Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Chương 41: 12470 Người Làm Trái Quy Tắc
Cầm áo ngực trong tay, Tô Hiểu hơi kinh ngạc, khiến hắn càng không biết nói gì chính là, thứ này lại là một trang bị!
[Áo ngực tơ tằm.]
Nơi sản xuất: Toaru Majutsu no Index, số 3 Academy City.
Phẩm chất: Màu trắng.
Loại hình: Đồ phòng ngự.
Độ bền: 11/15.
Nhu cầu trang bị: Trang bị đặc biệt của nữ.
Tác dụng trang bị: Mị lực +1, bra +1.
Cho điểm: 7 [Chú thích: Trang bị màu trắng cho điểm là 1 ~ 10, trang bị màu trắng cho điểm 10, đánh dấu “hiếm có”, cũng cộng thêm thuộc tính đặc biệt.]
Giới thiệu vắn tắt: Bra chính là mị lực, tin tưởng tôi, không sai đâu.
Giá cả: 900 Nhạc Viên Tệ.
…
Tô Hiểu gãi đầu, thứ này không có tác dụng với hắn nhiều lắm, chỉ có thể bán ở trong Luân Hồi Nhạc Viên.
Vòng xoáy màu đỏ nhạt còn đó, Tô Hiểu bắt đầu lấy đồ lần hai.
Có giáo huấn lần trước, hắn bắt đầu tìm vật cứng.
Rất nhanh hắn tìm được một thứ, bên ngoài rất cứng rắn, hơn nữa xúc cảm còn bóng loáng.
Ôm thái độ muốn thử một chút, Tô Hiểu lôi thứ kia ra.
[Cờ lê vạn năng.]
Luân Hồi Nhạc Viên chỉ đưa ra bốn chữ nhắc nhở, sắc mặt Tô Hiểu tái xanh giơ cờ lê màu trắng bạc.
Thứ này không phải trang bị, là món đồ bình thường trong Luân Hồi Nhạc Viên, Chức Công Giả trong Luân Hồi Nhạc Viên dùng thứ này, giá trị hẳn là trong vòng 3 Nhạc Viên Tệ.
Tại sao trong không gian dự trữ của nữ vương lại có thứ này? Lẽ nào nàng là Chức Công Giả?
Hiển nhiên là không phải, Tô Hiểu đoán được một đáp án.
Có khả năng nữ vương thường mở “Thẻ màu đỏ tươi”, hiểu rõ phương thức lấy ra bất kỳ thứ gì này.
Ở trong Luân Hồi Nhạc Viên, không ai có thể đảm bảo mình nhất định có thể sống sót rời khỏi thế giới diễn sinh, nữ vương vì ngừa ngộ nhỡ, dự trữ rất nhiều vật phẩm không dùng đến trong không gian dự trữ.
Nàng chết đi rồi, sẽ không tiện nghi cho kẻ thù.
Với tính cách của nữ vương, chuyện như vậy nhất định sẽ xảy ra.
Thở dài, Tô Hiểu không hi vọng gì với ba thứ mà hắn sẽ lấy ra được.
Với năng lực bị động “Tù trưởng chi hồn” vĩnh viễn của hắn, phối với lượng lớn đồ linh tinh trong không gian dự trữ của nữ vương, tỷ lệ lấy được thứ tốt của hắn khiến người ta giận sôi.
Tô Hiểu lấy bừa một thứ trong vòng xoáy màu đỏ ra, định thần nhìn kỹ.
- Con mẹ nó…
Xuất hiện trong tay Tô Hiểu, là một bình nhựa.
[Dầu gội Phiêu Nhu (Chức Công Giả chế tạo).]
Do dự một lúc lâu, Tô Hiểu cố kìm nén không ném chai dầu gội này đi.
Đây coi như cũng là thu hoạch, nhỡ đâu trong nhiệm vụ lưu lạc đến vùng hoang dã, gội đầu ở bờ sông cũng không tệ.
Sau khi cố gắng an ủi mình, Tô Hiểu ngồi khoanh chân trên giường, để Trảm Long Thiểm lên trên chân, bắt đầu minh tưởng giảm bớt tâm tình phiền muộn.
Phương pháp minh tưởng mà Koshirou truyền thụ cho hắn, tuyệt không đơn giản như vậy.
