Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 57. Tự Nhiên Chi Nộ

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Chương 25: Tự nhiên chi nộ

Theo tiếng nổ tung này, đoàn xe CCG dừng lại, thanh tra Ghoul cầm súng trường trong tay xông xuống xe, dùng cửa xe yểm hộ, cảnh giác quan sát bốn phía.

- Byakuya cấp một, ngươi không sao chứ?

Mado Akira cầm Quinque trong tay chạy tới.

Tô Hiểu ẩn nấp sau một chiếc xe, ra hiệu cho Mado Akira đừng tới gần.

Tiếng nổ tung vừa nãy, có khả năng chỉ là một lần thăm dò, hẳn là thử xem có nổ chết hắn không.

Hiện giờ tùy tùng bên người Tô Hiểu là lượng lớn thanh tra Ghoul, trừ phi Khế Ước Giả phe địch não tàn, bằng không không thể giao thủ với hắn.

Hỏa lực của hơn trăm tên thanh tra Ghoul này, tuyệt đối không thể khinh thường.

Trừ phi Khế Ước Giả phe địch có thể giải quyết những thanh tra này trong chớp mắt.

Trên đường phố yên tĩnh kỳ lạ, chỉ có tiếng xe cộ bị đốt.

- Hình như có người muốn giết chúng ta, tại sao lại như vậy?

Suzuya Juuzou ngó dáo dác ra ngoài, biểu cảm như nóng lòng muốn thử.

Ngay lúc Tô Hiểu quan sát bốn phía, chuẩn bị tìm ra vị trí đại khái của kẻ địch, Khế Ước Giả phe địch lại trực tiếp ra tay rồi.

Một đạo sóng xanh trùng kích khuếch tán ra trong chớp mắt, bay đến chỗ Tô Hiểu.

[Ngươi chịu tập kích “Tự Nhiên Chi Nộ”, thuộc tính trí lực sẽ phán định.]

[Kết quả phán định: Thuộc tính trí lực cao hơn 10 điểm, miễn dịch tác dụng gây ngủ.]

[Ngươi miễn dịch với khống chế “Tự Nhiên Chi Nộ”, sức sống khôi phục lại 100%.]

Sóng màu xanh trùng kích qua đi, thanh tra Ghoul bên cạnh Tô Hiểu bắt đầu ngã xuống liên tục, những người này không chết, chỉ ngủ mà thôi, hơn nữa ngủ say sưa dị thường, trên người tỏa ra ánh sáng xanh lục mù mịt.

Suzuya Juuzou ở bên cạnh Tô Hiểu giống như uống say, thân thể không ngừng lay động, dựa vào ý thức ngoan cường, Suzuya Juuzou không có ngã xuống.

Tô Hiểu nắm lấy đầu Suzuya Juuzou, đập mạnh vào cửa xe một cái.

“Rầm.”

Cửa xe lõm xuống một mảng lớn, vòi máu tươi chảy từ tóc bac của Suzuya Juuzou xuống dưới.

Con mắt hơi mê man của Suzuya Juuzou chậm rãi khôi phục thần trí, nhìn Tô Hiểu với vẻ khó hiểu.

Tô Hiểu vẫn cầm lấy đầu Suzuya Juuzou như trước.

- Tỉnh táo chưa?

Nếu như đối phương chưa tỉnh táo, hắn không ngại đánh thêm hắn ta một lần nữa.

Suzuya Juuzou gật đầu, Tô Hiểu buông tay.

- Vừa nãy xảy ra chuyện gì thế, ta rất muốn ngủ.

Suzuya Juuzou không thù dai, trái lại dán sát vào Tô Hiểu nói.

- Juuzou, lập tức sẽ có kẻ địch xuất hiện, cố gắng giúp ta ngăn cản một hai kẻ địch, cho dù đối phương không phải Ghoul cũng giết không tha, hiểu chưa?

Suzuya Juuzou gật đầu.

Đây chính là nguyên nhân Tô Hiểu dẫn theo Suzuya Juuzou, tiểu bạch mao này hầu như không quan tâm quá nhiều, nếu là Mado Akira, tuyệt đối không tiếp nhận loại mệnh lệnh này.

