Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Vân tay và giám sát là hai pháp bảo lớn nhất trong điều tra án truyền thống, lại trở thành hạn chế lớn nhất trong vụ án này, hai chứng cứ quan trọng nhất đều chỉ về phía anh, đối với phá án rất khó khăn.

Mà cân nhắc từ góc độ vu oan hay trả thù, mối quan hệ cá nhân giữa Cao Hội Thành và anh cũng không có đột phá, bản án rơi vào vũng bùn không có tiến triển chút nào.

Người nhà bên kia đốc thúc hết lần này đến lần khác, nhìn đống công việc, buổi sáng bọn họ lại đến làm loạn, còn muốn đến phòng khám nghiệm tử thi, Vương đội không thể không ra mặt duy trì trật tự đồng thời khuyên can bọn họ.

Vụ án cần nhanh chóng giải quyết, bắt giam.

Tề Dực hỏi trong nhóm: “Người nhà còn ở đó sao?”

Cảnh sát nhân dân Tiểu Tần: “Lão Tề, nghe nói anh bị đình chức, vẫn ổn chứ?”

Kiểm ngân Lão Mao: “Đúng thế, chúng tôi đều nghĩ không ra, tại sao đang êm đẹp mà anh lại bị đình chức?”

Tiểu Tần: “Vì vụ án trộm thi thể? Không phải anh có chứng cứ ngoại phạm sao? Rõ ràng là vu oan giá họa.”

Sắc mặt Thạch Hoài Nhân u ám xóa bản ngôn ngữ âm dương vừa biên tập xong, lựa chọn giả chết.

Tề Dực: “Cảm ơn đã quan tâm, không đình chức, lời đồn, tôi đang ở tại văn phòng. Người nhà Cao Hội Thành vẫn ở đó chứ?”

Tiểu Tần: “Ở, bọn họ không chịu rời đi, ở ngay trong đại sảnh đổ thừa.”

Lật danh sách người nhà và ảnh chụp trong đầu ra.” Tề Dực lại hỏi: “Người làm ầm ĩ nhất có phải là con rể nạn nhân không, hơn nữa đánh nhau với lão Trì, tên là Lưu Trung Toàn.”

Tiểu Tần đáp: “Đúng đúng đúng, chính là anh ta, anh ta là người cãi nhau nhiều nhất.”

Vậy thì không sai, Tề Dực gõ chữ: Tôi không tiện xuất hiện. Tiểu Tần, bây giờ cậu rảnh không? Nếu rảnh thì nhờ anh dẫn anh ta xuống, hoặc để anh ta trực tiếp xuống lầu cũng được, tôi chờ anh ta ở đầu cầu thang.

Tiểu Tần: “Rảnh rảnh, tôi đi dẫn anh ta xuống dưới.”

Tiểu Tần: “Chỉ một mình anh ta thôi sao?”

Tề Dực: “Chỉ một mình anh ta.”

Rất nhanh Tiểu Tần dẫn theo Lưu Trung Toàn xuống, anh ta trạc tuổi cảnh sát nhân dân trẻ, nhưng vì mặc áo sơ mi polo quanh năm nên lộ ra vẻ lớn tuổi.

“Anh Dực.” Tiểu Tần chào hỏi, ngồi xuống bên cạnh Tề Dực.

Người Lưu Trung Toàn cao to, mặt mũi rất dữ tợn, khí chất khá dũng mãnh, đi vào văn phòng pháp ý cũng không sợ, hai tay chống nhẹ trên bàn, cảm giác cực kỳ áp bách: “Anh tìm tôi?”

“Ừ.” Tề Dực rất bình tĩnh, anh đã nhìn thấy rất nhiều kiểu người nhà, anh hoàn toàn không sợ, đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Tôi muốn hiểu rõ Cao Hội Thành từ anh. Anh biết bao nhiêu về ba vợ của mình?”

Lưu Trung Toàn khom lưng, vẻ mặt lưu manh vừa cảnh giác: “Anh hỏi cái này làm gì?”

“Lấy câu hỏi trả lời câu hỏi, thường là biểu hiện của chột dạ hoặc là hống hách.

“Tra án, muốn phá án và bắt giam vụ án trộm thi chúng tôi cần phải hiểu biết Cao Hội Thành sâu hơn.”

Anh vừa giải thích vừa quan sát Lưu Trung Toàn, nhìn anh ta càng ngày càng không kiên nhẫn, lại nói thêm: “Không phải các người muốn bồi thường sao? Không bắt được người thì anh tìm ai bắt đền?”

Nghe được bồi thường, Lưu Trung Toàn đồng ý phối hợp, anh ta thả lỏng không ít, nhưng ánh mắt lại đảo qua một bên: “Ba vợ tôi à, thật ra tôi cũng không hiểu rõ lắm, bình thường chỉ có ngày lễ ngày tết mới gặp nhau một chút, ăn một bữa cơm hay gì đó, anh muốn hỏi thì hỏi vợ tôi.”

Tề Dực không ngạc nhiên chút nào, đầu năm nay ba vợ rất ít quan hệ với gia đình, ở nông thôn có thể tốt hơn, ở thành phố hầu như không quan hệ nhiều.

“Không thành vấn đề, không cần anh biết rõ anh ta. Thế này đi, tôi hỏi anh mấy vấn đề, anh thành thật trả lời là được.”

“Được, anh hỏi đi.”

Tiểu Tần chuẩn bị ghi chép.

Tề Dực hỏi: “Lần trước các người gặp mặt nhau là lúc nào?”

“Lúc đó đang là tết, ngày mồng hai tết.” Lưu Trung Toàn nhanh chóng bắt được nhịp, thành thật trả lời: “Buổi chiều tôi với vợ tôi cùng đi, ăn xong bữa cơm liền đi.”

Tề Dực tiếp tục hỏi: “Đi trong vội vàng sao?”

Lưu Trung Toàn giải thích nói: “Ông ta đợi người quen, chúng tôi mà ở lại lâu ngược lại sẽ khiến cho ông ta không được tự nhiên.”

Tiểu Tần khịt mũi coi thường, xém chút nữa đã không kiềm được mà biểu hiện lên mặt rồi.

Tề Dực vẫn duy trì sự bình tĩnh: “Trong bữa cơm đã nói những chuyện gì?”

“Chỉ nói một chút chuyện nhà, không có gì khác.”

“Nói cụ thể chút đi” Tề Dực nói: “Quan hệ này có thể giúp bắt kẻ trộm xác không.”

“Chỉ nói chuyện nhà thật mà.” Lưu Trung Toàn nói: “Tương lai con cái nhà ai thế nào, mua cho cha mẹ cái gì, đưa cha mẹ đi đến những nơi đâu, đơn giản là đòi tiền.”

“Lần nào đi mà chúng tôi không cho ông ta tiền? Còn mang theo không ít quà cáp, phong bì lớn phong bì nhỏ, còn có cả rượu, hơn mấy trăm loại rượu, hai bình, mỗi lần ông ta đều không muốn cho uống nên lấy rượu xái tiếp đãi chúng tôi.”

“Chỉ nói những chuyện này? Không nói những chuyện khác?”

Lưu Trung Toàn hơi khó chịu: “Trên cơ bản chỉ nói những chuyện này, mỗi lần nói chuyện đều sẽ nói đến những chuyện thế này, chúng tôi cũng đã thử nhiều lần nói sang chuyện khác, nhưng rất nhanh sau đó ông ta lại chuyển về chủ đề này, không có cách nào, chỉ có thể nước đổ đầu vịt, nói cùng chủ đề với ông ta.