Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Lũ lượt khuyên can Ngô Hoàng đừng xuất tuần nữa, cứ ở yên trong cung đi!
Lại xuất tuần, không chừng lần sau, lại không biết có đại thần nào bị mãn môn sao trảm!
Ngô Hoàng bị ép không thể xuất tuần.
Vốn tưởng chuyện đã đến hồi kết, ai ngờ lại xảy ra chuyện hành thích đại thần đương triều.
Người hầu trong phủ một đại thương gia nào đó bị làm nhục, trong cơn tức giận đã đi hành thích đại thần đương triều!
Cả nhà đại thương nhân bị hạ ngục tịch biên gia sản.
Hoàng thượng không hành thích được, vậy thì hành thích các đại thần!
Toàn bộ phong khí của Ngô quốc đều bị kéo lệch.
Chủ nhân nhìn đám hạ nhân với ánh mắt đầy cảnh giác, đối xử tốt với hạ nhân một chút ư, vậy uy phong lão gia của mình chẳng phải thành đồ bỏ đi sao?
Sao có thể đứng chung hàng với đám hạ đẳng?
Đối xử tàn tệ với hạ nhân ư, lại sợ hắn liều mạng, chạy đi giở trò hành thích.
Các đại thần cũng lòng dạ không yên, ra ngoài sợ bị hành thích, ở trong phủ lại sợ tên hạ nhân nào nghĩ quẩn, lấy hết dũng khí đi làm cái trò hành thích kia.
Hạ mình xuống, hòa hảo với hạ nhân, vậy lão gia ta đây, chẳng phải là làm không công sao?
Uy phong của lão gia ta ở đâu?
Đám hạ nhân trong các nhà giàu có ở Ngô quốc cũng chẳng sung sướng gì, sợ bị chủ nhà nghi ngờ sinh lòng oán hận, trực tiếp lôi ra đánh chết, để tránh bọn họ đi giở trò hành thích!
Toàn bộ phong khí của Ngô quốc đều vì thế mà bị kéo lệch.
Nguồn cơn của tất cả những chuyện này, đều là vì Mạnh Xung!
Ngô quốc còn lưu truyền một câu thế này: Muốn báo thù, học Mạnh Xung!
Nghiệp chướng mà!
Ngô Hoàng tăng tiền thưởng, thề phải bắt Mạnh Xung về lăng trì!
Văn võ bá quan cả triều vô cùng tán đồng, lũ lượt nguyện ý móc tiền túi ra để tăng tiền thưởng.
Trực tiếp nâng mức thưởng lên đến con số kinh người mười vạn lượng hoàng kim!
Lý Huyền kinh ngạc đến ngây người, Mạnh Xung tiểu tử này, một mình đã kéo lệch phong khí của cả Ngô quốc.
Hơn nữa, phương thức báo thù này của hắn, thật sự quá dị!
Mạch suy nghĩ quá thần kỳ, người thường tuyệt đối không thể nào nghĩ ra!
Treo thưởng mười vạn lượng hoàng kim, thảo nào Thạch Nhị và giáo chúng Thiên Mẫu giáo động lòng, đây chính là một kho vàng di động.
Ai thấy mà không động lòng!
Mạnh Xung cũng có chút ngây người, kinh ngạc nói: "Lại có thể xảy ra nhiều chuyện như vậy? Hơn nữa, ta lại đáng giá mười vạn lượng hoàng kim?"
Hắn cũng động lòng rồi, chỉ hận không thể bán mình đi!
"Đúng vậy, mười vạn lượng hoàng kim!"
Thạch Nhị gật đầu, nhìn Mạnh Xung, phảng phất như đang nhìn một ngọn núi vàng nhỏ.
Ực!
Mạnh Xung nuốt một ngụm nước bọt, lau mồ hôi trên trán, nói: "Chúng ta hợp tác đi!"
"Cái gì?"
Thạch Nhị ngẩn ra, hợp tác?
"Ngươi áp giải ta đến một huyện nha nào đó của Ngô quốc, lĩnh một phần tiền thưởng, sau đó giữa đường cướp ta đi, rồi lại đưa ta đến một huyện nha khác, tiếp tục lĩnh tiền thưởng, tiếp tục cướp ta đi... cứ lặp đi lặp lại như vậy..."
