Tiệm Sủng Thú Siêu Thần

Chương 50. Việc Này Có Chút Nhức Đầu Rồi Đây!

Chương trước

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Mà điểm năng lượng cần để tiến vào vị diện bồi dưỡng này cũng ngang hàng với "Thái Cổ thần giới", đều cần 9000 điểm!

[Đã xác định chưa?] Nhìn thấy Tô Bình chọn lựa vị diện bồi dưỡng đỉnh cấp, hệ thống hỏi thăm một câu.

"Đương nhiên là rồi.” Tô Bình nhếch miệng cười nói.

[Được.]

Hệ thống vừa đồng ý, Tô Bình cũng cảm giác trước mắt đột nhiên xoay tròn, hắn như chìm vào bên trong vòng xoáy đen tối, có một loại cảm giác như linh hồn cùng thân thể tách rời. Khi một lần nữa khôi phục tri giác, tiếng nhắc nhở quen thuộc của hệ thống vang lên.

[Kí chủ đã kết nối với “Hỗn Độn Tử Linh giới.]

[Thời gian kết nối năm ngày...]

[Lần kết nối này, kí chủ thu hoạch được số lần tử vong vô hạn.]

[Mời ký chủ tự mình thăm dò...]

Tô Bình nhanh chóng lấy lại tinh thần, mở mắt ra nhìn, đã trông thấy trước mắt là một màu đỏ ửng. Có ba vầng mặt trăng đỏ treo nơi chân trời, bầu trời là một màu đỏ tươi sáng rực, từ nơi này nhìn lại, ngoài trừ nhìn thấy mặt trăng đỏ tươi mờ ảo, còn có những dải sáng chớp lóe lạ thường như từng cái bóng đen lướt qua không khác gì những con côn trùng biết bay cực nhỏ.

Tuy nhiên khi nghĩ đến khoảng cách giữa hai bên, hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng ra những bóng đen nhỏ bé này sẽ có vóc dáng to lớn kinh khủng đến cỡ nào.

"Ô..." Nghe tiếng gào thét đầy hoảng sợ truyền đến, Tô Bình nhanh chóng cúi đầu xem xét, chỉ thấy Lôi Quang Thử đang núp bên chân hắn run lẩy bẩy, vô cùng khẩn trương nhìn trái nhìn phải.

Tô Bình cũng quay đầu dò xét hoàn cảnh xung quanh, nhìn cảnh tượng này trái tim hắn cũng như ngừng đập.

Đây là cảnh tượng trong Luyện Ngục sao?

Chỉ thấy từng loại quái thụ vặn vẹo giống như chân tay thân thể người, còn trên mặt đất khắp nơi là từng mảng cỏ khô u ám đang tùy ý mà vặn vẹo, tựa như bên trong ẩn chứa sinh mệnh lực vô cùng mạnh mẽ.

Hắn đứng bên rìa một khu rừng hoang vu tĩnh mịch, nơi này như vừa mới mưa xong, phía trước có mấy hố nước tồn đọng, bên trong có quái trùng bơi lội không ngừng. Trên bụi cỏ ven đường còn có khá nhiều bộ hài cốt to lớn bị rơi lả tả.

Phóng tầm mắt nhìn tới, đây là một mảnh thế giới mang đến cho người ta một loại cảm giác cực kỳ khó chịu.

Bầu trời ửng đỏ, thế giới mờ tối, khắp nơi tràn ngập khí tức tử vong và tuyệt vọng.

Trong lúc Tô Bình còn đang choáng váng, bỗng nhiên, Tiểu Khô Lâu cùng với Lôi Quang Thử lại đồng thời truyền đến ý thức đề phòng, có điều so với Tiểu Khô Lâu, ý thức của Lôi Quang Thử càng tăng thêm mấy phần sợ hãi.

Tô Bình nhìn về phía trước, đã thấy bên rừng cây thưa thớt, có hai bóng người du đãng đi qua. Khi đến gần mới thấy rõ, đây là hai bộ khô lâu cao gần ba mét, thân thể còng xuống, tư thế đi đường cũng có chút cố sức, gần như đã vặn vẹo biến dạng luôn rồi.

Trái tim Tô Bình vừa đập nhanh hơn mấy nhịp, có điều vừa nghĩ đến chuyến hành trình lần này bản thân có số lần tử vong vô hạn là lá gan của hắn lập tức lớn hơn, đã nhanh chóng ra lệnh công kích cho hai đứa nhóc kia.

“Răng rắc răng rắc.”

Sau khi Tiểu Khô Lâu nhận lệnh, nó không chút nghĩ ngợi đã lung la lung lay vọt tới, giống như hồn nhiên không biết chết là gì.

Lôi Quang Thử lại truyền tới ý niệm kháng cự, nhóc con này vẫn một mực co rút bên chân Tô Bình, mặc dù nó biết tên nhân loại này rất đáng giận, nhưng ở trong hoàn cảnh xa lạ kinh khủng thế này, hắn lại là người duy nhất nó cảm thấy có thể dựa vào.

"Nhát gan như vậy sao?” Tô Bình có chút sửng sốt, tuy nhiên hắn vì biết rõ bản thân sẽ không chết mới không biết sợ, còn vật nhỏ này lại không biết, nó tỏ vẻ sợ hãi như vậy cũng là chuyện bình thường.

Việc này có chút nhức đầu rồi đây.

Rất nhanh, Tô Bình đã nghĩ đến quyển sách kỹ năng chiến sủng sư lúc trước mình nhận được, hắn lập tức vỗ hai tay vào nhau, làm sao lại quên thứ này chứ?

Ý niệm khẽ động, sách kỹ năng được chứa đựng trong không gian lập tức rơi xuống trong tay hắn.

Sát ý!

Trang bìa sách kỹ năng viết hai chữ sắc bén này.

Tô Bình không chút nghĩ ngợi, đã lập tức lật ra học tập. Khi hắn lật ra sách kỹ năng, trong nháy mắt cuốn sách kỹ năng kia đã hóa thành kim quang li ti bay vào trong thân thể hắn. Một khắc sau, Tô Bình có cảm giác trong ý thức của mình đã xuất hiện một lượng tin tức lớn. Hắn xem xét qua, rất nhanh đã phát hiện bản thân vừa hoàn toàn nắm giữ bản kỹ năng này rồi.

“Sát ý!” Tô Bình lập tức phóng thích kỹ năng với Lôi Quang Thử.

Dường như có một loại vật chất mỏng manh đã thuận theo mối quan hệ khế ước chảy vào trên thân thể Lôi Quang Thử. Sau đó, Lôi Quang Thử vốn đang run lẩy bẩy bỗng nhiên hai mắt phiếm hồng, tràn ngập cảm giác ngang ngược khát máu.

Hàm răng sắc nhọn nhe ra, nó nhanh chóng phóng về phía hai con khô lâu hình người trước mặt.

Thời điểm Lôi Quang Thử xông lên, Tô Bình lại cảm nhận được ý thức có hơi mệt mỏi uể oải, dường như thể lực đã bị tiêu hao rất lớn.

Lúc này, Lôi Quang Thử đã vượt qua Tiểu Khô Lâu, nó dùng tốc độ cực nhanh vọt tới trước mặt hai bộ khô lâu hình người, vừa ra tay đã dùng tới đòn công kích mạnh mẽ nhất, Lôi Đoạn!


Chương trước