Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Về phần bán lương thực... Vẫn phải đi vị diện bồi dưỡng thu thập mới được.
Nghĩ đến ba ngày đi vị diện bồi dưỡng trải nghiệm vô số lần tử vong, khóe miệng Tô Bình chợt co quắp.
Cuộc sống quá khó khăn...
"Chờ một chút, tôi đột nhiên mất tích ba ngày, chỉ sợ trong nhà cuốn cuồn lên.
Tô Bình bỗng nhiên nghĩ đến điểm này, trong lòng giật mình.
[Kí chủ không cần phải lo lắng, thời gian ở vị diện bồi dưỡng cùng nơi đây không đồng bộ, bên ngoài chỉ mới đi qua ba giờ mà thôi.] Hệ thống lạnh nhạt nói.
"Ba giờ?”
Tô Bình sững sờ, lập tức mở máy vi tính ở bên cạnh ra xem xét, nhìn thấy hiển thị trên đó là ngày mình tới cửa hàng.
"Phù..." Hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi.
"Còn tốt. Nếu thật sự là mất tích ba ngày thì mẹ nhất định sẽ điên lên mất. Đương nhiên, cô em gái của mình thì chưa hẳn là thế...” Tô Bình lắc đầu, tâm tư quay trở lại. hắn nghĩ đến nhiệm vụ thai nghén sủng thú trước đó, lập tức tiến vào trong cửa hàng nhìn ngó chung quanh.
Hắn nhanh chóng phát hiện phía sau phòng nghỉ của cửa hàng có một cái ao nước cạn. Cái này chắc có lẽ là Linh Trì mà hệ thống vừa mới dựng lên rồi.
"Đây là nơi dùng để thai nghén sao? Lấy cái gì mà ấp?” Bỗng dưng Tô Bình hơi hiếu kỳ, hắn chợt nghĩ tới cảnh gà mái đẻ trứng, sắc mặt hắn biến đổi, đứng lại yên lặng nhìn về phía trước...
[Kí chủ đang trong kì bảo hộ một tháng của tân thủ, do đó nếu sử dụng “Hỗn độn Linh Trì” để thai nghén thì mỗi lần chỉ cần tốn 10 điểm năng lượng là đủ.]
Hệ thống thông báo.
Tô Bình thở hắt ra.
Chỉ tốn năng lượng thì quá tốt...Nhưng, việc dùng năng lượng cũng là một vấn đề khá đau đầu. 10 điểm năng lượng thì chẳng khác nào một ngàn tệ! Cũng may, sau khi hoàn thành các nhiệm vụ thì có thể nhận được một quyển sách kỹ năng của chiến sủng sư, y như tiêu mất một ngàn tệ mua sách kỹ năng, đúng là hao phí!
Dưới tình huống bình thường, chiến sủng sư muốn nắm giữ một môn kỹ năng nào đó cần phải thi vào học viện tinh sủng, bỏ ra rất nhiều thời gian học tập và rèn luyện khắc khổ mới được, việc này thì không phải chỉ với một ngàn tệ tiền là có thể so sánh được.
"Hệ thống, có cách kiếm tiền nào nhanh nhất hay không?” Trong lòng Tô Bình khẽ dò hỏi hệ thống.
Một lúc lâu sau, hệ thống đáp ngắn gọn: [Kí chủ có thể kiếm năng lượng thông qua việc bán lương thực.]
"Bán lương thực?” Tất nhiên là Tô Bình ghi nhớ rất kỹ vấn đề này, lập tức lông tơ toàn thân dựng đứng cả lên, khắp người nổi da gà.
"Thứ này cần phải đi nơi gieo trồng để gặt hái, nơi canh tác sẽ không phải là mấy chỗ như Lôi Đình Vân Hải giới chứ"?
Hắn cũng không muốn đi đến chỗ nguy cơ tứ bề như vậy mà thu gặt lương thực gì nữa, hắn đã chết đến phát khiếp rồi!
Nếu như mất mạng trong nháy mắt cũng thôi đi, hắn chỉ sợ hãi bị thứ gì đó cuốn lấy, gặm nhấm từ từ từng chút từng chút đến chết, đó mới là việc kinh khủng nhất!
Hệ thống đáp:
[Lôi Đình Vân Hải giới không phải là nơi gieo trồng duy nhất, trong vô số vùng gieo trồng thì nơi này thuộc vùng cao cấp. Với điểm số năng lượng còn lại của kí chủ thì chưa đủ lấy để truyền tống đến Lôi Đình Vân Hải Giới, xin kí chủ tự lựa chọn nơi gieo trồng có giá cả thích hợp để di chuyển...]
[Chú ý, vị diện có đẳng cấp càng cao thì có khả năng thu hoạch được lương thực quý giá càng lớn!]
"Cái gì?” Tô Bình nhảy dựng người lên: "Giá cả? Năng lượng?”
[Xin chú ý, cảnh cáo mắng chửi hệ thống lần thứ hai!]
Gương mặt Tô Bình méo mó!
"Đi thu hoạch lương thực cũng đòi tiền?”
"E rằng đây không phải là Hệ Thống Siêu Sủng, mà là Hệ Thống Cờ Tỷ Phú sẽ đúng hơn?”
Tô Bình có cảm giác như bị vả vào mặt, một giây trước hắn còn không muốn đi, một giây sau lại có thông cáo rằng hắn có muốn cũng không thể đi!
Với lại, như lời hệ thống đã nói, hắn đã ăn thiệt thòi rất lớn rồi!
Nhiệm vụ canh tác trong ba ngày, hắn không thèm làm bất cứ gì cả, chỉ vào chơi với Lôi Quang Thử, không công uổng phí mất cơ hội ba ngày đi thu hoạch các loại lương thực cao cấp tại Lôi Đình Vân Hải giới!
Nếu không, hẳn là bây giờ hắn có thể thu về không ít thức ăn cho sủng thú hệ lôi!
"Hệ thống, ngươi lừa ta...” Tô Bình phát ra oán khí nồng đậm.
Hệ thống lạnh nhạt trả lời: [Là ngươi không có hỏi, với lại nếu là một kí chủ đúng nghĩa, ngươi nên hiểu được phải chủ động sưu tập học hỏi hết những thứ có liên quan đến sủng thú.']
“Ngươi...” Tô Bình nghiến răng nghiến lợi.
[Cảnh cáo mắng chửi hệ thống lần thứ ba, nhận lấy trừng phạt ngẫu nhiên: trải nghiệm cảm giác đau đớn cực hạn...] Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên.
Con mắt của Tô Bình trợn tròn xoe: "Không...”
"A a a a..."
Hồi lâu sau, một trận tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Tô Bình lê lết ra cửa trước, ngồi bệt xuống.
Vẻ mặt vừa tang thương vừa đau đớn khổ sở như trải qua mấy đời...
Keng!
Một đồng tiền xu được đưa đến trước mặt hắn.
Tô Bình ngẩng đầu lên nhìn, thấy một người đàn ông mặc âu phục tươi cười hiền hòa, cùng với một bóng lưng hoa lệ xa xa.
“...”
Tô Bình lặng lẽ nhặt lên đồng tiền xu kia lên. Hắn ngắm nhìn tiền xu, nhìn chăm chú không dời được mắt..
"Hệ thống, tiền này có thể chuyển hóa thành năng lượng không?” Đột nhiên Tô Bình thắc mắc.
Hệ thống: “...”
[Không thể!]