Gần đây hắn có cảm giác, sau mỗi lần hắn tĩnh tâm minh tưởng, cảm giác sẽ càng ngày càng nhạy bén.
Nhạy bén hơn lúc Hắc Bạch đánh lén, Tô Hiểu đã sớm biết được, chuyện này có chút liên quan đến minh tưởng.
Gần đây Tô Hiểu giết rất nhiều Ghoul, nhưng hắn chưa từng xuất hiện tình huống giết đến đỏ mắt.
Tuy huyết khí đầy người, nhưng ý chí của hắn rất kiên định, không bị ảnh hưởng chút nào.
Có lẽ chuyện này cũng liên quan đến việc hắn thường xuyên minh tưởng.
Chỉ cần có thời gian, hắn sẽ minh tưởng hai tiếng trước khi ngủ, chuyện này đã thành thói quen.
Kết thúc minh tưởng, Tô Hiểu cảm thấy hơi mệt mỏi, loại cảm giác mệt mỏi này khiến hắn càng nhanh chóng tiến vào giấc ngủ.
Ban đêm, khu 4, Shinjuku.
Trăng sáng treo cao, tuy khu 4 nhà cao san sát, nhưng đen xì một vùng, giống như khu vực không có nhân loại sinh sống.
Sự thực đúng là như vậy, bởi vì Ghoul tràn lan, khu 4 không có nhân loại.
“Huýt.”
Tiếng huýt gió truyền đến, một bóng người màu đen đội mũ rộng trùm kín đầu, xuất hiện ở ngoại ô khu 4, xung quanh đầy cỏ dại mọc hoang, thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng động vật kêu đêm.
Bóng đen khoác một cái túi màu cây đay, cái túi rất to, trong đó mơ hồ có thứ gì động đậy.
- Khế Ước Giả ở trận doanh Ghoul đúng là rác rưởi, liên lụy tốc độ lão tử hoàn thành nhiệm vụ, trận doanh CCG chỉ có một người, chuyện này là sao đây?
Giọng nam trầm thấp, truyền từ dưới mũ trùm đến.
Đôi mắt tam giác màu đen xuất hiện dưới ánh trăng, chỉ nhìn đôi mắt khiến người ta có cảm giác, chắc chắn chủ nhân đôi mắt là người không lương thiện.
Trong đôi mắt tràn ngập tiêu cực, cay nghiệt, tàn khốc, mơ hồ thấy được chút điên cuồng.
- Ô, ô…
Túi vải sau lưng người đàn ông mắt tam giác lay động mấy lần, nghe tiếng ô ô này, bên trong túi vải hẳn là nhân loại.
Vào buổi tối gần 10 giờ, người đàn ông mắt tam giác này một mình đi tới vùng ngoại ô khu 4, còn dùng túi vải nhốt người bên trong.
- Im lặng cho lão tử, bằng không cắt lưỡi ngươi.
Người đàn ông mắt tam giác ném túi vải, tàn nhẫn đá túi vải một cái.
Tiếng kêu gào đau đớn truyền từ trong túi vải đến, hẳn là người bên trong túi vải bị bịt kín miệng.
- Ở đây đi.
Người đàn ông mắt tam giác mở túi ra, bên trong túi vải là một đứa bé trai.
Bé trai này khoảng bảy, tám tuổi, tướng mạo đáng yêu, trên mặt tràn đầy dơ bẩn.
Trên khuôn mặt dơ bẩn có hai hàng nước mắt, đôi mắt trong suốt đã khóc đỏ.
- Coi như ngươi xui xẻo, thật sự không tìm được người khác, chỉ có thể lấy ngươi cho đủ số, nhưng lượng huyết nhục không đủ lắm.
Người đàn ông mắt tam giác phát ra tiếng cười quái dị, ngón tay như móng gà khô cho vào miệng một lát, kéo ra một thứ sền sệt như kẹo cao su.
Người đàn ông mắt tam giác nhổ nước bọt màu đen, cẩn thận cầm thứ sền sệt trong tay chia làm khối nhỏ ném ra bốn phía, cũng giữ lại một phần.
Sau khi làm xong chuyện này, người đàn ông mắt tam giác lấy một con đao ra, phát ra tiếng cười âm hiểm.
