Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
[Khế ước Thượng Cổ Linh Thú cũng là một loại khế ước giữa chiến sủng sư và tinh sủng, nó có tất cả đặc tính của khế ước tinh sủng. Khác biệt duy nhất chính là khế ước Thượng Cổ Linh Thú có thể cảm nhận được cảm xúc của sủng thú. Đồng thời ở trong phạm vi nhất định, có thể tùy thời triệu hồi sủng thú từ không gian sủng thú. Nhưng điều kiện tiên quyết là sủng thú không bị trói buộc hoặc phong ấn.] Hệ thống lên tiếng giải thích, biểu hiện rất kiên nhẫn.
Tô Bình nghe xong thì trợn tròn mắt.
Ký kết khế ước mà cũng có hiệu quả khác biệt?
Trong ký ức của hắn, chỉ có một loại khế ước tinh sủng, chưa từng có người nào nghĩ tới ngoài ký kết khế ước tinh sủng rõ ràng còn có loại khế ước khác!
Với lại, có thể tùy thời triệu hồi sủng thú, khế ước này có hiệu quả quá mạnh đi?
Nếu là như vậy, một khi phát hiện có nguy hiểm, tùy thời có thể triệu hồi sủng thú, tránh để nó hi sinh. Đây thật sự là thần kỹ đối với chiến sủng sư!
Nghĩ đến đây, Tô Bình bỗng nhiên cảnh giác, hỏi:
"Muốn bao nhiêu năng lượng?”
[Một trăm điểm năng lượng là đủ.] Hệ thống nói.
Tô Bình vô cùng kinh ngạc. Chỉ cần một trăm điểm năng lượng? Đồ vật mạnh như vậy, lại bán đi một cách dễ dàng vậy sao?
Phải biết rằng, trong cửa hàng Vòng Bắt Thú cấp thấp cũng đã bán một điểm trăm điểm năng lượng rồi!
[Vốn dĩ khế ước này là tặng phẩm, trên thực tế giá cả lại vượt xa, không chỉ có nhiêu đây.] Hệ thống lạnh nhạt giải thích.
"Thật sao?” Tô Bình hồ nghi. Nếu là tặng phẩm, sao hệ thống vẫn lấy của mình một trăm điểm năng lượng? Đúng là gian thương!
[Chú ý, mắng chửi người cảnh cáo lần thứ nhất!]
"Hừ, thừa nhận rồi?” Tô Bình cười lạnh.
Hệ thống lại không trả lời.
Tô Bình oán thầm trong lòng vài câu, mặc dù có chút không nỡ, nhưng vẫn cắn răng mua xuống. Mặc dù trước mắt, lợi ích mà loại khế ước này mang đến cho hắn nhìn không có bao lớn, nhưng không thể nghi ngờ là khế ước Thượng Cổ Linh Thú này vô cùng đáng giá. Với lại, khế ước này cũng không phải chỉ dùng duy nhất một lần, mà có thể lặp lại sử dụng, đối với tất cả sủng thú đều có thể dùng, hắn có thể sử dụng thật lâu.
Nếu như tương lai hắn có thể có được một sủng thú cao cấp, như vậy một trăm điểm năng lượng này tuyệt đối không thua thiệt!
[Khấu trừ một trăm điểm năng lượng.]
[Mua sắm thành công, khế ước Thượng Cổ Linh Thú đã vào sổ sách của ngươi, xin chú ý tiếp thu.] Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên một cách máy móc.
Không đợi Tô Bình đau lòng năng lượng vừa tiêu hao, đột nhiên một đạo ấn kí phức tạp xuất hiện bên trong đầu hắn. Cấu tạo của ấn ký này là vô số đường cong phức tạp, cứ một bút lại một bút lặp đi lặp lại trong trí nhớ của hắn, mãi cho đến khi hắn khắc cốt ghi tâm, không thể quên mất.
"Lấy máu làm dẫn, lấy trận làm khế ước?” Hơi choáng một lúc, Tô Bình đã nhanh chóng lấy lại tinh thần. Tâm niệm vừa động, phương pháp kí kết khế ước Thượng Cổ Linh Thú kia lại lần nữa hiển hiện trong đầu, khiến hắn có chút rung động.
Phương pháp kí kết này cũng không phải là dùng tinh lực để ký kết, mà là lấy máu tươi của bản thân làm giấy, lại lấy đường vân phức tạp thần bí kia khắc hoạ trận pháp. Nên khế ước này cực kỳ kiên cố, trừ khi chủ nhân chủ động giải ước, nếu không không có khả năng bị ép buộc giải trừ.
"Ngoại trừ việc có thể tùy thời triệu hồi sủng thú, ở trên phương diện khác ngược lại hoàn toàn giống với khế ước tinh lực. Bao quát cả phương diện giải ước cũng như thế, sẽ đánh mất sức chiến đấu ở trong ba ngày.” Tô Bình cẩn thận cảm nhận một lúc, đã biết hệ thống không có lừa gạt mình.
Tô Bình đưa mắt nhìn về Tiểu Khô Lâu trước mặt, sau đó dựa theo phương pháp khế ước Thượng Cổ Linh Thú, cắn nát ngón tay, dùng máu tươi chậm rãi khắc hoạ trên trán Tiểu Khô Lâu.
Tiểu Khô Lâu vẫn ngơ ngác ngồi yên tại chỗ, dường như đối với mọi thứ chung quanh đều mù tịt không biết gì. Nhưng khi ngửi được mùi máu tươi trên ngón tay Tô Bình, trong hốc mắt trống rỗng của nó lại mơ hồ nổi lên một vòng sáng màu đỏ tươi, thân thể đột nhiên có phản ứng.
Ngay tại thời điểm nó chậm chạp đưa tay chộp tới ngón tay Tô Bình thì hắn đã cực nhanh vẽ xong khế ước, sau đó thu tay về rồi.
Một cái đồ án với những đường vân rắc rối phức tạp khắc ấn ở trên trán Tiểu Khô Lâu.
Theo Tô Bình thu tay lại, đường vân máu tươi dần dần biến mất, có vẻ đã ẩn xuống dưới, bị Tiểu Khô Lâu hấp thu mất.
Ngay sau đó, Tô Bình bỗng nhiên cảm giác ý thức của bản thân vừa có nhiều thêm một sợi dây liên kết với một ý thức khác. Đây là một ý thức phi thường yếu, giống như ánh nến lơ lửng không cố định, lúc nào cũng có thể dập tắt. Từ trong ý thức yếu ớt này truyền đến cảm xúc sợ hãi, vô cùng mờ mịt.
"Đây chính là ý thức của nó sao?” Tô Bình nhìn về phía Tiểu Khô Lâu, thông qua lực lượng của khế ước, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng cảm xúc của Tiểu Khô Lâu.
Tiểu Khô Lâu chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn ngơ ngác Tô Bình, nó vẫn còn rất mờ mịt đối với sự thay đổi của mình.