Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Đồng hồ trên tường chỉ bốn giờ sáng.

Trình Kiệt đang ngủ say trên chiếc giường đơn cách đó vài bước.

Trịnh Tuần xuống giường, đi vài bước, bàn tay sắt đá vô tình vén chăn của Trình Kiệt lên.

"Dậy mau dậy mau! Gọi hết mọi người dậy, đi theo tôi xuống phó bản!"


“Nửa đêm không ngủ được, xem Sâm Miểu trong phó bản đào khoáng.”

“Hả? Đào khoáng có gì hay mà xem?”

“Giải tỏa áp lực ấy mà.”

“Bọn Thủy Thủy bang đào khoáng toàn đào cho nát bét, đúng là Thủy Thủy bang.”

“Vãi! Minh Tước xuống phó bản rồi!”

“Cái gì cái gì! Tôi tỉnh rồi tôi tỉnh hẳn rồi!”

“Phòng phát sóng trực tiếp khu 068, phó bản trường trung học Hòe Âm, mau tới!”

Trịnh Tuần tinh thần sáng láng đứng ngoài cổng Tháp Trắng, trước mặt là bốn đội viên Minh Tước đang ngáp ngắn ngáp dài.

Tiêu Tuấn, Trình Kiệt thì hắn quen, còn có hai người mới gia nhập thì là một nam một nữ.

Đội viên nam tên Tiểu Ngũ, trông tuổi còn rất trẻ, khoảng hai mươi.

Đội viên nữ tên Lý Sương, là thành viên dự bị của đội hai Minh Tước.

Hai người mới gia nhập trông không có nhiều kinh nghiệm, có thể thấy sự bất an qua ánh mắt đang đảo tới đảo lui của bọn họ.

Đội chủ lực thì không thấy đâu. Trịnh Tuần không ngốc, hắn có thể nhận ra Tiêu Tuấn đây là dốc hết vốn liếng vào hắn rồi, át chủ bài nhà mình không thể để bị tổn thất.

Trịnh Tuần hiện tại đối với Minh Tước mà nói, là một người ngoài không liên quan. Cho dù thất bại, cũng chỉ là một người ngoài bị thiệt hại mà thôi.

Nhưng mà hội phó Tiêu nguyện ý liều mình đi cùng thế này cũng có thể coi là làm người không tệ.

Chút tâm cơ này, trong bình luận tự nhiên có người nhìn ra.

“Nhị Chùy là người của Minh Tước rồi à?”

“Chắc không đâu, chưa có công bố chính thức thì mọi thứ vẫn chỉ là tin đồn.”

“Chưa ký hợp đồng, Nhị Chùy có thể cam tâm tình nguyện xuống cái phó bản độ khó cao này sao?”

“Không hiểu, Nhị Chùy trong lòng tôi bây giờ chính là con khỉ ngoài Tháp Trắng, cứ xông lên là xong.”

“Bốc thăm rồi bốc thăm rồi!”

Lần xuống phó bản này là Trịnh Tuần dẫn đội, thông thường trước khi đội trưởng chọn cấp độ của phó bản thì phải dặn dò đội viên vài điều cần chú ý, nói sơ qua vài câu chiến thuật, ngoài ra còn cổ vũ mọi người.

Nhưng Trịnh Tuần hoàn toàn không có ý thức này, xoay người muốn đẩy cửa.

“Ha ha ha ha, Nhị Chùy chẳng lẽ quên mình là đội trưởng rồi sao!”

“Dù sao cũng là lần đầu, không có kinh nghiệm.”

“Tôi lại khá thích cái kiểu của Nhị Chùy, bây giờ công hội xuống phó bản cái mùi biểu diễn nặng nề quá.”

“Đúng vậy đúng vậy, có gì mà phải lằng nhằng, làm thôi.”

Tiêu Tuấn kéo người lại, Trịnh Tuần vỗ trán.

"Ồ đúng đúng đúng, còn phải nói hai câu."

Trong ánh mắt khác nhau của các đội viên, Trịnh Tuần nghiêm túc mở miệng.

"Mọi người ở đây đừng đi lại, tôi đi một lát rồi về."

Nói xong lại muốn chạy về phía cửa lớn.

"Đợi đã!"

Lần này là Trình Kiệt kéo người lại.

"Anh ngủ mơ à? Nói mê sảng cái gì vậy?"

Trịnh Tuần ngược lại lộ vẻ không hiểu.

"Phó bản có yêu cầu số người sao?"

"Không có... nhưng mà!"

"Vậy chẳng phải là xong rồi sao."

"Không không, không đúng!" Trình Kiệt suýt chút nữa bị hắn làm cho rối tung, "Một mình anh thì làm sao qua được?"

"Có gì mà không thể, bốn người các người đi mới là vướng víu tay chân."

Bình luận lại bắt đầu sôi nổi.

“Sao thế sao thế?”

“Xảy ra mâu thuẫn rồi?”

“Ha ha ha ha Nhị Chùy đúng là Nhị Chùy, hắn muốn solo cái phó bản này!”

“Solo? Đừng có mơ. Đừng nói cái nhiệm vụ nhánh 3S kia, ngay cả phó bản cấp A cũng không thể solo được đâu!

“Chiến thần khu rác rưởi rốt cuộc có phải là hàng dởm không vậy, sao cảm giác không đáng tin cậy chút nào.”

“Hàng dởm? Cái gì hàng dởm? Thủy Thủy bang ăn nói cho cẩn thận.”

“Nhị Chùy lần này trông có vẻ hơi vội? Không giống với biểu hiện của hắn ở phó bản trước.”

Sự khác thường của Trịnh Tuần không thoát khỏi mắt của người xem, Tiêu Tuấn nhạy bén cũng nhận ra.

"Trịnh Tuần.” Anh ta hỏi, "Có phải anh có điều gì lo lắng khác không? Nhìn anh rất gấp gáp."

Trịnh Tuần đúng là rất gấp.

Thời gian trong phó bản mô phỏng khác với bên ngoài, sau một ngày một đêm mô phỏng không ngừng nghỉ, Trịnh Tuần đã vào phó bản hơn 500 lần.

Nhưng chỉ có 20 lần mở được nhiệm vụ nhánh phụ 3S.

Nói thật, Tháp Trắng có lẽ không muốn làm khó người chơi, tần suất mở nhiệm vụ ẩn của phó bản này không cao lắm, cũng không có cách nào cố định để mở. Trong tình huống bình thường, rất khó để mở được nhiệm vụ nhánh này.

Nhưng không thể không nói, đội hai Minh Tước đúng là xui xẻo.

Đối với Trịnh Tuần mà nói, qua ải không phải là vấn đề khó, bởi vì hắn đã nắm vững mấu chốt.

Nhưng đối với mánh khóe để mở nhiệm vụ ẩn, thì hắn vẫn không thể nào đoán định ra được.

Cái này dường như là ngẫu nhiên.

Một khi là ngẫu nhiên, có nghĩa là khó kiểm soát.