Hai mắt Mạnh Xung lóe lên tinh quang, tiếp tục nói: "Đừng áp giải ta đến phủ thành, phủ thành quá nguy hiểm, không dễ cướp người, cứ đưa đến huyện nha, huyện lệnh vì lập công thăng quan, dù phải tự móc tiền túi cũng sẽ đưa ra một phần tiền thưởng.
"Ngô Hoàng muốn lăng trì ta, huyện nha tuyệt đối sẽ không giết ta, ta thấy kế này rất an toàn.
"Tiền thưởng bốn sáu chia, ta bốn các ngươi sáu, thế nào?"
Thạch Nhị cũng chết lặng, nhìn Mạnh Xung với vẻ mặt kinh hãi, không hổ là kẻ nghĩ ra cách hành thích Ngô Hoàng, liên lụy Mạnh gia bị sao trảm, một phương thức báo thù mà người thường không thể nào nghĩ ra.
Lý Huyền nhìn Mạnh Xung, đầu trọc lóc, thân hình khôi ngô, cơ bắp cuồn cuộn, mà mạch suy nghĩ lại khác người đến vậy.
Chăm chăm vào huyện nha của Ngô quốc để nhổ lông dê đây mà?
Người thường không ai nghĩ ra được chuyện này.
Đột nhiên!
Trong đầu Lý Huyền chợt lóe linh quang, ánh mắt nhìn Mạnh Xung cũng thay đổi, người có mạch suy nghĩ thần kỳ như vậy, chẳng phải rất thích hợp làm đồ đệ của mình sao?
Đồ đệ này đang ở ngay trước mắt!
Vừa nghĩ vậy, khí tức thần bí trên người càng thêm huyền diệu, hình tượng tuyệt thế cao nhân trong phút chốc trở nên cao lớn hơn.
Đưa tay ra, nắm lấy cánh tay Mạnh Xung.
Vừa ấn ấn nắn nắn trên tay, trên vai Mạnh Xung, vừa mở miệng nói: "Không tệ, không tệ, thiếu niên, ta thấy cốt cách của ngươi tinh kỳ, là một thiên tài võ đạo, có nguyện bái ta làm sư không?"
Thạch Nhị kinh ngạc đến ngây người, tiền bối lại muốn thu Mạnh Xung làm đồ đệ?
Nghĩ đến mình còn đang muốn bắt Mạnh Xung đi đổi tiền thưởng, lập tức toát mồ hôi lạnh.
Phịch!
Mạnh Xung trực tiếp quỳ xuống, cung kính dập đầu nói: "Đệ tử Mạnh Xung, bái kiến sư phụ!"
"Tốt, tốt, tốt!"
Lý Huyền vui mừng khôn xiết, mặt mày hớn hở.
Mạnh Xung đầu óc đủ lanh lợi, hơn nữa mạch suy nghĩ không tầm thường, tất nhiên có thể tu luyện thành công công pháp do ta bịa ra.
Nhìn Mạnh Xung cơ bắp cuồn cuộn, đầu trọc lóc, Lý Huyền đã có ý tưởng, nên bịa ra công pháp gì để dạy cho hắn tu luyện.
Thu được một đồ đệ, Lý Huyền không còn tâm tư đi dạo nữa.
Dẫn theo Mạnh Xung chuẩn bị về nơi ở, đột nhiên nghĩ đến điều gì, nhìn sang Thạch Nhị nói: "Thiên Mẫu giáo các ngươi, có Cửu Diệp Nguyên Chi, Thiên Niên Sơn Tham những bảo dược này không?"
Hắn đột nhiên nghĩ đến, Hứa Viêm có thể cảm ứng khí huyết, tốc độ luyện bì, luyện cốt tăng vọt, e là có liên quan đến việc ăn Cửu Diệp Nguyên Chi và Thiên Niên Sơn Sâm.
Nếu đã thu một đồ đệ, lúc mới nhập môn, phối hợp với bảo dược như Cửu Diệp Nguyên Chi, hẳn là sẽ dễ tu luyện nhập môn hơn.