Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Hậu cung, ngoại trừ Tề Hoàng lão và các hoàng tử chưa thành niên, có nam nhân nào được phép đi vào?
Kết quả, Hứa Viêm ban ngày đi vào, ban đêm cũng đi vào!
Nếu Hứa Viêm đi ngủ với phi tử, ngủ với công chúa, trong lòng Tề Hoàng còn dễ chịu hơn một chút, ít nhất có một cách để lôi kéo Hứa Viêm, tặng phi tử, tặng công chúa đều là chuyện nhỏ.
Nhưng!
Hứa Viêm đến hậu cung, lại nói mỹ miều là vì tôi luyện tâm cảnh!
Theo lời hắn nói, ở độ tuổi này của hắn, chính là giai đoạn dễ động lòng với nữ nhân nhất, nếu có thể đối mặt với sắc đẹp mà tâm không gợn sóng, tâm cảnh không loạn, võ đạo chi tâm, tất sẽ càng thêm kiên cố!
Hắn sẽ không bị ngoại vật quấy nhiễu, có thể cảm ngộ công pháp tốt hơn!
Sắc đẹp trong thiên hạ, chỉ có hậu cung là nhiều nhất!
Đủ loại mỹ nhân, cho nên hắn mới chạy đến hậu cung!
Chỉ như vậy thì cũng thôi đi, nhưng Hứa Viêm vào hậu cung, không hề giấu giếm bất kỳ ai.
Người ngoài sẽ nhìn nhận thế nào?
Nói với bên ngoài, Hứa Viêm vào cung để tôi luyện tâm cảnh, không ngủ với phi tử, không ngủ với công chúa của lão, ai mà tin cho được?
Quần thần nhìn lão với ánh mắt không đúng lắm!
Dường như trên đầu lão không phải là hoàng miện, mà là một cái nón xanh!
Nếu thật sự đội nón xanh thì cũng thôi đi, đằng này lão lại không hề đội, cái cảm giác bị người ta hiểu lầm, oan uổng, thật sự quá khó chịu!
Tề Hoàng uất ức trong lòng.
Hứa Viêm lại cảm thấy, Tề Hoàng người này cũng rất tốt, hắn vào hậu cung tôi luyện tâm cảnh, Tề Hoàng không những không tức giận, mà còn để các phi tử múa hát giúp hắn tôi luyện tâm cảnh!
"Lão già Tề Hoàng, người cũng tốt đấy chứ, tại sao lại muốn khám nhà ta? Chẳng lẽ, là quận thủ bên dưới tự ý làm bậy?"
Hứa Viêm từ hậu cung đi ra, tâm cảnh bình thản, hắn cảm thấy tâm cảnh “trong lòng không nữ nhân” của mình đã có một sự đề cao rất lớn.
Võ đạo chi tâm kiên cố, sẽ không bị ngoại vật quấy nhiễu.
"Sư phụ nói, trong lòng không nữ nhân, tu luyện như có thần, dùng câu này để ví von một loại tâm cảnh, quả thực quá huyền diệu.
"Tuổi của ta, chính là lúc dễ động lòng với nữ nhân nhất, nếu có thể làm được việc không bị nữ nhân mê hoặc, trong lòng thanh tịnh, cảm ngộ công pháp tự nhiên sẽ không bị ngoại vật quấy nhiễu.
"Càng có thể toàn tâm toàn ý đắm chìm vào cảm ngộ công pháp."
Hứa Viêm càng nghĩ, càng cảm thấy câu nói “Trong lòng không nữ nhân, tu luyện như có thần” của sư phụ, loại tâm cảnh này, quả thực là cực kỳ huyền diệu.
Hơn nữa, hắn đang ở độ tuổi dễ động lòng với nữ nhân nhất, đối với hắn, nữ nhân chính là ngoại vật gây nhiễu loạn lớn nhất, nếu có thể vượt qua thì bất kỳ ngoại vật nào cũng không thể nhiễu loạn tâm cảnh của hắn.
