Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Trên mặt Trần Ý thoáng hiện vẻ giận dữ:
“Bạn trai tôi có yêu tôi hay không, chẳng lẽ tôi không tự cảm nhận được? Anh ấy như kiểu nâng tôi như trứng, hứng như hoa, vậy mà cô lại buông một câu ‘bạn trai cô không yêu cô’, chẳng khác nào đang sỉ nhục tình cảm giữa chúng tôi!”
Tang Nguyễn hơi nhướng mày, hoàn toàn không tức giận, chống cằm, nhàn nhã nói:
“Nếu bạn trai cô tốt đến vậy, sao không kể thử vài chuyện ngọt ngào thường ngày giữa hai người đi? Tôi và các khán giả trong phòng livestream cũng muốn trải nghiệm cảm giác yêu đương mặn nồng ấy một chút.”
Phòng phát sóng lập tức sôi nổi, đám cư dân mạng đã sẵn sàng hóng chuyện, bình luận tràn ngập màn hình:
“Kể đi kể đi!”
“Nghe nghiêm túc nè!”
Thấy phản ứng như thế, Trần Ý nở nụ cười ngượng ngùng mà ngọt ngào, hứng khởi chia sẻ về những chuyện thường ngày bạn trai cưng chiều mình.
Nào là mỗi ngày đều nhắn tin chào buổi sáng, chúc ngủ ngon; lúc cô ấy thấy mệt, anh ấy sẽ nhắc cô uống nước ấm, nghỉ ngơi sớm; vào dịp Quốc tế Thiếu nhi còn tinh tế chuyển khoản... 6 đồng cho cô ấy; ngày nào cũng gọi cô ấy là "tiểu công chúa"; đến sinh nhật thì gọi điện hát mừng sinh nhật cho cô ấy nghe.
Trần Ý thao thao bất tuyệt như thể hoàn toàn đắm chìm trong bể tình, vẻ mặt như cô gái nhỏ đang yêu lần đầu, cứ thế kể mãi không dứt.
Trước màn hình, các khán giả online cũng đồng loạt hóa thân thành “cụ ông tàu điện ngầm xem điện thoại”, nét mặt không nói nên lời.
[Trần Ý, đây là có bạn trai cô thật à?]
[Sao lại giống như đang nuôi thú cưng ảo thế?]
[Ơ này, chị gái à, bạn trai chị nói hay thật đấy. Nhưng có hành động thực tế nào không?]
[Chắc cô đang yêu... qua mạng đúng không? [Chó đầu to.GIF]]
[Chuyển khoản 6 đồng á? Tiết kiệm tiền à?]
[Nước ấm có thể giảm đau hả? [Cười sặc.GIF]]
[Sinh nhật chị, bạn trai chỉ hát cho một bài chúc mừng sinh nhật thôi sao?]
Thấy mấy bình luận như vậy, Trần Ý hơi nhíu mày, giọng có phần không vui, lên tiếng giải thích:
“Bạn trai tôi vẫn còn là sinh viên, không có nhiều tiền, tôi thấy chân thành mới là quan trọng nhất. Cho nên anh ấy chuyển cho tôi 6 đồng, tôi đáp lại 6.000 đồng. Anh ấy hát cho tôi bài sinh nhật, đến sinh nhật anh ấy tôi tặng lại một chiếc Rolex.”
“Anh ấy sẵn sàng dành thời gian đi dạo phố với tôi, nên mấy chuyện ăn uống, mua sắm đều là tôi bao.”
“Bạn trai tôi nói đúng, yêu là chuyện của hai người, một người bỏ ra thời gian, người kia nên trả bằng vật chất. Yêu đương không thể quá thực dụng.”
“Anh ấy còn từng nấu cho tôi một bát mì ở nhà tôi nữa đấy! Đó là lần đầu tiên tôi cảm thấy mình có một mái ấm!”
Vài câu ngắn ngủi, mà khiến CPU của khán giả ngồi trước màn hình như muốn cháy đến nơi.
[Khoan đã, tôi đang suy nghĩ xem... rốt cuộc ai mới là người thực dụng ở đây vậy?]
[Được chuyển một lần 6000, đeo đồng hồ ROLEX, ra ngoài hẹn hò thì có người trả tiền! Trời ơi, đúng là hình mẫu hoàn hảo của giới đào mỏ rồi đấy!]
[Sa mạc lời.]
[Biết sao sa mạc lời không? Bởi vì ông trời còn nghẹn lời không còn gì để nói, mặt trời ngoài kia sắp thiêu rụi vạn vật rồi kìa.]
[Hay thật đấy, tôi chỉ biết hét lên: đỉnh của chóp!]
[Dùng mì gói nhà cô, bếp ga nhà cô, nấu cho cô một tô mì nước suông cũng được tính luôn à???]
[Tôi hiểu rồi, hóa ra đây là cao thủ trong giới KFC!]
[Cao thủ thật đấy, đúng là cao thủ.]
[Bạn trai cô ấy đến mức này rồi, cô ấy thật sự không nhận ra gì sao?]
[Nếu có ai giàu đến mức chẳng coi tiền ra gì mà nguyện bao dưỡng tôi thế này, đừng nói gọi là công chúa nhỏ, tôi sẵn sàng cúng người ta mỗi ngày luôn!]
[Tín nữ nguyện cả đời ăn chay niệm Phật, chỉ mong gặp được một bà chủ giàu như cô Trần!]
