Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Sau khi cơm nước xong, Trần Mặc ngồi trên ghế suy nghĩ nhân sinh.
Mặc dù Trần gia giàu có nhưng chỉ là chuyện trước kia.
Vì để chữa bệnh cho lão đại nên đã hao phí một lượng lớn tiền tài, ngay cả ruộng cũng đã bán đi, về sau lại cưới vợ xung hỉ nên phần dư lại không nhiều kia cũng đã tiêu gần hết.
Hiện giờ chỉ còn dư chút ăn mặc, có thể nói là nghèo kiết xác.
Trần Mặc đương nhiên không thích cuộc sống như bây giờ, hắn muốn thay đổi.
Hắn đã đọc qua không ít tiểu thuyết, trong đó cũng có những nhân vật chính, xuyên qua đến xã hội phong kiến chú trọng nông nghiệp thế này.
Ý tưởng đầu tiên để kiếm tiền chính là chế tạo thủy tinh.
Tiếp theo nữa là tinh luyện đường trắng.
Còn những người có xuất thân vững chắc hơn thì có thể chế tạo thuốc nổ đánh thiên hạ.
Phương pháp chế tạo thủy tinh thì hắn biết.
Thế nhưng, trước chưa đề cập tới việc kiến thức cùng thực tiễn có khoảng cách khá xa, độ khó không nhỏ, chỉ tính riêng đối tượng tiêu thụ thôi, sau khi chế tạo được rồi thì bán cho ai>
Hiện giờ, đến cả cơm còn chưa có ăn, ai đi mua thủy tinh của ngươi.
Được, cho dù có người mua đi nữa thì trong thời loạn thế này, ngươi giữ được phần tài phú này sao?
Trần Mặc giơ tay lên, không có chút cơ bắp nào, lại nhấc áo nhìn thoáng qua, có thể thấy từng chiếc xương sườn đang nhô lên, mảnh mai yếu đuối.
Mặt hắn hiện đầy vẻ ghét bỏ, trước khi xuyên không, hắn thế nhưng là một kẻ toàn thân cơ bắp đấy.
"Bốp ——"
Trong viện, Hàn An Nương đang cầm đao bổ củi.
Trời tháng Mười đã vào thu, thời tiết mát mẻ. Ở Bắc địa, mùa đông vô cùng lạnh, nhất định phải chuẩn bị đầy đủ củi lửa để qua mùa đông.
Trần Mặc theo tiếng nhìn lại, căn cứ ký ức trong đầu, từ sau khi lão nương rời đi, mọi công việc từ lớn đến bé trong nhà này đều do một mình Hàn An Nương làm hết, nguyên thân chỉ cần yên lặng đọc sách là được.
Nhưng bởi vì có phản loạn nên hiện giờ triều đình đã tạm hủy bỏ khoa cử, kẻ chỉ biết đọc sách như nguyên thân cũng chẳng biết làm gì khác.
"Xuyên qua để chịu tội mà."
"Tẩu tẩu, để ta làm cho."
Trần Mặc đi vào trong viện, nói với Hàn An Nương.
"Không được, tiểu thúc, ngươi là Văn Khúc tinh hạ phàm, sao có thể làm loại công việc bẩn thỉu này, huống hồ trên người ngươi còn đang bị thương." Hàn An Nương lau mồ hôi trên trán, nói.
Trần Mặc chợt cảm thấy hơi xấu hổ, nguyên thân chỉ là đồng sinh, ngay cả tú tài cũng không phải, mà đồng sinh là không có công danh, câu Văn Khúc tinh hạ phàm này của Hàn An Nương, nếu không phải vì sắc mặt nàng vô cùng nghiêm túc, Trần Mặc đã nghĩ rằng nàng đang âm thầm trào phúng mình.
"Vết thương của ta đã tốt hơn nhiều rồi, dù sao bây giờ cũng không có gì làm, tẩu tẩu ngồi nghỉ một lát đi, để ta làm cho." Trần Mặc đoạt lấy đao bổ củi từ tay Hàn An Nương.
Trần Mặc không phải kẻ không thể chịu được khổ, nếu như hiện giờ, đọc sách đã vô dụng vậy thì trước cứ rèn luyện cơ thể, cố gắng chống đỡ cái nhà này đi đã.
Mặc dù nguyên thân là người có nhiệt huyết nhưng cũng có chút bảo thủ của người đọc sách, đó chính là dù không biết khi nào khoa cử mới được mở lại nhưng vẫn cứ không thể buông bỏ được thể diện để làm những công việc chân tay nào, san sẻ bớt gánh nặng trong nhà.
Đao bổ củi trong tay hắn là loại đầu bằng, được mài khá sắc bén, một đao chặt xuống, miếng gỗ trước mặt liền bị chẻ thành hai nửa.
[Thiên đạo đền bù cho người cần cù, cần có thể bổ vụng.]
[Số lần vung đao +1, Kinh nghiệm Thiên Hợp Đao Pháp +1.]
Một thanh âm vang lên trong đầu Trần Mặc.
"Mẹ ơi, có hệ thống."
Trong biển ý thức đang yên lặng của Trần Mặc, đột nhiên có một màn sáng hiện lên.
[Tên: Trần Mặc.]
[Tuổi: 16.]
[Công pháp: Dưỡng Huyết Thuật (Chưa nhập môn)]
[Cảnh giới: Không.]
[Lực lượng: 4 + 2 (Cụ thể vui lòng click vào xem)]
[Kỹ năng: Thiên hợp đao pháp (Sơ cấp 1/100)]
"Tiểu thúc, ngươi... sao vậy?" Hàn An Nương đột nhiên nhìn thấy Trần Mặc ngơ ngác, sắc mặt không khỏi nghiêm trọng lên.
