Sau Khi Tự Do Tài Chính, Các Cô Gái Đều Hết Lòng Với Anh

Chương 1. Hệ thống Đời người Hoàn mỹ

Chương sau

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Thẩm Viễn, chúng ta dừng lại ở đây thôi."

"Sau này đừng liên lạc với tôi nữa."

"Chúc cậu tìm được một cô gái biết điều hơn."

Tại cổng nam của Học viện Kinh tế Đối ngoại ở Thành phố Tinh, Thẩm Viễn hơi mở to mắt, vẻ mặt đầy kinh ngạc: "Đình, ba năm tình cảm nói chia tay là chia tay, không ngờ em lại nhẫn tâm như vậy."

"Cậu có thể đừng nói như thể mình là chiến binh tình yêu trong sáng được không? Tình cảm của chúng ta thế nào, chẳng lẽ trong lòng cậu không tự biết hay sao?"

"Còn nữa, sau này đừng gọi tôi là ‘Đình’ nữa, nói thật nghe quê lắm. Sau này xin hãy gọi cả tên của tôi, Chu Uyển Đình, cảm ơn."

Trong lúc hai người đang nói chuyện, một chiếc Audi A7 màu đen lướt tới, dừng lại ngay bên cạnh Chu Uyển Đình.

Chu Uyển Đình kiêu hãnh hất cằm, vén lọn tóc mai trước trán ra sau tai: "Tôi đi trước đây, bạn đến đón rồi."

Thẩm Viễn ngây người nhìn cô bạn gái đã yêu ba năm sắp mở cửa xe, bước lên ghế phụ của chiếc A7, anh lại không kìm được mà đưa tay ra: "Đình, đợi đã."

"Không phải đã nói đừng gọi là Đình nữa sao?!"

Chu Uyển Đình dừng bước, khẽ nhíu mày: "Còn chuyện gì nữa?"

"Em còn nhớ mấy cái túi hiệu anh mua cho em không? Lúc đó anh tốn không ít tiền đâu, em trả lại cho anh được không?"

"Thẩm Viễn, cậu có chút liêm sỉ nào không vậy?"

"Bà đây ngủ với cậu ba năm, chỉ mua cho mấy cái túi rách đó mà giờ chia tay còn muốn đòi lại à?!"

"Ờ..."

Thẩm Viễn hơi sững người, ngập ngừng một lúc rồi đề nghị: "Vậy em xem thế này được không, lúc nào rảnh thì chúng ta làm một nháy để hồi tưởng lại ba năm đã qua của chúng ta, dù sao thì mình cũng đã ở bên nhau lâu như vậy..."

"Cút mẹ cậu đi!"

"Rầm" một tiếng, Chu Uyển Đình không ngoảnh đầu lại, lạnh lùng đóng sầm cửa xe, bỏ lại Thẩm Viễn đứng ngơ ngác tại chỗ.

"Mẹ kiếp, lỗ vốn quá, đến cơ hội thu chút lãi mà cũng không cho mình."

Anh và Chu Uyển Đình quen nhau từ ba năm trước. Khi đó Thẩm Viễn vừa lên năm nhất, là sinh viên mới của Học viện Kinh tế Đối ngoại.

Vì ngoại hình khá nổi bật trong số các tân sinh viên, cộng thêm việc ngày nhập học còn lái một chiếc BMW series 4 màu hồng chóe lọe, nên anh đã ngay lập tức thu hút được sự chú ý của đàn chị năm hai Chu Uyển Đình, người đang tham gia công tác chào đón tân sinh viên.

Trước sự tấn công dồn dập của đàn chị, Thẩm Viễn đã không giữ mình được.

Thật lòng mà nói, đối mặt với đàn chị, đặc biệt là người học lớp tiếp viên hàng không như Chu Uyển Đình với đôi chân vừa thẳng vừa trắng, thân hình lồi lõm quyến rũ, Thẩm Viễn nghĩ rằng chẳng có gã con trai nào có thể cầm lòng nổi.

Ở bên nhau ba năm, Thẩm Viễn không chỉ học được từ đàn chị rất nhiều điều không có trong sách vở mà còn mở khóa được không ít "kiến thức" mới.

Đương nhiên, Thẩm Viễn cũng không hề bạc đãi người cô đã "truyền đạo thụ nghiệp" này.

Gia cảnh anh rất tốt, khi đó bố mẹ anh mở ba công ty du lịch nước ngoài, việc làm ăn vô cùng phát đạt, kiếm được bộn tiền, vậy nên Thẩm Viễn chưa bao giờ thiếu tiền tiêu vặt.

Hầu như tháng nào anh cũng mua quà cho Chu Uyển Đình, từ đồ dưỡng da, son môi, mỹ phẩm cho đến giày dép, thay đổi đủ kiểu.

Hơn nữa, mỗi học kỳ anh đều tặng một chiếc túi, từ Chanel, LV đến Prada, cứ dưới năm vạn là tùy Chu Uyển Đình chọn.

Chỉ tiếc là, ngày vui ngắn chẳng tày gang. Do một vài ảnh hưởng, ngành du lịch bị tác động dữ dội, lúc đó đừng nói là du lịch nước ngoài, ngay cả du lịch trong nước cũng không thể kinh doanh được.

Bố mẹ Thẩm Viễn cứ nghĩ tình hình này sẽ không kéo dài, cố gắng gồng gánh công việc kinh doanh của gia đình, nhưng ai ngờ đây lại là một cuộc chiến dai dẳng và vô cùng khó khăn.

Các đoàn team building nước ngoài đã đặt trước của các hãng hàng không, khu du lịch, công ty lớn đều dồn dập hủy tour. Chết người hơn là, đúng năm đó ông Thẩm vừa mới mở chi nhánh thứ ba.

Sau ba năm, tiền thuê mặt bằng, điện nước, lương nhân viên của các công ty du lịch, bao gồm cả chi phí quảng cáo đã đầu tư, quảng bá trực tuyến và hàng loạt các vụ vi phạm hợp đồng.

Tất cả những yếu tố đó đã khiến ba công ty du lịch chỉ còn lại hai, hai lại biến thành một, và cuối cùng, công ty duy nhất còn sót lại cũng không trụ được bao lâu.

Gia đình anh phải bán hai căn nhà, bán cả ba chiếc xe, khối tài sản chục triệu trong nháy mắt còn gánh thêm khoản nợ hơn một triệu.

Gia đình ông Thẩm quay trở về thời kỳ đồ đá, Thẩm Viễn cũng từ một thiếu gia nhà giàu biến thành một cậu ấm mang nợ.

Lúc nhà Thẩm Viễn phá sản, Chu Uyển Đình đã thực tập ở hãng hàng không được một thời gian, trong công việc có thể tiếp xúc với không ít người giàu có, lại đúng lúc xảy ra chuyện này nên cô đương nhiên giữ khoảng cách với Thẩm Viễn.

Chương sau