Minh Long

Chương 19. Cô nam quả quỷ (2)

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Dạ Hồng Tuyền là một A Phiêu, trên người chắc chắn không có, Tạ Tẫn Hoan cũng không có bạc, chỉ có thể hỏi:

"Ngươi có thể dạy ta luyện đan?"

Dạ Hồng Tuyền lắc đầu: "Ta quên mất cách luyện rồi, nhưng nữ đại phu hôm nay, là yêu nữ Vu giáo, vả lại công pháp hình như có vấn đề, âm hàn chi khí đè ép phế phủ. Ngươi chỉ cần thi triển chút thủ đoạn uy hiếp lợi dụ, lại giúp nàng giải quyết phiền toái này, không nói đến mấy viên đan dược, muốn nàng tự tiến cử gối chiếu cũng không có vấn đề gì."

Tạ Tẫn Hoan đã gây ra một đống chuyện, nào dám đi uy hiếp yêu nữ Vu giáo biết hạ độc, nhưng giúp đỡ lẫn nhau thì quả thật có thể:

"Vấn đề công pháp của nàng, nên giải quyết như thế nào?"

"Ngươi lấy công pháp ra cho ta xem, ta hẳn có thể tìm ra vấn đề. Còn về âm hàn chi khí, phải tìm một nam tử chí cương chí dương, dùng phương pháp âm dương điều hòa để chữa trị, phun nước chừng trăm lần, âm hàn chi khí tự nhiên sẽ được bài trừ..."

"Hả?!"

Tạ Tẫn Hoan nghe thấy lời nói kinh thế hãi tục này, khó có thể tin nói:

"Phun nước? Còn một trăm lần?! Ngươi chắc chắn ngươi không phải mị ma mê hoặc ta chà đạp nữ tử nhà lành?"

Dạ Hồng Tuyền không hiểu ra sao: "Ngươi đừng có tự mình đa tình, ta chỉ nói cho ngươi biết phương pháp, ai bảo ngươi đích thân ra trận? Vạn nhất người ta có ý trung nhân thì sao? Cho dù không tìm nam nhân, dùng gỗ đào gọt thành gậy tự mình chọc, cũng có hiệu quả."

Còn tự mình chọc?

Tạ Tẫn Hoan cũng không biết nên đánh giá thế nào, ngã đầu dựa vào gối:

"Vu giáo yêu nữ đều là nhân vật hung ác, đến lúc đó ai chọc ai còn chưa biết, có còn cách nào khác để kiếm đan dược không?"

Dạ Hồng Tuyền chớp chớp mắt, tiến lại gần quan sát:

"Tấm thân này của ngươi, làm nam sủng có thể một ngày kiếm đấu vàng, phu nhân có gia sản kha khá xung quanh rất nhiều, chỉ cần cam lòng một thân da mịn thịt mềm, đổi mấy viên đan dược còn không phải dễ dàng sao?"

Tạ Tẫn Hoan đường đường là nam nhi bảy thước, trực tiếp ra ngoài bán thì có vẻ hơi mất chí khí, thấy Dạ đại mị ma toàn là chủ ý xằng bậy, cũng không tiếp lời nữa, âm thầm suy nghĩ làm sao để nhanh chóng bước vào nhất phẩm.

Có lẽ là hơi thất thần, ánh mắt không tự chủ được liền rơi vào vạt áo căng đầy gần trong gang tấc.

Mặc dù là ảo ảnh, nhưng Dạ Hồng Tuyền có tướng mạo và vóc dáng rất chi tiết, nhìn qua giống như Chân Nhân ở ngay trước mắt.

Lúc này Dạ Hồng Tuyền thân hình không có khổng lồ như trong tạp viện, nhưng bộ ngực vẫn cao ngất, nặng trịch vậy mà còn tuân theo định luật trọng lực, ngực trái đè lên ngực phải, có thể thấy hiệu quả hơi bè ra...

Lớn thật...

Dạ Hồng Tuyền phát hiện ánh mắt Tạ Tẫn Hoan không đúng, vì chỉ là ảo giác để Tạ Tẫn Hoan tưởng tượng, nên cũng không keo kiệt, xoay người lại, hai tay chống ở hai bên đầu Tạ Tẫn Hoan, ra vẻ nữ vương cưỡng ép:

"Thiếu hiệp ~ Có muốn tỷ tỷ giúp ngươi tu hành không?"

"?!"

Tạ Tẫn Hoan giật mình, nhưng hiện tại đã cùng đường mạt lộ, bỏ cũng không được, dứt khoát quyết định, đưa tay sờ về phía ngực căng phồng!

Đáng tiếc lại xuyên qua, căn bản không có xúc cảm thực tế.

Tạ Tẫn Hoan lập tức mất hết hứng thú, nhắm mắt lại:

"Ngươi chỉ là ảo ảnh, thấy được mà không sờ được, chân thân là nam nương cũng không biết chừng. Ta sẽ không mắc lừa, ngươi biến mất đi."

"Ai nói không sờ được?"

Dạ Hồng Tuyền giơ ngón tay ngọc thon dài lên, khẽ cào lên mặt Tạ Tẫn Hoan.

Kết quả trên mặt lại thật sự truyền đến xúc cảm mềm mại, thậm chí còn mang theo hơi ấm cơ thể.

Mẹ kiếp?

Tạ Tẫn Hoan ngẩn ra, nhanh chóng giơ tay chụp lấy cổ tay, kết quả lại xuyên qua lần nữa.

"Hả?"

Tạ Tẫn Hoan không tin tà lại sờ soạng mấy cái, đáng tiếc đều là đơn phương bị trêu chọc, chỉ có thể nhận thua:

"Được được được, coi như ngươi lợi hại, mau biến mất đi. Ta phải tranh thủ thời gian luyện công."

"Ha ha ~ "

Dạ Hồng Tuyền cười tươi như hoa, lặng lẽ biến mất.

Tạ Tẫn Hoan âm thầm thở phào nhẹ nhõm, đang định xuống giường, chợt phát hiện Than Cầu mở cánh núp vào góc tường, cả người xù lông, ánh mắt hoảng sợ nhìn hắn.

?

Tạ Tẫn Hoan không hiểu ra sao:

"Ngươi phát điên cái gì?"

"Khíp chíp?"

Than Cầu còn muốn hỏi Tạ Tẫn Hoan phát điên cái gì.

Nằm trên giường múa tay múa chân, giống như bị trúng tà, còn lầm bầm giật mình.

Phát hiện Tạ Tẫn Hoan khôi phục bình thường, Than Cầu bay qua liền vỗ cánh một trận, xem ra là muốn giúp trừ tà...

Bốp bốp bốp...

-----

Một bên khác.

Bóng đêm dần buông xuống, trong nha thự Huyện úy ti vẫn đèn đuốc sáng trưng, bộ khoái và ngỗ tác tụ tập trong phòng chứa thi thể, bên cạnh còn đặt hòm gỗ dán giấy niêm phong và sổ sách.

Huyện úy Dương Miểu ngậm tẩu thuốc, đứng bên cạnh thi thể Trần Nguyên, nhìn ngỗ tác giải phẫu vết thương, ánh mắt ngưng trọng: