Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Lý Trường An cảm thán, hắn của ngày xưa hận không thể đem một viên linh thạch bẻ làm đôi mà tiêu.

Hắn đặt phù bút xuống.

Tiếp tục kiểm kê những vật phẩm khác.

Rất nhanh.

Một viên đá màu đỏ sậm đã thu hút sự chú ý của hắn.

"A! Thế mà lại là một viên Địa Hỏa Thạch!"

Lý Trường An hơi kinh ngạc.

Địa Hỏa Thạch, nhất giai thượng phẩm hỏa hành bảo vật!

Thập phần hy hữu, giá trị xa xỉ.

Vốn rất được các Luyện khí sư yêu thích.

Lấy Địa Hỏa Thạch làm chủ tài, lại tùy ý thêm vào một chút phụ tài, liền có thể luyện chế ra nhất giai thượng phẩm hỏa hành pháp khí với phẩm chất cực giai!

"Đáng tiếc, không phải bảo vật thuộc tính Mộc, sau này trái lại có thể dùng để trao đổi."

Lý Trường An âm thầm lắc đầu, bản thân hắn là Mộc linh căn.

Hỏa hành pháp khí không hợp với linh lực bản thân hắn.

Hắn ước chừng Ngô Vân chắc hẳn cũng dự định đem Địa Hỏa thạch giao dịch đi, bởi vì Ngô Vân cũng là hạ phẩm Mộc linh căn.

Sau khi thu cất Địa Hỏa Thạch, Lý Trường An tiếp tục kiểm kê những vật còn lại.

Những vật dư lại giá trị không cao.

Rất nhanh liền kiểm kê hoàn tất.

...

Ngày hôm sau.

Lý Trường An đi tới Bách Bảo Các một chuyến.

Tiêu tốn một trăm ba mươi viên linh thạch, mua vào một cây trung phẩm phù bút phẩm chất khá tốt.

Đối với việc này, Tiền chưởng quỹ của Bách Bảo các không quá lý giải.

"Lý đạo hữu, ngươi chỉ mới nắm giữ kỹ nghệ phù lục hạ phẩm, đến cả tinh phẩm phù cũng chưa vẽ được, căn bản không dùng tới trung phẩm phù bút, hà tất phải lãng phí linh thạch khổ cực tích góp?"

Tiền chưởng quỹ lên tiếng khuyên nhủ.

Lão là một người làm ăn có lương tâm, danh tiếng trong phường thị coi như không tệ.

Lý Trường An lộ vẻ bất đắc dĩ, đáp lại nói:

"Ai, gần đây thủ nghệ rơi vào bình cảnh, thủy chung không thể tiến thêm, có lẽ một cây phù bút tốt hơn sẽ có chút trợ giúp."

Thấy hắn kiên trì.

Tiền chưởng quỹ cũng không khuyên thêm nữa.

Chỉ nhắc nhở nói: "Lý đạo hữu, hết thảy lấy tu hành làm trọng, kỹ nghệ chỉ là phụ trợ, ngươi nên mua thêm thứ gì đó có trợ giúp cho tu vi thì hơn."

"Tiền chưởng quỹ nói phải lắm!"

Lý Trường An gật đầu, sau đó liền rời khỏi Bách Bảo các.

Chiều ngày hôm đó.

Hắn điều chỉnh tốt pháp lực cùng tinh thần, dùng phù bút mới, thử nghiệm chế tác trung phẩm phù lục.

Ngòi bút trên phù chỉ chậm rãi lại bình ổn du tẩu.

Toàn bộ quá trình cực kỳ trôi chảy.

So với trước đây nhẹ nhàng hơn không ít.

Bất tri bất giác, một tấm trung phẩm Kim Đao phù đã chế tác thành công!

"Quả nhiên, công dục thiện kỳ sự, tất tiên lợi kỳ khí (muốn làm tốt việc, trước phải có công cụ sắc bén)!"

Lý Trường An lộ ra ý cười.

Tiền mua phù bút tiêu rất đáng!

Mấy ngày sau đó.

Hắn giống như dạo trước, cả ngày lưu lại trong nhà tu hành vẽ phù.

...

Ngày hôm ấy.

Lúc chạng vạng tối.

Ngoài phòng chợt vang lên giọng nói của Ngô Phong.

"Lý đạo hữu, ngươi có nhà không?"

Nghe tiếng.

Lý Trường An mở cửa phòng.

Hắn đầy mặt tươi cười, hướng Ngô Phong chắp tay một cái.

"Ngô đạo hữu, đã lâu không gặp."

"Lý đạo hữu..."

Khoảnh khắc nhìn thấy Lý Trường An, sắc mặt Ngô Phong hơi biến đổi.

Ánh mắt lão dừng lại trên người Lý Trường An một lát.

"Lý đạo hữu, gần đây ngươi có từng gặp đệ đệ ta không?"

"Ngô Vân đạo hữu?"

Lý Trường An khẽ lắc đầu.

Hắn lộ vẻ nghi hoặc, hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì sao?"

"Không có gì, chỉ là... huynh đệ hai người chúng ta, gần đây náo loạn chút mâu thuẫn."

"Thì ra là thế."

Lý Trường An làm ra dáng vẻ bừng tỉnh.

Hắn trầm ngâm giây lát.

"Ngô đạo hữu, hai người các ngươi chẳng lẽ là vì việc phân phối phần Địa Long Diên kia mà náo mâu thuẫn đấy chứ?"

Lý Trường An nhìn quanh hai bên mấy cái, đè thấp giọng nói.

"Không phải ta nói đâu, đối với đại sự như Trúc Cơ này, dẫu là huynh đệ ruột thịt cũng phải tính toán rõ ràng."

"Cái này..."

Ngô Phong ngẩn ra.

Hiển nhiên không ngờ tới, Lý Trường An lại đem chủ đề ngoặt sang hướng này.

Cái gọi là Địa Long Diên.

Vốn dĩ là cái cớ bọn hắn bịa ra để lừa Lý Trường An rời khỏi phường thị!

Hai người lại hàn huyên một hồi.

Lý Trường An từ đầu chí cuối không hề đưa ra tin tức nào hữu dụng.

Ngô Phong vẻ mặt có chút mất hứng, cuối cùng chắp tay cáo từ.

Sau khi xoay người lại.

Nơi đáy mắt hắn hiện lên một tia sát ý.

Vài ngày trước.

Ngô Vân cảm thấy cứ chờ đợi mãi không phải cách, định trực tiếp tới cửa động thủ.

Mấy người khác đều không đồng ý.

Thế là Ngô Vân đơn độc tự mình rời đi, còn thề thốt khẳng định, nhất định sẽ mang đầu của Lý Trường An trở về.

Nhưng...

Từ đó về sau gã bặt vô âm tín.

Giống như bốc hơi khỏi thế gian vậy!

"Chẳng lẽ bị Lý Trường An giết rồi?"

Sắc mặt Ngô Phong âm trầm.

Hắn không cảm thấy Lý Trường An có bản sự này, nhưng mọi việc luôn có ngoại lệ.

...

Trong nhà.

Lý Trường An đóng cửa phòng, thần sắc cũng thêm vài phần lạnh lẽo.

"Tên Ngô Phong này trái lại còn cảnh giác hơn cả Ngô Vân."

Cũng không biết đám kiếp tu này tiếp theo sẽ làm gì.

Bất luận nói thế nào.

Lý Trường An sở hữu quẻ tượng nhắc nhở, ở phương diện thông tin luôn chiếm giữ vị trí dẫn đầu.