Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Đây là đi làm tiểu nãi cẩu? Hay là Đả Canh Nhân đêm tối?
Mặt Sơn Miêu hoàn toàn đen lại, tức giận nói: "Còn ôm nữa? Ta thấy ngươi là muốn ăn đòn rồi!"
Giang Nam vẻ mặt khó xử: "Cái gì? Không... Không hay đâu, chơi roi da sao?"
"Ta không có sở thích này!"
[Oán khí đến từ Lạc Thiên Hồng +1000!]
Sơn Miêu một tay véo má Giang Nam, điên cuồng nhào nặn: "Là đi theo ta làm Đả Canh Nhân đêm tối!"
"Ta dẫn ngươi đi! Làm binh lính dưới trướng ta!"
Giang Nam ngạc nhiên: "Không phải muốn bao dưỡng ta sao?"
Lập tức vẻ mặt thất vọng!
Giang Nam còn tưởng mình cuối cùng cũng được ăn cơm mềm!
Cuối cùng có thể không cần cố gắng nữa!
Dựa vào nhan sắc của mình mà sống!
Làm một tên tiểu nãi cẩu vô lo vô nghĩ!
Sơn Miêu cạn lời!
Này! Vẻ mặt thất vọng của ngươi là nghiêm túc đấy à?
Người bình thường sẽ không nghĩ theo hướng đó đâu!
"Thế nào? Suy nghĩ một chút?"
Giang Nam bĩu môi: "Ta không đi! Ta còn phải đi học!"
Sơn Miêu không muốn: "Đi học có ích gì! Những thứ ở trường ta có thể dạy ngươi!"
"Đừng lãng phí thời gian ở trường học!"
Làm Đả Canh Nhân lâu như vậy rồi!
Cô khó khăn lắm mới phát hiện ra Giang Nam!
Sao nỡ để hắn đi chứ?
Đi theo cô, Giang Nam sẽ có tương lai vô hạn!
Võ đài của hắn không phải là Giang Thành nhỏ bé này!
Mà là toàn bộ Hoa Hạ, thậm chí là cả thế giới!
Giang Nam lắc đầu như trống bỏi!
"Không đi!"
Đùa chắc!
Đi làm Đả Canh Nhân cho Ám Dạ quân?
Có được lợi lộc gì chứ!
Trong Ám Dạ quân có tiểu tỷ tỷ y phục rách rưới không?
Có thể bày sạp ven đường kiếm chút tiền lẻ không?
Có thể hưởng thụ tuổi thanh xuân trong trường học không?
Ta không đi!
Thấy Giang Nam kiên quyết từ chối!
Sơn Miêu đột nhiên cười nói: "Không đi thì thôi, ta không ép ngươi! Đi nào!"
Giang Nam: ???
Dễ dàng bỏ qua cho ta như vậy sao?
Không đúng!
Theo tính cách của Sơn Miêu, đáng lẽ phải đập ta một trận, rồi cứng rắn lôi ta đi chứ!
Sao lại đột nhiên đổi tính thế này?
Chẳng biết tại sao! Trong lòng Giang Nam đột nhiên dấy lên dự cảm chẳng lành!
"Sơn Miêu tỷ tỷ, cái thuốc thử Phần Huyết đó là sao vậy? Vừa rồi lúc đánh Kim Cương..."
Sơn Miêu liếc Giang Nam một cái!
"Không thể nói, đây là cơ mật quân sự!"
Giang Nam: ???
Khốn kiếp!
Giờ lại giở trò này với ta?
Quả nhiên là chờ sẵn ở đây!
Sơn Miêu dụ dỗ: "Gia nhập Ám Dạ, làm Đả Canh Nhân rồi ta sẽ nói cho ngươi biết!"
Giang Nam ngoảnh đầu đi: "Không đi!"
Hừ hừ!
Sơn Miêu thối tha!
Nữ nhân tâm cơ!
Bạo Long Thú hình người!
Tra nữ ăn xong liền chạy!
Haiz...
Rốt cuộc vẫn là một mình ta gánh hết tất cả!
