Tiệm Sủng Thú Siêu Thần

Chương 16. Cuộc Tranh Tài Của Sủng Thú!

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Cô nhanh chóng chạy đi qua, mới đi được nửa đường, đột nhiên mới nhớ đến sủng thú Lôi Quang Thử của mình còn ở đằng sau.

Đứa nhỏ này...cô chưa từng dẫn nó tới tham gia qua cuộc tranh tài nào long trọng thế này, một cuộc thi vạn người hô hào cổ động, không biết có hù nó sợ hay không?

Tô Yến Dĩnh vội vàng quay đầu, lại trông thấy Lôi Quang Thử vẫn đứng bên chân của cô, lúc cô dừng lại, nó cũng dừng lại, ngẩng đầu nhìn sang, ánh mắt nhỏ híp lại tràn đầy mê hoặc.

Thì ra nó không bị ảnh hưởng, trong lòng Tô Yến Dĩnh thở phào nhẹ nhõm, sủng thú cũng không phải là dã thú đơn thuần, mà nó có tư duy cùng linh tính, nếu là sủng thú bình thường có tính cách nhát gan, vừa gặp phải trường hợp như vậy hơn phân nửa đã sợ đến dừng bước không dám tiến thêm.

Bởi vì thời gian cấp bách, cô mang Lôi Quang Thử nhanh chóng trở về, cũng không rảnh cùng nó diễn luyện, càng không thời gian cho nó thích ứng.

Bây giờ thấy lá gan nó lớn như vậy, không sợ hãi chút nào, Tô Yến Dĩnh vô cùng vui vẻ.

"Dĩnh Dĩnh, bạn chạy đi đâu vậy, tôi tìm bạn khắp nơi đều không thấy, làm tôi sợ muốn chết!” Tô Yến Dĩnh vừa trở lại lớp, bạn tốt Lam Nhạc Nhạc nhìn thấy cô đã lập tức đứng dậy chạy đến.

"Tôi đi nhận lại tinh sủng.” Tô Yến Dĩnh vừa nói, vừa đi theo Lam Nhạc Nhạc quay trở lại phía sau lớp học, cô nhìn lướt qua trên đài hỏi: "Bây giờ là trận thứ mấy rồi?

"Trận thứ tư, đợi lát nữa Giang Băng ra sân rồi đến bạn đấy.” Lam Nhạc Nhạc đến phía sau cô bĩu môi nói, đối phương cùng Tô Yến Dĩnh là hai người được chú ý trong lớp học, lâu dần vì hoàn cảnh thúc đẩy, âm thầm cạnh tranh với nhau.

Mà Lam Nhạc Nhạc là bạn tốt của Tô Yến Dĩnh đương nhiên sẽ không có hảo cảm với đối phương.

"Được rồi.” Tô Yến Dĩnh gật đầu, cũng không để ý, ánh mắt vẫn nhìn trên đấu trường.

Lúc này, Lam Nhạc Nhạc nhìn Lôi Quang Thử bên chân Tô Yến Dĩnh ăn vỏ trái cây nhặt dưới mặt đất, không khỏi kinh ngạc nói: "Đây chính Lôi Quang Thử bạn đưa đi gửi trước đó hả? Hình như nó đói bụng lắm hay sao mà cái gì cũng ăn thế?”

Nghe Lam Nhạc Nhạc hỏi, Tô Yến Dĩnh cũng quay đầu nhìn nó, trông thấy tay nhỏ của Lôi Quang Thử đang cầm vỏ trái cây vui vẻ ăn, sắc mặt biến hóa.

"Đừng ăn, quá bẩn!” Tô Yến Dĩnh lập tức nói, đồng thời thông qua lực lượng khế ước truyền ý của mình.

Vì là người có bệnh thích sạch sẽ, cô không thể chịu đựng được sủng thú của mình lại nhặt rác trên đất mà ăn.

Đồng thời, cô nghĩ tới cửa hàng sủng thú kia.

Gian thương chết tiệt!

Sau khi tranh tài kết thúc, nhất định phải đi đến hiệp hội tinh sủng khiếu nại cửa hàng này mới được!

Cảm ứng được mệnh lệnh của Tô Yến Dĩnh, Lôi Quang Thử ngừng lại, ánh mắt nó đầy vô tội.

"Bạn dẫn nó trở về là chuẩn bị để nó ra sân sao?” Lam Nhạc Nhạc nhìn Lôi Quang Thử một chút, nghĩ đến cái gì, kinh ngạc nhìn Tô Yến Dĩnh.

"Đương nhiên.” Thần sắc Tô Yến Dĩnh vẫn như thường.

Đôi mắt đẹp Lam Nhạc Nhạc mở to, nói: "Bạn điên rồi, đây chính giải thi đấu sủng thú hàng năm, ra sân thấp nhất cũng là sủng thú cấp 2, bạn để Lôi Quang Thử ra sân chẳng khác nào để nó đi chết.”

"Học viện có quy định tranh tài không thể xuất hiện thương vong, khi gặp nguy hiểm thì trọng tài cũng sẽ ngăn lại kịp thời.” Tô Yến Dĩnh nói.

"Dù không chết nhưng bạn phái Lôi Quang Thử ra sân cũng vô dụng thôi, nó chỉ là sủng thú cấp 1 trung vị, bất cứ con sủng thú nào trên sân cũng đều có thể đánh bại nó.” Lam Nhạc Nhạc tỏ vẻ khó hiểu nói.

"Tôi biết.” Ánh mắt Tô Yến Dĩnh vẫn kiên định: "Nhưng bạn đừng quên mình nắm giữ bí kỹ chiến sủng sư, tăng phúc lực lượng cấp 3! Đẳng cấp của nó càng thấp, hiệu quả tăng phúc càng mạnh, chắn chắn có thể để nó phát huy thực lực đến cấp 2 trung vị, phối hợp với chiến thuật chỉ huy của mình cũng đủ để cho nó cùng sủng thú khác đánh một trận!”

Lam Nhạc Nhạc thật sự rất hiểu rõ người bạn thân này, nhưng cô lại có chút thắc mắc: "Không phải bạn nói trong nhà mời đến Trị Liệu Sư cao cấp, giúp bạn khôi phục thực lực của Bách Xỉ Ác Hổ Thú ư? Sao không cho nó ra sân?”

"Trận đấu trước đó, những người khác đều nghĩ là nó bị thương, hiện tại nó là át chủ bài của mình, không thể tùy tiện để lộ.” Tô Yến Dĩnh trầm giọng nói.

Lam Nhạc Nhạc giật mình, thở dài: "Lần này, vận khí của bạn cũng thật không may, vừa lên đã gặp mấy mặt hàng khó dây dưa rồi, nếu không cũng không chật vật như vậy.”

Tô Yến Dĩnh có chút trầm mặc, không nói gì.

Lúc này, trong hội trường, cuộc chiến đấu đã kết thúc, người điều khiển Xích Diễm Khuyển đã chiến thắng, hai bên lần lượt đi xuống.

Mà cùng lúc đó, thiếu nữ tên “Giang Băng" ngồi ở phía trước vừa được Lam Nhạc Nhạc nhắc đến khi nãy đã chậm rãi đứng dậy, trong lúc nhất thời, lập tức hấp dẫn ánh mắt nóng bỏng của đám nam sinh toàn lớp cùng ánh mắt tức giận của những người còn lại.

"Vận khí của con bé này thật tốt, gặp phải đối thủ đều là gà mờ.” Trong lòng Lam Nhạc Nhạc bất bình nói.

Tô Yến Dĩnh nhíu mày, không trả lời.