"Không sao, tẩu tẩu mau ngồi nghỉ đi, đống củi này cứ giao cho ta." Trần Mặc cười nói.
Nói xong, hắn lại đứng lên lấy một cây củi khác, bộp một tiếng chẻ làm hai khúc.
[Số lần vung đao +1, Kinh Nghiệm Thiên Hợp Đao Pháp + 1.]
Trần Mặc liếc mắt nhìn màn sáng, cột kỹ năng kia đã biến thành Thiên Hợp Đao Pháp (Sơ cấp 2/100).
"Vậy được rồi." Mặc dù không rõ tiểu thúc thư sinh này xảy ra chuyện gì, có điều, thấy hắn có thể giúp mình một tay, trong lòng nàng bất giác cũng cảm thấy vui vẻ.
[ Số lần vung đao + 1]
[ Số lần vung đao + 1]
Bốp bốp bốp, chờ Hàn An Nương vừa bước vào nhà, Trần Mặc liền bổ thêm mấy đao liên tiếp.
Kinh nghiệm của Thiên Hợp Đao Pháp đã đi tới (Sơ cấp 10/100).
Mà Dưỡng Huyết Thuật cùng Thiên Hợp Đao Pháp nảy phần thưởng Trần đại nhận được khi được thăng lên Bách phu trưởng nhờ chiến công.
Về sau, Trần đại bị thương trên chiến trường, về nhà liền truyền lại cho nguyên thân.
Nói đến thì, Dưỡng Huyết Thuật là một môn công pháp có thể giúp người ta trở thành "Võ giả".
Thiên Hợp Đao Pháp thì là một môn võ học có thể dùng để chém giết trong quân.
Lúc ấy, khi Trần đại truyền cho nguyên thân, bởi vì quá trình tu luyện quá mức vất vả nên sau mấy ngày, thấy không có chút tiến triển gì, nguyên thân liền từ bỏ.
Không ngờ rằng, hắn vừa xuyên đến, chỉ giơ đao bổ mấy lần liền có thể tu luyện.
"Như vậy mới đúng chứ, xuyên qua không có hệ thống mà là người xuyên không à."
Tâm tình Trần Mặc trở nên tốt hơn nhiều.
"Đây là cái gì?"
Trần Mặc dùng ý niệm nhấn vào dòng (Chi tiết vui lòng click vào).
Chẳng mấy chốc, hắn liền hiểu cột Sức mạnh 4 + 2 là gì.
"4" là sức mạnh vốn có của bản thân hắn.
"+2" là do đao bổ củi cung cấp thêm.
Trần Mặc thử buông đao bổ củi xuống, cột lực lượng lấp tức biến thành "4", số "+ 2" đã biến mất.
Mà sức mạnh của một người trưởng thành bình thường là 7.
Còn hắn chỉ có 4.
Quả thực là yếu nhược trong yếu nhược.
"Đúng là phế mà."
Trần Mặc liều mạng vung vẩy đao bổ củi, nhưng lần này không xuất hiện +1 nữa.
Sau một hồi tìm hiểu, hắn nhận ra, chỉ có toàn lực vung đao mới có thể phát động hệ thống. Còn chỉ là vung chém bình thường thì không được gì.
"Bốp, bốp".
[Số lần vung đao +1, Kinh Nghiệm Thiên Hợp Đao Pháp + 1]
[Tên: Trần Mặc]
[Tuổi: 16]
[Công pháp: Dưỡng Huyết Thuật (Chưa nhập môn)]
[Cảnh giới: Không]
[Lực lượng: 4 + 5]
[Kỹ năng: Thiên Hợp Đao Pháp (Trung cấo 0/500)]
Sau khi kỹ năng Thiên Hợp Đao Pháp nhập môn, cảm giác nắm giữ Thiên Hợp Đao Pháp cũng theo đó tràn đến. Điều này giống như hắn cầm đao vất vả tu luyện mấy tháng, cố gắng mới đạt được vậy.
"Lực lượng tăng thêm ba điểm!"
Trần Mặc vui vẻ, buông đao ra lần nữa, +5 lại biến mất.
Hắn tùy ý nhặt một cây củi lên, cột lực lượng lại hiện ra 4+1.
Nhặt đao bổ củi lên lần nữa, lại thành 4+5.
"Đao pháp đao pháp, xem ra là có liên quan đến đao rồi."
"Thú vị thật."
Hiện giờ, Trần Mặc đã cảm thấy tràn ngập động lực để sinh hoạt tại thế giới này.
Hắn tiếp tục vung đao bổ.
Hơn nửa canh giờ sau, Thiên Hợp Đao Pháp đã đến (Trung cấp 410/500). Còn bản thân hắn thì đã hết chém nổi. Lúc này, hai tay hắn vô cùng đau nhức, hơi thở nặng nhọc.
Cỗ thân thể này đã không rèn luyện quá lâu, hiện giờ chỉ mới hoạt động một chút, thân thể đã không chịu nổi.
Trần Mặc đành phải ngừng lại nghỉ ngơi mọt lúc.
Sau khi nghỉ dủ rồi, mới tiếp tục vung đao.
Chẳng mấy chốc, năm trăm đao đã vung xong.
"A, đây là sao vậy?"
Trần Mặc nhìn màn sáng trong đầu.
[Tên: Trần Mặc]
[Tuổi: 16]
[Công pháp: Dưỡng Huyết Thuật (Chưa nhập môn)]
[Cảnh giới: Không]
[Lực lượng: 4 + 5 (Chi tiết vui lòng click vào xem)]
[Kỹ năng: Thiên Hợp Đao Pháp (Cao cấo 1/2000)]
Trần Mặc động niệm, nhấn vào xem.
"Thể chất quá yếu, vui lòng tự cường thân đến mức 7."