Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Sau khi ăn xong bữa ăn khuya này, mấy ngày sau, Na Trát cũng coi như hoàn toàn "thức tỉnh".
Buông điện thoại di động xuống, dốc toàn lực.
Đây là đang nói đến diễn xuất.
Trước đó cô hay thẫn thờ ở phim trường, mấy ngày cuối cùng lại tập trung cao độ.
Nhưng cô vẫn phải đối mặt với một thử thách trong cuộc đời.
"Sao tim cô lại đập nhanh như vậy?" Bạch Lương ngồi trên lưng ngựa ôm Na Trát hiếu kỳ hỏi.
Ngửi thấy mùi hương thoang thoảng trên mái tóc Na Trát, lại nhẹ nhàng vỗ vỗ chân của cô, ý bảo cô đừng kẹp quá chặt...
Ngựa không chịu nổi !
Na Trát có chút ngượng ngùng: “Tôi không chỉ là không biết cưỡi ngựa, tôi còn sợ hãi!"
Bạch Lương hơi nghi hoặc nhìn về phía cô: "Ra mắt mấy năm đóng phim cũng chưa từng cưỡi ngựa sao?"
Na Trát gật gật đầu, lại lắc đầu: “Lúc mới ra mắt đã quay MV của Châu Kiệt Luân một lần, khi đó không dám không lên."
Hiển nhiên, cô chính là loại diễn viên cưỡi ngựa giả, chủ yếu là tạo dáng, tự mình ở đó lắc lư.
Từ góc độ nào đó mà nói, con gái làm "Động tác giả" như vậy quả thật có ưu thế hơn.
Cũng may cảnh quay hôm nay cô không cần điều khiển ngựa, đồng thời còn có thể dựa vào vòng tay của Bạch Lương, cho nên không sợ hãi như vậy, chỉ là hơi có chút khẩn trương.
Bạch Lương vì muốn làm dịu tình huống của cô một chút, cưỡi ngựa dẫn cô đi vòng vo hai vòng.
Kết quả tim cô đập nhanh hơn!
Lần này có lẽ không có quan hệ quá lớn với ngựa.
Trong biển hoa.
Giống như tướng quân trẻ tuổi từ trong sách bước ra, áo quần rực rỡ, thúc ngựa đạp hoa.
Mỹ nhân trong lòng đối với biển hoa chung quanh lại coi như không có gì, nằm nhoài trong lòng tướng quân, hơi hơi ngẩng đầu nhìn hắn.
Ánh mắt như bi thương như vui mừng, cuối cùng hóa thành dịu dàng quấn quýt.
Một cơn gió nhẹ thổi tới, khiến cho hoa khẽ run, bờm ngựa khẽ lay động.
Mỹ nhân mím môi, lộ ra vài phần ý cười, đôi mắt dần dần cong thành hình trăng lưỡi liềm.
Gió nhẹ dần mạnh.
Một trận gió nhẹ này thổi không lay động vạt áo, nhưng ở trong lòng lại tựa như một cơn gió lớn, không ngừng thổi vào bên trong.
Giây tiếp theo, Bạch Lương cảm giác nơi yết hầu của cổ mình cảm thấy ấm áp và mềm mại.
Không có cúi đầu, chỉ là cảm giác mình theo bản năng thở ra khí lạnh, một nửa nhiệt độ còn lại cũng tăng lên nhanh chóng.
Toàn bộ phim trường gần như không có tạp âm khác.
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt, thậm chí vô thức nín thở.
Chuyện Na Trát xinh đẹp mọi người đều biết, nhưng hôm nay đột nhiên phát hiện, cô đẹp đến mức kinh tâm động phách.
Đạo diễn biết quay cảnh mỹ nhân có không ít, đạo diễn khác nhau có phong cách khác nhau.
Ví dụ như Khương Văn luôn thích quay từ dưới lên, biến mỹ nhân thành thần, Trương Nghệ Mưu quen với việc để hoa hồng nở trong đống đổ nát, Vương Gia Vệ lại chỉ yêu mỹ nhân dưới bóng đêm.
So sánh với camera, đạo diễn của bộ phim truyền hình này của bọn họ, các phương diện đều thiếu sót một chút.
Nhưng nước cờ của thần không nhất định là do kỳ thủ cao cấp nhất đi ra.
Có quỷ mới biết làm thế nào để tay mình không run khi điều khiển màn ảnh.
Văn chương vốn là trời cho, diệu thủ ngẫu nhiên có được.
Vẻ đẹp thuần túy và cực hạn! Hắn cũng không biết mình quay như thế nào, giờ khắc này ma xui quỷ khiến tìm góc độ điều chỉnh vị trí, hắn phảng phất thấy được nữ thần may mắn đang mỉm cười.
Có lẽ, đại khái, có thể. Nói không chừng Na Trát thật sự có thể có một nhân vật đủ để cho người ta ấn tượng sâu sắc.
Điều kiện tiên quyết là, không ai xóa cảnh quay của cô.
Nam phụ nữ phụ đồng thời bùng nổ, không chừng thật sự sẽ kích hoạt "quy tắc quái đàm" nào đó, liền xem bên sản xuất phim có nỡ bỏ hay không.
Dù sao Bạch Lương cũng không nỡ, đây là cảnh cuối cùng của Na Trát, cô ấy đã đóng máy rồi.
Ải quan khó vượt, ai buồn cho chó độc thân.
Bèo nước gặp nhau, đều là vợ của người khác.
Bạch Lương cũng chỉ có thể nói một tiếng đáng tiếc, sao lại đi nói chuyện với người khác trước chứ.
Bình thường nếu như là theo đuổi con gái, ngược lại là có thể cạnh tranh công bằng một chút.
Nhưng để người ta quay lại theo đuổi mình thì có chút khó khăn rồi.
Vậy thì đành mời vị bạch phú mỹ tiếp theo.
Tặng một bó hoa tươi, chúc mừng cô ấy đã hoàn thành cảnh quay cuối.
Hắn cũng nghe người ta nói, quay xong là phải làm vài thứ, đây là nhờ tiểu trợ lý của Cổ Lực Na Trát hỗ trợ đi mua đấy.
"Oa! Cảm ơn!"
Cổ Lực Na Trát cho Bạch Lương một nụ cười tươi nhất kể từ khi quen biết, cười đến hở cả lợi.
Cô ấy cũng tự tin thật, dám cười như vậy mà không che miệng.
Nhân viên công tác nhìn bó hoa mà đoàn phim mua riêng cho Na Trát, lại nhìn bó hoa Bạch Lương mang đến, vẻ mặt nghi hoặc muốn đưa qua, thì tiểu trợ lý của Na Trát nhảy ra: "Này, anh đưa cho tôi là được rồi."
“Ừm... Cũng được!”
Nhân viên công tác gãi gãi đầu, cảm thấy chắc không có vấn đề gì lớn.
Cho nên bó hoa mà đoàn phim mua, cứ như vậy biến mất một cách kỳ lạ, buổi tối Na Trát đăng ảnh lên Weibo ăn mừng đóng máy cũng không tìm thấy.