Đối với thanh tra Ghoul mà nói, giết chết Ghoul và giết chết nhân loại, có bản chất khác nhau.

- Ngươi ẩn nấp trước đợi mệnh lệnh của ta.

Khi Tô Hiểu nói chuyện, hắn cầm Quinque của Mado Akira ném cho Suzuya Juuzou.

Mado Akira đã ngủ say, xem ra không thể miễn dịch với tác dụng ngủ say.

Tô Hiểu đứng dậy, cầm Trảm Long Thiểm trong tay đi từ sau xe ra, sự chú ý của hắn tập trung cao độ.

Trên đường phố rất yên tĩnh, chỉ có những thanh tra Ghoul mê man.

Đối phương có chuẩn bị mà đến, dùng thuốc nổ chặn đường trước, sau đó phát động khống chế nhóm, làm suy yếu một phần binh lực của Tô Hiểu.

Trong hẻm nhỏ cách mấy trăm mét bên ngoài, Diệp Tử thiếu nữ mặc váy xanh nhìn tấm giấy bằng da dê trong tay với vẻ đau lòng, trên giấy da dê đầy hoa văn thần bí, rất tinh xảo, chỉ trong phút chốc trên giấy da dê hiện lên mảng lớn vết rách.

Đó là quyển trục năng lực màu xanh, chỉ có thể sử dụng một lần.

- Nữ vương, nếu như gia hỏa không rơi xuống thẻ màu đỏ tươi, chúng ta thiệt thòi lớn rồi.

Môi đỏ của nữ vương nhếch lên.

- Không sao, không rơi thẻ thì sau đó có “Thế Giới Chi Nguyên” đủ bồi thường tổn thất của chúng ta, còn có thể kiếm được lời lớn, đến lúc đó ngươi sẽ nhận được một pháp trượng hệ chữa trị.

Diệp Tử nghe nói pháp trượng hệ chữa trị, hai mắt lập tức tỏa sáng, nhưng đột nhiên nàng nghĩ đến gì đó.

- Vẫn là quên đi, ta phải phục sinh “Ca Ca” trước đã, cần một cái giá rất lớn.

Sắc mặt nữ vương âm u, nàng cũng biết đánh đổi phục sinh “Ca Ca.”

- Được rồi, đợi kết thúc thế giới này, chúng ta sẽ phục sinh “Ca Ca”.

Diệp Tử có chút cảm động, nàng vừa định nói chuyện, liền bị nữ vương ngắt lời.

- Tên kia đi ra, Hắc Bạch, chuẩn bị đánh lén.

Nữ vương lấy một cái khiên kim loại to như ván cửa ra, chuẩn bị nghênh đón địch bất cứ lúc nào.

- Đã biết.

Trên sân thượng một tòa cao ốc, Hắc Bạch nằm sấp bên cạnh mái nhà, dưới người đặt một tấm vải màu trà dày.

Hắc Bạch nhổ kẹo cao su ra, tóc dài màu tím buộc đuôi ngựa rối tung ra sau lưng, ngón tay trắng nõn khẽ điểm vị trí huyệt thái dương.

“Vù…”

Tiếng máy móc tinh vi vận chuyển truyền đến.

“Cạch, cạch, cạch…”

Đỉnh đầu Hắc Bạch hiện lên mảnh giáp nhỏ, trước mắt phải xuất hiện một bộ trang bị thăm dò, có chút tương tự với dụng cụ nhìn ban đêm, nhưng mặt kính có đặt ánh sáng đỏ, còn rất tinh vi.

Đây là một trang bị màu xanh, có nhìn ban đêm, cảm nhận nhiệt năng, thăm dò sóng siêu âm và nhiều loại chức năng, là trang bị lý tưởng của súng bắn tỉa.

Ngón tay thon dài của Hắc Bạch đặt trên cò súng ngắm, chữ thập trong kính màu đỏ nhắm ngay Tô Hiểu.

Lúc trước Hắc Bạch không dám làm như vậy, bởi vì cảm nhận của Tô Hiểu quá nhạy bén.

Tô Hiểu đi trên đường phố, bỗng nhiên hắn dừng bước lại, cảm giác lông tơ dựng đứng truyền đến.