Sơn Miêu dẫn Giang Nam đi tuần tra khắp nơi, định hỗ trợ Ám Dạ quân!
Nhưng đi một vòng, lại nhận được tin tức, toàn bộ người của Bạch Sa tiến vào Linh Khư đã bị bắt hết!
Chỉ còn thiếu Kim Cương và Constan!
Học sinh đã được sơ tán toàn bộ!
Thực tế thì Constan đã bị bắt, còn Kim Cương biến thành một khối kim cương lớn vẫn đang nằm trong không gian dị độ của Giang Nam!
Nhưng trên đường đi, Giang Nam chẳng hề nhàn rỗi!
Thú triều đi qua, xác thú đầy đất!
Ám Dạ quân căn bản không có thời gian lấy linh châu! Chỉ mang đi linh châu cấp Bạch Ngân!
Phần còn lại đều rơi vào tay Giang Nam!
Đi một đường, nhặt một đường!
Nhặt tiền thế này, Giang Nam thích nhất!
...
Cửa vào Thiên Trì Linh Khư đã được Ám Dạ quân tiếp quản!
Đồng thời canh giữ nghiêm ngặt!
Lúc này, không ít phụ huynh học sinh đã đến đây, thấy con mình bình an đi ra, đều thở phào nhẹ nhõm!
Cũng có phụ huynh biết tin dữ, khóc đến thương tâm.
Thân là Linh Võ giả, đương nhiên sẽ gặp nguy hiểm!
Dù trong lòng đã chuẩn bị, nhất thời vẫn khó mà chấp nhận!
Nhưng may mà có Ám Dạ quân nhúng tay, kiểm soát tổn thất ở mức thấp nhất!
Giờ phút này, Hạ Dao và Chung Ánh Tuyết đã chạy tới suốt đêm, vô cùng sốt ruột!
Tất cả mọi người đều đã ra ngoài! Ngay cả Ngô Lương và Đường Thiên Nhã cũng bình an trở về!
Vẫn không thấy bóng dáng Giang Nam đâu! Cả hai đều sốt ruột muốn phát điên!
"Tiểu Nam sẽ không xảy ra chuyện gì chứ!" Trên khuôn mặt xinh đẹp của Chung Ánh Tuyết tràn đầy lo lắng, mắt hơi đỏ, má còn vương lệ, rõ ràng là vừa mới khóc xong!
Hạ Dao an ủi: "Tuyết Tuyết yên tâm! Tiểu Nam lanh lợi như vậy! Nhất định sẽ tự chăm sóc tốt bản thân!"
Đúng lúc này, cửa vào Linh Khư náo động!
Chỉ thấy Giang Nam theo sau Sơn Miêu, bước ra khỏi cổng Linh Khư!
Đông đảo Ám Dạ quân đồng loạt hướng về Sơn Miêu nghiêm chào!
"Đội trưởng!"
Sơn Miêu khẽ gật đầu, không nói gì!
Lúc này, ánh mắt đám Ám Dạ quân nhìn Sơn Miêu không khỏi có chút kỳ quái!
Bởi vì trên người cô không phải là quân phục!
Mà là quần đùi rộng, áo thun ngắn tay!
Chiếc áo thun ngắn bị Sơn Miêu mặc thành áo hở rốn còn in hình một con mèo máy!
Lại nhìn Giang Nam, cũng là quần đùi rộng áo thun ngắn tay! Phía trên in hình Doraemon?
Đồ đôi?
Khốn kiếp!
Sơn Miêu đang mặc đồ nam, hơn nữa nhìn là biết ngay đồ của Giang Nam!
Hơn nữa lúc cuối Sơn Miêu dẫn Giang Nam đi, hai người không biết đã đi đâu, biệt tăm suốt ba tiếng đồng hồ!
Lúc ra ngoài Sơn Miêu đã thay quân phục?
Còn mặc đồ của Giang Nam?
Lợi hại! Lợi hại!
Ánh mắt của không ít Ám Dạ quân nhìn Giang Nam đều thay đổi!
Chinh phục được đội trưởng của bọn ta rồi?
