Tiệm Sủng Thú Siêu Thần

Chương 2. Cô Em Gái Có Khuynh Hướng Bạo Lực!

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Chiến sủng hệ Ác Ma, Huyễn Diễm thú, năng lực chính là tạo ra huyễn cảnh cùng với khống chế nguyên tố hỏa diễm...”

Huyễn Diễm thú chính là con mèo kì lạ kia, chiến sủng hệ Ác Ma hung hãn, hơn nữa còn là tinh sủng có lĩnh vực tinh thần cùng nguyên tố kép, thuộc về chủng loại "hiếm có", giá cả cực kì đắt đỏ!

Một con tinh sủng hiếm có như thế lại được em gái Tô Lăng Nguyệt dùng để dọa hắn sợ hãi mỗi ngày...

Sau khi xem xong kí ức của chủ nhân thể xác này, Tô Bình có chút dở khóc dở cười, hai anh em này thật đúng là một đôi oan gia.Từ nhỏ đã nhìn nhau không vừa mắt, khi còn bé, Tô Bình hay thích đùa dai, bắt nạt chọc ghẹo em gái, nhưng không nghĩ tới sau khi lớn lên lại chuyển sang một hướng khác, đến lượt chính mình cả ngày phải lo lắng đề phòng em gái.

Sự thay đổi này xảy ra là bởi vì năm mười hai tuổi bọn họ đi học ở hai trường học khác nhau.

Một người là trường học chuyên ngành phổ thông.

Một người là học viện chiến sư tinh sủng.

Tại trong cái thế giới này, tinh sủng thống trị, không phải ai cũng có thể trở thành Chiến Sư. Phải có thiên phú Nguyên Hạch thì mới có thể cùng tinh sủng ký khế ước.

Hiển nhiên "Tô Bình" này không có thiên phú như vậy, mà thiên phú của mỗi người thì được quyết từ khi sinh ra, có nghĩa là hắn vừa ra đời đã được định sẵn nhất định là một người bình thường.

Chỉ là thời ấu thơ hai anh em đều không có khái niệm như vậy, cho nên dù cho Tô Lăng Nguyệt có thiên phú về tinh sủng lại luôn bị người không có thiên phú như Tô Bình bắt nạt.

Cho đến khi bọn họ ý thức được sự khác biệt, những ngày thảm họa của Tô Bình bắt đầu.

Vị đứa em gái này cũng không phải một người dễ chọc, mối thù khi còn bé bị bắt nạt đều nhớ rõ từng cái một, nhiều năm như vậy, đã đòi lại gấp bội lần.

Cho đến bây giờ, hai anh em đã hoàn toàn kéo giãn khoảng cách. Một người là thiếu nữ thiên tài được nhận vào trường tinh sủng danh giá, tiền đồ vô lượng. Một người thì ngay cả trường đại học phổ thông cũng không thể thi đậu, chỉ có thể nghỉ học sớm để trong nhà thu xếp làm ăn.

"Này, anh còn ngây ra đó làm gì, sẽ không phải là ngã đến ngốc rồi chứ?” Tô Lăng Nguyệt nhìn thấy Tô Bình ngây ngốc ngồi dưới đất một hồi không động đậy, chỉ cảm thấy có chút khác thường, nghĩ đến vừa rồi hắn té ngã mặt chạm xuống đất thì không khỏi nhíu mày. Cô cũng không lo lắng cho sự an nguy của Tô Bình, mà là sợ cha mẹ sẽ khiển trách mình.

"Hả?”

Tô Bình lấy lại tinh thần, nhìn thoáng qua cô gái với hai tay đang khoanh trước ngực đầy kiêu căng ngạo mạn đắc ý kia, có chút bất đắc dĩ, nói: "Về sau, đừng có đùa giỡn như vậy nữa.”

Giờ đây cơ thể này đã được hắn tiếp quản, hắn cũng không muốn tiếp tục sống trong sự trả thù của đứa em gái quái đản này.

Tô Lăng Nguyệt sững sờ một lúc, có chút kinh ngạc. Mọi khi ở trong tình huống này, đối phương không phải sẽ ngay lập tức nhảy cẫng lên như những người đàn bà đanh đá chỉ trích xối xả mình, tức giận chửi ầm lên sao?

Hôm nay tại sao lại bình tĩnh như vậy?

Chẳng lẽ…

Anh ta nghĩ rằng chỉ cần nén giận là có thể khiến cho bản cô nương mềm lòng sao?

Hừ!

"Không bị ngốc là được rồi, nhưng mà chỉ số thông minh của anh thấp đến đáng thương, có lẽ nếu bị đụng hỏng đầu thì mới có thể trở nên thông minh được.”

Hừ!

Tô Lăng Nguyệt khẽ cười lạnh rồi xoay người rời đi:

"Chớ có lằng nhằng, mau xuống ăn cơm, đừng có để mẹ kêu em lên gọi anh lần nữa.”

Ồ!

Cửa phòng được trở tay đóng lại.

Tô Bình khẽ cười khổ, bình thường không phải mỗi đứa em gái đều sẽ ngoan ngoãn, dễ thương, đáng yêu sao? Thế mà tại sao khi đến lượt hắn thì biến thành em gái có khuynh hướng bạo lực rồi?

Bạch!

Cánh cửa đột ngột mở ra.

Tô Bình giật mình, hóa ra là Tô Lăng Nguyệt vừa đi lại trở về, khuôn mặt âm trầm:

"Ngoài ra, không được mách mẹ, nếu không…”

Cô thực hiện một động tác đưa tay lên cắt ngang cổ.

Ầm!

Cũng không chờ Tô Bình trả lời, cửa phòng tội nghiệp lại một lần nữa gánh chịu sự công kích mạnh bạo.

"..."

Tô Bình ngồi dậy một lát, cảm thấy bên ngoài đã không còn tiếng động, lúc này mới từ mặt đất đứng dậy.

Hắn nhìn quanh căn phòng một cái, thấy được rất nhiều tượng mô hình và poster của tinh sủng, mặc dù trước kia là một người bình thường, nhưng về mặt nghiên cứu tinh sủng thì hắn không hề thua kém so với chiến sư tinh sủng bình thường.

Đương nhiên, điều này không phải là vì hắn có niềm đam mê, yêu thích to lớn đối với tinh sủng. Mà ngược lại, “Tô Bình” này mười phần chán ghét tinh sủng, sở dĩ hắn nghiên cứu chỉ vì mục đích tìm ra biện pháp giúp những người bình thường đánh bại tinh sủng!

Nói một cách chuẩn xác thì đó là tìm biện pháp đánh bại tinh sủng của cô em gái Tô Lăng Nguyệt kia!

Nhưng trải qua nhiều năm như vậy, thành quả của hắn vẫn y nguyên như trước, ngày nào cũng phải chịu sự xúc phạm và khinh miệt, không thể chống trả, cho thấy được công cuộc nghiên cứu này rất là gian nan.