Hắn bị người ta nhìn chằm chằm, còn là vũ khí trí mạng.

Tô Hiểu dựa vào trực giác, bắt đầu cảm nhận ngọn nguồn nguy hiểm, rất nhanh hắn khóa chặt được vị trí đại khái, phía trên bên trái hắn.

Ánh mắt hắn nhìn về phía đó, hắn chỉ nhìn thấy một cao ốc dưới bóng đêm.

Hắc Bạch ngắm qua súng ngắm, thấy Tô Hiểu ngẩng đầu lên nhìn thẳng về vị trí của nàng, nàng khẽ xì một tiếng, Hắc Bạch không biết nói gì.

- Sở trường trí lực đáng ghét.

Khi nói chuyện, Hắc Bạch bóp cò súng…

Tô Hiểu vẫn đứng yên tại chỗ như trước, loại cảm giác nguy hiểm kia đạt đến cực hạn, đột nhiên vị trí trái tim hắn truyền đến đâm nhói mơ hồ, thân thể tránh sang một bên theo bản năng.

“Pằng.” Một tiếng súng cắt qua bầu trời đêm.

Một đạo kình phong xẹt qua sát bờ vai hắn, mang theo một dòng nước nóng, trên mặt đường sau lưng hắn, trực tiếp nổ tung lỗ thủng đường kính mấy chục cm, nhựa đường tung tóe.

Tay đánh lén!

Tô Hiểu có thể tránh thoát một súng này, không phải tốc độ của hắn nhanh hơn viên đạn, mà hắn sớm làm ra động tác né tránh, thuộc về dự đoán.

Tô Hiểu vốn đứng tại chỗ đột nhiên xông lên, bước nhanh về nơi phát ran guy hiểm.

“Pằng, pằng, pằng!”

Hắc Bạch bắn ra ba phát súng, nhưng chỉ có thể cọ qua ống tay áo Tô Hiểu.

Khoảng cách giữa hai người nhanh chóng rút ngắn, từ 700 mét đã biến thành 400 mét.

Da đầu Hắc Bạch tê dại một lát, nàng có cảm giác bị mãnh thú nhìn chằm chằm.

Ngón tay Hắc Bạch nhanh chóng kéo cò súng.

Nhưng Tô Hiểu giống như sớm đã dự đoán được quỹ tích của viên đạn, mấy phát súng đều bị hắn né tránh.

Ở giữa sinh tử, cảm nhận của Tô Hiểu càng ngày càng nhạy cảm, đạt đến trình độ trước nay chưa từng có.

Không biết phát súng của người đang tập kích nhắm vào đâu tiếp theo, vị trí Tô Hiểu bị ngắm bắn sẽ xuất hiện đau đớn mơ hồ, đây là mấu chốt để hắn né tránh đạn.

- Nữ vương, năng lực của tên này hoàn toàn là biến thái, ta không thể khóa chặt hắn ta, giúp ta tranh thủ thời gian, ta dùng chiêu kia.

- Không thành vấn đề.

Nữ vương nấp trong hẻm nhỏ gật đầu.

- Diệp Tử, ngươi tiếp tục nấp ở đây, tìm cơ hội tiếp sữa cho ta.

Diệp Tử gật đầu, trước khi nữ vương rời khỏi hẻm nhỏ, trong tay Diệp Tử xuất hiện một vệt hào quang màu xanh biếc.

- Huy chương vinh dự.

Ánh sáng lục trên người nữ vương nhiều hơn, bắp thịt trên tay nàng nhô lên một ít.

- Ta lên, nhìn lượng máu của ta xem.

Nữ vương lao ra hẻm nhỏ, nổi giận thét lên một tiếng xông về phía Tô Hiểu.

Nữ vương lấy thuộc tính thể lực làm chủ, tốc độ không nhanh, nhưng lúc trên đường xông về phía Tô Hiểu, tốc độ càng lúc càng nhanh, cuối cùng gần như biến thành một đạo tàn ảnh.

Tô Hiểu để ý tới nữ vương nhanh chóng lao tới, chỉ có thể tạm thời bỏ qua cho tên đánh lén không biết kia.

- Juuzou, đi lên trên sân thượng tòa nhà kia, giải quyết kẻ địch trên đó.