Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Hai vợ chồng như đang ở trong địa ngục.
Lâm Hào hoảng sợ nói: "Phu thê chúng ta biết sai rồi, ngài xin đại phát từ bi."
Giọng mẹ dịu đi rất nhiều: "Đều là hàng xóm, không thể thấu hiểu cho nhau sao!"
"Có thể, là lỗi của chúng ta, tuyệt đối sẽ không có lần sau."
Máu thịt trong phòng đến nhanh, đi cũng nhanh.
Mẹ gật đầu.
Sở Hạo, Nại Nại, Tiểu Ngọc rụt cổ lại, ăn ý quay về phòng ngủ của mình.
Sở Hạo nằm trên giường, trong lòng miên man suy nghĩ.
Rốt cuộc mẹ lợi hại đến mức nào?
Mẹ lúc tức giận quả nhiên thật đáng sợ.
Tuyệt đối không thể chọc giận mẹ.
Tỉnh dậy sau một giấc ngủ.
Sở Hạo gõ cửa phòng Nại Nại, quả nhiên nàng lại biến mất.
"Ca ca, hôm nay huynh đi làm, ăn cơm trước đã." Mẹ nói.
Sở Hạo nói: "Mẹ, Nại Nại muốn rời đi như vậy, vì sao người không để nàng đi?"
Mẹ quay đầu lại, nghi hoặc nói: "Ca ca đang nói lời ngốc nghếch gì vậy? Chúng ta là người một nhà mà."
Nại Nại còn có thể chạy được mấy lần? Tiểu gia hỏa đáng thương... Sở Hạo thầm vui vẻ.
Theo như Sở Hạo hiểu về mẹ, Nại Nại mà chạy thêm vài lần nữa, mẹ sẽ nổi giận, hậu quả rất nghiêm trọng.
"Ta ra ngoài đây."
Rời khỏi nhà.
Sở Hạo liền thấy cửa nhà bên cạnh cũng mở ra.
Một người đàn ông mặc vest đi giày da bước ra, là một nhân viên văn phòng, hắn liếc Sở Hạo một cái, khẽ gật đầu ra hiệu.
Hôm qua mẹ đã cho hai vợ chồng một bài học.
Hàng xóm chắc sẽ không làm gì quá đáng với mình đâu nhỉ?
Hệ thống thông báo:
[Lựa chọn một: Lặng lẽ đi qua, nhận được Tinh Thần +1]
[Lựa chọn hai: Chào hỏi Lâm Hào, nhận được Chú Lực +1]
Khá lắm.
Thế mà lại toàn là lựa chọn an toàn.
Xem ra hai vợ chồng này bị mẹ dọa cho không hề nhẹ.
Sở Hạo chọn hai.
"Thúc thúc, ra ngoài ạ?"
Lâm Hào không ngờ Sở Hạo sẽ chào hỏi hắn, nói: "Đúng vậy, chuyện hôm qua xin lỗi nhé."
"Không sao đâu ạ, mẹ ta có thể hiểu được."
Lâm Hào gật đầu.
"Tối nay đến nhà ta ăn cơm nhé? Ta sẽ báo cho mẹ ngươi, mọi người đều là hàng xóm, sau này còn phải qua lại lâu dài."
"Chuyện này phải hỏi mẹ ta."
"Ừm."
Lâm Hào đi rồi.
Sở Hạo khá tò mò.
Lâm Hào trong mắt người khác là trạng thái gì?
Hắn chắc chắn có vấn đề.
Nhà ai nửa đêm lại cầm dao, vừa mắng vợ vừa băm thịt chứ?
Có nên đi theo xem thử không?
Hệ thống không thông báo, chứng tỏ rất an toàn.
Hắn đi theo sau lưng Lâm Hào ra ngoài.
Lâm Hào lên xe buýt, hắn cũng lên theo.
Ánh mắt của mọi người xung quanh trên xe rất bình thường, Lâm Hào cũng rất bình thường.
Lâm Hào đến trạm, cười với Sở Hạo ra hiệu rồi xuống xe.
Sở Hạo không đi theo nữa.
Hắn ngẩng đầu nhìn tòa cao ốc [Thiên Hoa Khoa Kỹ].
Doanh nghiệp lớn trong thành phố, tập đoàn top 500 toàn quốc, Lâm Hào lại làm việc ở đây!
Tên nhà giàu chết tiệt... Sở Hạo rất ngưỡng mộ.