- Ô ô ô…
Bé trai càng sợ hãi, liều mạng giãy dụa trên đất, nhưng tay chân cậu nhóc đều bị băng dán trói chặt, chỉ có thể nhúc nhích trên đất.
- Ngươi nhỏ như vậy, nên chia làm mấy khối mới tốt đây.
Người đàn ông mắt tam giác suy nghĩ một lát.
- Năm khối đi, ngươi quá nhỏ rồi.
Người đàn ông mắt tam giác liếm môi một cái, con dao trong tay tới gần bé trai…
Vùng ngoại ô dưới ánh trăng, xuất hiện một màn vô cùng tàn khốc, một người đàn ông mặc đồ đen đang dùng dao cắt bé trai thành từng phần, tuy đứa bé bị bịt kín miệng, nhưng phát ra tiếng gào thét trầm thấp.
Mười phút sau, bé trai biến thành đống thịt nát, ném linh tinh trên đất, trên mảnh thi thể mơ hồ thấy một thứ sền sệt màu đen.
Người đàn ông mắt tam giác nấp ở phía xa, yên lặng chờ đợi.
Một tiếng sau, hai đạo hồng quang xẹt qua bóng đêm, đó là Ghoul mắt đỏ.
- Đây là vụ án giết người sao? Ha ha, đúng là may mắn, lại có thịt người để ăn.
Sau khi tên Ghoul kia phát hiện bốn phía không có gì khác thường, liền cầm lấy thi thể bé trai, ăn như hùm như sói.
Khóe miệng người đàn ông mắt tam giác cong lên, giống như hơi bất mãn vì chỉ hấp dẫn một tên Ghoul.
- Nổ.
Người đàn ông mắt tam giác quát khẽ một tiếng, tên Ghoul đang ăn như hùm như sói đột nhiên nổ tung.
“Bùm.”
Máu bắn tung tóe, cho dù là nổ tung, cũng không có ánh lửa xuất hiện, chỉ có thịt nát bay đầy trời.
Lần này mùi máu tanh nặng hơn, không lâu sau liền hấp dẫn mười tên Ghoul, hơn mười tên Ghoul đoạt thi thể bé trai, thịt người là mỹ vị khó gặp ở khu 4.
Người đàn ông mắt tam giác lại kêu “nổ”, những tên Ghoul kia cùng nổ tung.
Bọn họ đều có một đặc thù, đó chính là ăn thi thể bé trai.
Hai tiếng sau, mùi máu tanh ở vùng ngoại ô khu 4 hấp dẫn mấy chục tên Ghoul đói bụng, những tên Ghoul này đều bị mùi máu tanh của bé trai hấp dẫn tới.
- Sáu mươi, bảy mươi, gần đủ rồi.
Người đàn ông mắt tam giác ẩn nấp ở phía xa, lòng bàn tay hiện lên hắc quang.
“Bùm!”
Một tiếng vang thật lớn truyền đến, chỗ mấy chục tên Ghoul đột nhiên xuất hiện nổ lớn.
Bùn đất văng tung tóe, thịt nát đầy trời.
Dư âm nổ tung biến mất, hai rương báu màu trắng trôi nổi trên đất.
- Hê hê, lại nổ được hai rương báu màu trắng, chỉ là cũng bình thường, mình là “Song phần” mà.
Người đàn ông mắt tam giác hài lòng cất rương đi, đồng thời nhận được nhắc nhở “nhiệm vụ thành tựu”, từ lúc tiến vào thế giới diễn sinh, người đàn ông này luôn mai phục ở khu 4 giết Ghoul, tuy lão ta ở cùng trận doanh Ghoul, nhưng lão ta có phương pháp đặc thù tránh né giết chết Ghoul, khấu trừ điểm cống hiến trận doanh.
Người đàn ông mắt tam giác đang vui mừng đen mặt laijm giống như nhận được tin tức nào đó.
- Nhạc Viên luôn cảnh cáo, nhiệm vụ của lão tử không đạt được hai lần khen thưởng sao, có giỏi thì xử quyết ta đi.
Người đàn ông mắt tam giác cười khinh thường, không thèm quan tâm cảnh cáo Luân Hồi Nhạc Viên nhắc nhở.
Người này là mục tiêu săn giết của Tô Hiểu, Khế Ước Giả số 12470 không tuân theo quy định!