Tiệm Sủng Thú Siêu Thần

Chương 11. Chủ Nhân Của Lôi Quang Thử (2)!

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Xin chào.” Tô Bình đi tới, người tới là khách, tự nhiên phải khách khí.

"Ông chủ, tôi đến lấy tinh sủng.” Nhìn thấy chủ cửa hàng xuất hiện, Tô Yến Dĩnh cũng thu hồi ánh mắt, nói với Tô Bình: "Chính là con Lôi Quang Thử tôi gửi nuôi ở nơi này nửa tháng trước, nó vẫn khỏe chứ?”

“Chủ nhân Lôi Quang Thử?” Tô Bình sững sờ.

Một bộ phận ký ức hiện lên trong đầu.

Tô Bình lập tức nghĩ tới, sắc mặt cổ quái, không khỏi nhìn về cô gái này thêm mấy lần. Thật là một người may mắn...

Nghĩ đến lập tức phải vật quy nguyên chủ, trả lại Lôi Quang Thử cho đối phương, trong lòng Tô Bình có hơi khó chịu, một là có cảm tình, hai là có chút đau lòng...dù sao đây cũng là siêu cấp Lôi Quang Thử lĩnh ngộ ra thập đại bí kỹ!

Cứ như vậy chắp tay đưa người?

Được rồi...con vật nhỏ này vốn chính là của người ta.

Tiếc nuối vài tiếng, Tô Bình chỉ cảm thấy tẻ nhạt vô vị, hữu khí vô lực nói: "Nó rất tốt, tốt đến không thể tốt hơn rồi, cô tới tính tiền trước đi.”

Tô Yến Dĩnh ngẩn người, làm sao cảm giác ông chủ này nói chuyện thật kỳ quái? Giống như rất uể oải?

Cô tựa như nghĩ đến điều gì, vội vàng nói: "Ông chủ yên tâm, mặc dù tôi đến lấy sớm, nhưng phí gửi nuôi vẫn là dựa theo trước đó đã quyết định, sẽ không thiếu của anh một chút tiền đấy.”

"Ha ha...”

“?”

Không thèm để ý đối phương, Tô Bình từ trong quầy lấy giấy đặt tiền cọc ra, nhìn thấy con số phía trên, trong lòng hắn lại lần nữa bùng lên đau xót. Hắn hít một hơi thật sâu, chậm rãi kéo giấy tờ ra khỏi tập.

Điệu bộ này giống như chậm rãi cạo xuống một miếng thịt trên người, giọng của hắn cũng vô cùng đau đớn âm trầm: "Trừ bỏ tiền đặt cọc lúc trước, còn lại 108 đồng tệ...”

Giọng nói gần như đang run rẩy, nghẹn ngào!

108 đồng tệ...

Tinh sủng lĩnh ngộ ra thập đại bí kỹ, cứ như vậy mà lấy cái giá như rau cải trắng tặng cho người!

"Ách..." Tô Yến Dĩnh cứ có cảm giác ông chủ này rất quái lạ, nhưng lại nói không ra, cô nhanh chóng trả tiền, nói: "Tiền anh cất kỹ, ông chủ, có thể mang tôi đi nhìn xem tinh sủng của tôi chứ?”

Cô có hơi cấp thiết muốn nhìn thấy Lôi Quang Thử, xác nhận tình huống của nó bình yên vô sự. Dù sao, có một số cửa hàng sủng thú chăn nuôi sủng thú xảy ra sai lầm, dẫn đến sủng thú sinh bệnh, mặc dù loại tình huống này cực ít, nhưng bây giờ là thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, cô cũng không hy vọng loại chuyện xui xẻo này phát sinh ở trên người cô.

Nghe được tiếng nhắc nhở khoản thu nhập sổ, khóe miệng Tô Bình có chút run rẩy, cuối cùng vẫn yên lặng quay người, nói: "Chờ ở đây.”

Hắn rời quầy, chậm rãi đi vào phòng sủng thú.

Nhìn qua Lôi Quang Thử ngủ say sưa trong Thạch Nha Trận, Tô Bình nghĩ đến ba ngày kề vai chiến đấu, trong lòng có chút không nỡ.

"Đứng lên đi, nên trở về nhà rồi.” Khẽ thở dài, Tô Bình nhẹ nhàng ôm lấy Lôi Quang Thử.

Lôi Quang Thử đột nhiên giật mình, chờ thấy là Tô Bình mới chậm rãi buông lỏng thân thể, sau đó lại nhắm mắt lại, tiếp tục ngủ say.

Tại trong ba ngày rèn luyện sinh tử, cũng chỉ có bên người Tô Bình nó mới có thể bình yên chìm vào giấc ngủ. Đây là một loại thói quen, cũng là một loại tín nhiệm!

Khóe miệng Tô Bình hơi lộ ra vẻ đắng chát, dùng sức hít một hơi thật sâu mới bình phục lại tâm tình, đi ra phòng sủng thú.

"Lôi Quang Thử của tôi.”

Nhìn thấy Lôi Quang Thử bị Tô Bình ôm ra, đôi mắt Tô Yến Dĩnh lập tức sáng lên.

Trong nháy mắt nhìn thấy Lôi Quang Thử, cô đã biết đây là sủng thú của mình, mặc dù bề ngoài cùng lúc trước có chút biến hóa rất nhỏ, nhưng từ trong khế ước truyền đến loại cảm giác huyết mạch tương liên tuyệt đối sẽ không sai.

Chỉ là, có một chuyện làm cho cô thấy rất kỳ quái, đó là khi nãy lúc vừa vào cửa hàng, cô lại không thể thông qua khế ước mà cảm ứng được nó, tựa như mối liên hệ này đã bị thứ gì đó ngăn cản rồi.

Không có tâm tư suy đoán, Tô Yến Dĩnh đi tới mấy bước, nhanh chóng ôm Lôi Quang Thử từ trong tay Tô Bình.

Lôi Quang Thử lần nữa bừng tỉnh, khi nhìn thấy là Tô Yến Dĩnh, đôi mắt buồn ngủ lập tức sáng lên, nó vui sướng nhào tới, không ngừng réo lên ríu rít.

Tô Bình đứng ở một bên nghe Lôi Quang Thử kêu vui vẻ, có một loại xúc động không hiểu, xúc động đến muốn đưa bóp chết nó.

Thằng nhóc con này...vừa nhìn thấy chủ nhân của mình là kêu lên ríu rít, thế mà ở trước mặt mình thì không có như vậy.

Nhưng Tô Bình biết, lực lượng khế ước truyền lại tình cảm gắn bó, đối với tinh sủng có ảnh hưởng cực kỳ mạnh mẽ, đây cũng là vì sao tuyệt đại đa số tinh sủng sẽ không phản bội chủ nhân, thậm chí nguyện ý vì chủ nhân kiên quyết chịu chết!

"Đi thôi, chúng ta về nhà.”

Nhìn thấy Lôi Quang Thử lông tóc không tổn hao gì, chỉ là có chút gầy yếu đi, trong lòng Tô Yến Dĩnh thầm thở phào nhẹ nhõm.

Một vài cửa hàng sủng thú đạo đức bại hoại vì kiếm nhiều tiền, đã ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu giảm bớt đồ ăn sủng thú, cô cũng có nghe qua, cũng lười truy cứu.

Chỉ cần không sinh bệnh là tốt, dù sao chữa bệnh cần không ít thời gian.