Xe buýt rời đi.
...
Lâm Hào quẹt thẻ đi vào tòa nhà, bước vào thang máy.
Hai nữ nhân viên văn phòng bên cạnh vội nói: "Chào buổi sáng, giám đốc."
Lâm Hào không chút biểu cảm khẽ gật đầu.
Sau khi Lâm Hào bước ra khỏi thang máy.
Hai nữ nhân viên mới thở phào nhẹ nhõm, thấp giọng bàn tán: "Giám đốc của chúng ta lạnh lùng quá."
"Đúng vậy."
"Nghe nói, giám đốc đã kết hôn rồi."
"Thật ngưỡng mộ, đôi vợ chồng này chắc chắn rất giàu."
"Ngươi không biết à?"
"Biết gì?"
"Chồng của giám đốc mất tích mấy hôm rồi, nghe nói là mâu thuẫn nên đang ly hôn, rất nhiều ông chú trung niên háo sắc trong bộ phận đều đang nhòm ngó, chờ Giám đốc Vương ly hôn đấy."
"Vừa xinh đẹp lại giàu có như vậy, ta mà là đàn ông thì cũng nhòm ngó."
...
Phim trường.
Sở Hạo nhìn thấy phim trường bị công thự phong tỏa, lòng rất bất đắc dĩ, quả nhiên vẫn xảy ra chuyện... Sự nghiệp của ta vừa mới bắt đầu, đã sắp bị bóp chết từ trong trứng nước rồi sao?
Hắn tìm nhân viên công tác hỏi xem đã xảy ra chuyện gì.
"Nghe nói là vấn đề của bên sản xuất, bây giờ không ai vào được." Nhân viên công tác nói.
Sở Hạo thở dài.
Khó khăn lắm mới tìm được một cơ hội lên hình, vậy mà lại mất toi.
Hệ thống thông báo:
[Lựa chọn một: Quay người rời đi, về nhà ngủ một giấc, nhận được Chú Ấn sơ giai]
[Lựa chọn hai: Đến nhà đạo diễn tìm người, nhận được Chú Lực +1]
Về nhà ngủ mà cũng có nguy hiểm?
Không.
Về nhà ngủ thì không có nguy hiểm gì, dù sao ở nhà có mẹ... nhưng hắn không thể cứ ở nhà mãi, còn phải ra ngoài kiếm sống... đợi hắn rời khỏi nhà, phiền phức sẽ tìm đến?
Sở Hạo không chút do dự chọn hai.
"Nhà đạo diễn ở đâu?"
"Ngươi là?"
"Chuyện của tổ chức, bớt hỏi lại."
"Xin lỗi, xin lỗi."
Sở Hạo bắt xe đến gần một khu chung cư cao cấp trong thành phố, theo địa chỉ của nhân viên công tác, ấn chuông cửa nhà đạo diễn.
"Ai!"
Sở Hạo nói: "Đạo diễn, là ta."
Cửa mở ra.
Đạo diễn đang bận đến bù đầu, nhất thời không nhớ ra hắn là ai, nói: "Ngươi là ai?"
"Là ta, hôm qua đạo diễn còn cho ta một nghìn tệ."
Đạo diễn nhớ ra rồi, nói: "Ngươi vào đi."
Sở Hạo được mời vào nhà.
Căn hộ rộng hơn ba trăm mét vuông, với đủ loại đồ trang trí xa xỉ hợp thời.
Đạo diễn vội hỏi: "Hôm qua, ngươi đã thấy gì? Ở đây không có người khác, cũng không có camera."
Quả nhiên hắn đã gặp phải vấn đề, Sở Hạo nói: "Ta thấy nữ diễn viên của chúng ta ngã trên đất co giật."
Đạo diễn gật đầu, ngồi phịch xuống sô pha, vò đầu bứt tai, đau khổ nói: "Không thể nào? Sao lại có thể như vậy, rốt cuộc đã sai ở đâu."
Một lúc sau, đạo diễn bình tĩnh lại.
"Người của công thự vừa đi, ngươi đã đến... Nói thật, bây giờ ta hơi sợ, nhưng không ai tin lời ta, chỉ có ngươi thôi."
Sở Hạo nói: "Ngươi sợ gì?"
"Tối qua Trần Hổ chết rồi, Trương Vũ Mộc mất tích, vẫn chưa tìm được người."
Trần Hổ là bên sản xuất, cũng là ông chủ đầu tư cho bộ phim này.