[Cô Trần, tôi cũng nguyện làm bạn trai cô! Dù có phải sống trong biệt thự và đi siêu xe mỗi ngày cũng chịu!]
[Ê ê ông bạn lầu trên, ông quá đáng rồi đấy! Vừa muốn sướng lại còn đòi yêu thương!]
Thấy cư dân mạng không còn tin vào chuyện ngọt ngào giữa mình và bạn trai, Trần Ý bắt đầu thấy khó chịu.
Cô ấy tung ra một quả bom nữa:
“Ngay mấy hôm trước thôi, sau khi tôi nhờ anh ấy lấy ráy tai cho tôi, anh ấy vậy mà dùng chính cây tăm bông đó làm thành nhẫn để cầu hôn tôi!”
“Thật sự rất lãng mạn, anh ấy đúng là chiều tôi hết mực!”
Vừa nói, Trần Ý vừa giơ tay phải lên trước ống kính, khoe chiếc “nhẫn” còn dính vết vàng vàng mờ mờ.
Sau một khoảng ngắn im lặng, dòng bình luận trong livestream bỗng bùng nổ với tốc độ chóng mặt.
Gần như có thể nghe được tiếng cư dân mạng sốc đến mức nổ tung:
[Cảm động ghê luôn á, thật lãng mạn, thật sự quá đỗi lãng mạn… Nhưng làm ơn dẹp cái đó ra khỏi màn hình ngay giùm cái!!!]
[Trước khi cô Trần mở miệng, não tôi: 0. Sau khi cô ấy nói xong, não tôi: o.]
[Ha ha ha ha ha, comment trên kia nói chuẩn quá! Nói vài câu mà khiến não tôi héo queo luôn rồi!]
[Vương Bảo Xuyến chỉ sau một đêm đã leo lên top hot trend!]
[Đến Vương Bảo Xuyến cũng phải rít một điếu thuốc nhìn cảnh này!]
[Cô Trần ơi, hay là cô đáp lễ lại bạn trai đi, dùng băng vệ sinh đan cho anh ta cái khăn quàng cổ!]
[Bạn trai cô vậy mà... vậy mà chịu khó: Móc ráy tai cho cô, ọe ọe.]
[Người phía trên đúng là não chết vì yêu rồi, làm ơn ra ngoài nghỉ ngơi đi [Chó gõ đầu] [Chó gõ đầu ]GIF]
[Hóa ra nhẫn đan bằng cỏ cũng được coi là lãng mạn đấy, ít nhất không làm tôi buồn nôn như cái này! [Nôn mửa điên cuồng].GIF]
[Chị em trên kia ơi, đừng so sánh nữa, ăn gì ngon một chút cho khỏe đi! [Lệ ròng ròng chạy đi].GIF]
[Cô Trần có đồng ý cầu hôn không vậy? Nếu từ chối, liệu có bị nói là chê người ta nghèo không? [Chó gõ đầu].GIF]
["Không phải vì em chê anh nghèo, nên mới không mua được nhẫn cầu hôn sao!? Anh cứ tưởng em khác với mấy đứa con gái kia chứ..." [Chó gõ đầu] [Chó gõ đầu].GIF]
[Bình tĩnh nào anh bạn trên, ít ra thì diễn cho giống thật một chút đi!]
[Trước có "chị cháo trắng", giờ có "chị mì sợi", mấy người không thể ăn uống đàng hoàng một chút à?!]
[Tức thì tức thôi, cớ gì phải nói nghe như đang sốt ruột vì ung bướu vậy hả?! Trời đất ơi!]
[Ngày xưa xe ngựa chậm, cả đời mới quen được vài người. Bây giờ internet nhanh quá, mới vừa vào livestream đã tưởng lạc vào bệnh viện tâm thần! [Cạn lời].GIF]
Tang Nguyễn mặt không cảm xúc, lạnh lùng hỏi:
“Ngày hôm qua bạn trai cô đi một mình đến nhà cô cầu hôn, đúng không?”
Trần Ý có hơi ngượng, gật gật đầu, mặt thoáng ửng hồng.
Nhắc đến bạn trai, đôi mắt đào hoa kia của cô tràn đầy vẻ si mê.
[Sống hai mấy năm, lần đầu tiên nghe có người cầu hôn mà đi một mình đến nhà gái, không mang ai theo luôn.]
[Bố mẹ anh ta đâu? Không có ai đi cùng sao?]
[Chắc là không còn người thân trong nhà rồi, vậy sính lễ là cái gì?]
[Quà cáp, tiền mừng các thứ, không lẽ không chuẩn bị gì hết?]
Trần Ý khẽ nhúc nhích tay, gương mặt rạng rỡ hạnh phúc, chia sẻ một bức ảnh trong phần bình luận.
Trong ảnh có: Một thùng sữa bò, một thùng dầu ăn, một túi rau xanh, một túi đậu que, một túi bánh bao, một túi màn thầu.
Phần bình luận ngay lập tức tràn ngập dấu chấm hỏi “???”
[Gì vậy trời? Bạn trai cô xuống bếp nấu ăn cho cả nhà cô à?]
[Cầu hôn mà còn tranh thủ vào bếp nấu cơm cho nhà gái, cũng được việc phết!]
[Thật ra cũng có tâm, dù nhìn mấy món quà kia... hơi đơn sơ.]
Trần Ý vội xua tay, mặt mày rạng rỡ nói:
“Đây là sính lễ bạn trai tôi mang đến cho nhà tôi đó!”