ vào trong hồ.

Trong phạm vi mắt có thể nhìn được cũng không thấy có lãnh địa nào khác.

Giống như là chốn bồng lai tiên cảnh.

Trước đây lúc Tông Thận đang dẹp giặc cỏ cũng đã hỏi công lược vị trí của nguồn nước thì nó cũng có nhắc tới chỗ này.

Hắn còn nhớ rõ, ban đầu bên trong nhắc nhở đó đã từng nói nước suối ở đây trong suốt, nhưng mà ở đây lại có một đám người xấu tính chiếm cứ.

Tuy nhiên giờ nhìn lại, mặt hồ yên tĩnh, còn có vài con chim lớn đang quanh quẩn ven bờ hồ.

Nếu cảnh này đặt ở địa cầu thì chính là một công viên có loại hình sinh thái đất ngập nước đúng nghĩa.

Hoàn cảnh xung quanh hơi tốt quá mức.

Có thể xây một căn nhà gỗ nhỏ ở đây làm chỗ nghỉ ngơi.

Giang Di mang theo bọn hắn cẩn thận đi tới bên hồ.

Dừng lại chỗ cách hồ khoảng năm trăm thước.

Giống như là trong hồ có đồ vật gì đó khiến cho nàng kiêng kị.

Tông Thận tập trung nhìn vào mặt hồ nhưng không phát hiện ra điều gì cả.

(Bên trong hồ này có một mảnh vụn đầy phù văn và ma lực cổ quái, vì sự ảnh hưởng này mà trong hồ sinh ra rất nhiều nguyên tố thủy)

Nhắc nhở có chữ màu vàng nổi lên.

Lúc này, Giang Di cũng tới bên cạnh.

“Lãnh chúa Tông, hãy cho binh lính của ngài chuẩn bị một chút, bây giờ ta bắt đầu dụ quái vật ra.”

“Số lượng của những tên đó khoảng chừng hơn trăm triệu.”

“Chúng ta trước tiên giết một nhóm để thăm dò sâu cạn thế nào.”

Tông Thận nhẹ nhàng gật đầu, đưa tay lên ra hiệu cho lang kỵ binh lùi lại.

Lúc này, Giang Di gọi hai chị em hiệp sĩ Long Duệ kia tới.

“Phi Vân, bắn vào trong hồ một phát!”

Vị hiệp sĩ Long Duệ tên Phi Vân kia nghe vậy thì chuyển trường cung ra trước người, rút ra một mũi tên, tiện tay giơ lên bắn nó vào trong hồ.

Mũi tên dài màu đen như thể một tia chớp đen bắn vào trong hồ.

"Phụt!"

Bọt nước bắn lên, mặt hồ bập bềnh từng gợn sóng lăn tăn.

Điều thú vị ở đây là, chỉ một mũi tên mà lại có thể đánh ra thương tổn.

"Ùng ục. . ."

"Ùng ục ùng ục…"

Mặt hồ bị mũi tên bắn trúng bắt đầu sôi lên sùng sục.

Dòng nước bắt đầu ngưng tụ lại một chỗ, hóa thành năm sáu quái vật hình Đầu Nhân.

Toàn thân những quái vật này đều được tạo nên từ nước hồ trong suốt.

Thân cao ba mét, vị trí chân thì lại là một cột bọt nước.

Toàn thân đều có nếp gấp của bọt nước, thoạt nhìn thì có góc có cạnh, không chỉ cổ quái, mà còn dữ tợn.

Trong đó có ba bốn con thủy nguyên tố là chiều cao cũng không khác so với người bình thường là bao.

Trong thân thể trong suốt lóe lên ánh sáng xanh yếu ớt, phù văn kỳ quái cũng đang không ngừng khởi động.

Khiến cho thân thể của bọn chúng hiện ra ánh sáng màu xanh nhạt.

Lần này cuối cùng cũng có thể kiểm tra được thuộc tính của bọn chúng rồi.

“Thủy Nguyên Tố nhỏ hung hãn lv16”

“Chủng tộc: Sinh vật nguyên tố”

“Thương tổn ma pháp: 28~31”

“HP: 360”

“MP: 230”

“Giá trị hộ giáp: 10”

“Kháng ma pháp: 8”

“Kỹ năng: Thủy tiễn lv5 (thời gian niệm chú 2S, ma pháp tiêu hao 20 điểm, bắn ra một thủy tiễn, tạo thành 1.25 lần số thương tổn ma pháp)

Kỹ năng bị động: Thân thể nguyên tố lv1 (nhận được miễn giảm thương tổn vật lý 20%)”

(Thủy Nguyên Tố nhỏ không đủ nguyên tố, nhưng chúng vẫn có thể bắn thủy tiễn lên mặt ngươi)

“Thủy Nguyên Tố hung hãn lv20 (màu xanh lục)”

“Chủng tộc: Sinh vật nguyên tố”

“Thương tổn ma pháp: 39~42”

“HP: 600”

“MP: 350”

“Giá trị hộ giáp: 15”

“Kháng ma pháp: 10”

“Kỹ năng: Thủy tiễn lv10 (thời gian niệm chú 2S, ma pháp tiêu hao 30 điểm, bắn ra một thủy tiễn, tạo thành 1,5 lần số thương tổn ma pháp)