Hứa Viêm cảm thấy mình đã làm được.
Giai lệ trong hậu cung Tề hoàng, hắn không hề rung động!
"Công pháp Tiên Thiên cảnh, ta đã có chút lĩnh ngộ rồi..."
Hứa Viêm trong lòng vui sướng, từ hậu cung đi ra, dạo bước trong hoàng cung, vừa hay đúng lúc hạ triều, quần thần đang đi ra ngoài.
Nhìn thấy Hứa Viêm, ai nấy đều có sắc mặt quái dị.
Lại từ hậu cung đi ra?
Quần thần liếc trộm Quách Vinh Sơn, trong lòng thầm đoán, Đại các lão có từng vào hậu cung không nhỉ?
Nghĩ thôi đã thấy kích thích rồi!
Mình đến khi nào mới có cơ hội tiến vào hậu cung chiêm ngưỡng quần phương đây?
Hứa Viêm gật đầu với Tề Hoàng xem như chào hỏi, trong lòng đang suy ngẫm về công pháp Tiên Thiên cảnh, cũng không để ý đến thần sắc quái dị của quần thần, trực tiếp rời cung.
Tề Hoàng tươi cười đưa tiễn, đợi Hứa Viêm đi rồi, Tề Hoàng hít sâu một hơi, sắc mặt trở nên nghiêm túc, vẫy tay gọi Quách Vân Khai lại.
Hạ chỉ nói: "Quách ái khanh, các đại thần hạ triều chẳng có chút thể thống nào, làm mất lễ nghi triều đình, tất cả đều lôi ra đánh hai mươi trượng cho trẫm, để làm gương!"
Quách Vân Khai sững sờ, im lặng gật đầu nói: "Thần tuân chỉ!"
Ngoại tôn cũng thật là, đến hậu cung thì đừng quang minh chính đại như vậy chứ, bệ hạ cũng cần thể diện mà.
Chuyện đánh trượng quần thần này, cũng chỉ có hắn mới dám làm.
Ngày hôm đó, quần thần tập thể bị đánh trượng ở ngoài hoàng cung, ai nấy mặt mày đen sì, trong lòng chửi ầm lên tên cẩu hoàng đế!
Tề Hoàng trở lại Ngự thư phòng, rơi vào trầm tư, từ lúc nào mà hắn, đường đường là vua của Tề quốc, đế hoàng chí cao vô thượng, lại ra nông nỗi này?
Là từ cuộc tranh đoạt ngôi thái tử, Tam hoàng tử đánh mất bảo ngọc, thất bại trong cuộc tranh đoạt, Đại hoàng tử giành thắng lợi, triển khai hành động ở quận Đông Hà, bắt đầu thanh trừng Quách Vinh Sơn.
Là do các đại thần ủng hộ Đại hoàng tử, vì để diệt trừ Thiên Mẫu giáo ở quận Đông Hà, lập công tạo thế cho Đại hoàng tử, chuẩn bị cho việc leo lên ngôi vị thái tử.
Nguồn cơn của tất cả, chính là bắt đầu từ việc khám nhà Hứa Viêm...
Vừa nghĩ đến đây, Tề Hoàng đã tức không chịu nổi, cũng cảm thấy vô cùng ấm ức, đây không phải là còn chưa khám nhà sao, hơn nữa ta là đế hoàng, ngươi chỉ là một thương nhân, ta nào có để vào mắt?
Ta thậm chí còn không biết chuyện này.
Kết quả, cái tiếng oan xét nhà này, hắn lại phải gánh chịu.
"Truyền chỉ, Đại hoàng tử thất đức, đánh ba mươi đại bản, đánh thật mạnh cho trẫm!"
Tề Hoàng nghiến răng nghiến lợi hạ chỉ.
Không trút giận lên Hứa Viêm được, chỉ đành trút giận lên con trai mình!
Đại hoàng tử ngơ cả người, mình chẳng làm gì cả, đã bị đánh ba mươi đại bản, oan thấu trời xanh!