Trâu bò thật!
Quá trâu bò!
Trần Thần điên cuồng nháy mắt với Giang Nam, ra vẻ ngươi trâu bò, ngươi là đại lão!
Còn An Ninh thì lén lút giơ ngón cái với Giang Nam!
Giang Nam mặt mày đắc ý!
Ta có làm gì đâu chứ!
Các bạn học đã rút lui ra cũng ngơ ngác!
Nhìn Sơn Miêu và Giang Nam mặc "đồ đôi"! Ai nấy đều bùng nổ!
Chẳng trách lại thân thiết với Ám Dạ quân như vậy!
Thì ra còn có tầng quan hệ này?
Lợi hại! Lợi hại!
Giới các người thật loạn!
Lý Mộ Ngôn cũng ngẩn ra, Sơn Miêu cố ý dẫn Giang Nam đi là để... là để làm cái đó?
Chẳng biết nghĩ tới điều gì, mặt cô đỏ bừng!
"Phì!"
Sơn Miêu mặt đầy nghi hoặc, có chút khó hiểu!
Nhìn Giang Nam mặt mày hớn hở như hoa nở, cô không khỏi liếc mắt.
Chẳng phải chỉ nhặt được ít linh châu thôi sao?
Đến mức vui thành thế này sao!
"Về đi, bên ta còn có việc phải làm!"
Giang Nam: "Vâng ạ! Sơn Miêu tỷ tỷ! Nhớ nghĩ đến ta nhé!"
"Cút!"
Giang Nam vừa ra khỏi khu phong tỏa đã bị Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao lao tới ôm chặt cứng!
Mũi ngập tràn hương thơm!
((o-w-)???(-w-o))
Thật tuyệt!
Sau một hồi ôm ấp.
Chung Ánh Tuyết: "Sao rồi? Có bị thương không? Có chỗ nào không khỏe không?"
Hạ Dao: "Sao ra muộn thế? Xảy ra chuyện gì vậy?"
Nhìn hai cô gái vì lo lắng cho ta mà chạy tới núi Trường Bạch suốt đêm, chờ ta ra!
Trong lòng Giang Nam dâng lên một dòng nước ấm!
"Ta nói ta đi đào kim cương! Đào được hơn hai trăm cân kim cương các ngươi tin không?"
Chung Ánh Tuyết:...
Hạ Dao:...
Đào kim cương? Đào kim cương trong Linh Khư?
Còn đào được hơn hai trăm cân?
Ngươi lừa quỷ chắc!
Không khỏi hung hăng liếc Giang Nam một cái!
[Oán khí đến từ Chung Ánh Tuyết +666!]
[Oán khí đến từ Hạ Dao +666!]
Giang Nam cười hắc hắc: "Để thưởng cho các ngươi đã không quản đường xa đến đón ta khải hoàn! Cho các ngươi kẹo ăn này!"
Nói rồi biến ra ba viên Thịnh Thế Mỹ Nhan đan trong tay!
Trong mắt Hạ Dao tràn đầy kinh hỉ!
Lao tới thơm 'chụt' một cái vào má Giang Nam!
"Tiểu Nam! Ta yêu ngươi chết mất!"
Nói rồi giật lấy hai viên Thịnh Thế Mỹ Nhan đan, nhét vào giữa ngực!
Sau đó...
Ghét bỏ "Phì! Phì! Phì!" ba tiếng!
Chùi môi, nhảy tới bên cạnh Chung Ánh Tuyết, ôm lấy cánh tay cô!
"Tuyết Tuyết ngươi nghe ta nói! Ta đối với ngươi là trung trinh không đổi!"
"Vừa rồi chỉ là khuất phục dưới dâm uy của kẻ nào đó thôi, không tính!"
"Ta hôn ngươi một cái nữa, bù lại được không?"
Chung Ánh Tuyết:...
Giang Nam: ???
Hay cho Hạ Dao nhà ngươi!
Qua cầu rút ván?
Vắt chanh bỏ vỏ soái ca?
Đồ không biết xấu hổ!