Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Đường Thành Siêu không nhịn được mà nuốt nước miếng: "Lâm đạo hữu, khoảng thời gian này ta cảm thấy mình cũng mập ra rồi, đồ ăn ngươi làm đúng là quá ngon."
Nói rồi, gã không khỏi đưa đũa lên gắp thịt cá: "Ưm ngon quá. Ưm, chà, cay thật. Chà, cay thật ngon!"
Lâm Tiểu Mãn cũng gắp thức ăn lên.
Lý Linh - người vốn không có bao nhiêu dục vọng ăn uống – giờ phút này đã sớm nuốt nước miếng. Món ăn cay thế này thì làm sao nàng ấy nhẫn nhịn không ăn cho được? Ngon quá đi mất! Hèn chi trước đây nàng ấy có thể nhẫn nhịn không ăn cái gọi là mỹ thực kia, đó là vì nàng ấy chưa từng gặp phải món ăn nào thật sự ngon miệng.
Buổi chiều, Lâm Tiểu Mãn vẫn dồn toàn bộ tâm tư vào việc luyện tập Hỏa Đạn Phù. Mặc dù đã có thành tựu trên phương diện Tật Tốc Phù, nàng bây giờ cũng là phù sư sơ cấp, nhưng học vẽ một loại phù lục mới cũng không nhanh đến thế.
Tới chiều tối khi rời khỏi cửa hàng, nàng vẫn chưa thành công vẽ ra một lá Hỏa Đạn Phù nào.
Lâm Tiểu Mãn cũng không nhụt chí, nàng trở về Thôn Nguyệt Hà, chuẩn bị nổi lửa nấu cơm. Đột nhiên, nàng nghe thấy tiếng bước chân truyền đến từ ngoài cửa, động tác trong tay nàng chợt ngừng lại sau đó vội vàng đứng dậy ra khỏi phòng bếp, nhìn chằm chằm ra cánh cửa sân.
"Xin chào, có ai ở nhà không?" Chẳng bao lâu, nàng đã nghe thấy giọng nói từ ngoài cửa vọng vào.
Lâm Tiểu Mãn do dự một chút. Đây là trong Thành An Đô, lại chỉ là một thôn xóm bình thường, hẳn là không có gì nguy hiểm, bởi vậy nàng đã quyết định tiến lên mở cửa.
"Xin chào."
Người đến gõ cửa là một cô gái cao gầy khoảng mười mấy tuổi, làn da hơi ngăm đen, đôi mắt đặc biệt sáng.
"Chào ngươi, ta là người mới chuyển đến ở sát vách. Ta tên là Lý Tinh, sau này chúng ta là hàng xóm nhé. Ta vừa chuyển đến, đây là bánh đậu xanh nương của ta làm, ăn ngon lắm, ngươi thử một miếng xem sao."
Lâm Tiểu Mãn tiếp nhận, đáp: "Cảm ơn ngươi, ta tên Lâm Tiểu Mãn."
Lý Tinh không nhìn kỹ vào trong tiểu viện của nàng, thấy nàng đã nhận thì cười cười vẫy tay rồi rời đi.
Lâm Tiểu Mãn bước ra ngoài, dõi mắt nhìn theo hướng Lý Tinh rời đi. Nhà của Lý Tinh nằm ngay phía sau nhà nàng, còn thửa ruộng của bọn họ thì nằm ngay trước cửa. Phần đất mới được cày xới vẫn còn rất rõ ràng.
Nàng suy nghĩ một chút, chợt nhớ lại lúc trước khi bọn họ được thôn trưởng dẫn đến ngôi nhà đó, vốn dĩ trong tiểu viện đã có vài người, Lý Tinh chính là một trong số đó. Ngôi nhà ấy chỉ dành cho những người chưa dẫn khí nhập thể lưu lại, một khi đã thành công dẫn khí nhập thể, bọn họ sẽ phải rời đi, cho dù vẫn ở lại Thôn Nguyệt Hà hay đi phường thị đều được.
Bởi vậy, Lý Tinh đã ở trong tiểu viện bên đó bao lâu rồi?
Dù thế nào đi chăng nữa thì mãi đến tận bây giờ nàng ấy mới thành công Dẫn khí nhập thể, hẳn là thiên phú cũng không tốt lắm.
Lại nói, từ trong miệng Lục Hữu Linh, nàng biết rằng phần lớn những người cùng bọn họ đến Thôn Nguyệt Hà lần này, đều đã thành công dẫn khí nhập thể và rời khỏi Thôn Nguyệt Hà rồi. Trong làng hiện chỉ còn lại nàng cùng năm người khác, nhưng năm người kia thì Lâm Tiểu Mãn chưa từng gặp bao giờ, đoán chừng bọn họ ở phía bên kia làng.
Lâm Tiểu Mãn trở lại phòng bếp, cắn một miếng bánh đậu xanh Lý Tinh đưa tới. Hương vị cũng không tệ lắm. Ăn cơm xong một cách ngon lành, Lâm Tiểu Mãn lại trở về phòng tu luyện. Tuy nhiên, trước khi tu luyện, nàng trực tiếp lấy Linh Xà Quả Lục Hữu Linh đã đưa ra.
"Thứ này thật sự thần kỳ như Lục Hữu Linh nói ư? Để ta thử xem sao."
Vừa hay dùng làm hoa quả tráng miệng sau bữa ăn, Lâm Tiểu Mãn cắn một miếng. Vị ngọt ngào, còn rất dễ ăn. Nàng nhanh chóng ăn hết chỉ trong mấy miếng.
Chẳng bao lâu sau Lâm Tiểu Mãn đã cảm thấy một dòng nước ấm đang lưu chuyển trong cơ thể. Nàng vội vàng ngồi xếp bằng vận chuyển tâm pháp tu luyện, trong tay cũng đã xuất hiện thêm mấy viên linh thạch.
Gần như ngay lập tức, nàng đã cảm nhận được tốc độ tu luyện ngày hôm nay nhanh hơn gấp mấy phần so với ngày thường, toàn thân đều thoải mái, điên cuồng hấp thu linh khí, chuyển hóa thành linh lực để bản thân sử dụng.
...
Sáng sớm hôm sau, Lâm Tiểu Mãn mở mắt, trên mặt đầy vẻ vui sướng.
Trái Linh Xà Quả này đúng là thứ tốt!
Nàng tự hỏi không biết có thể mua được nó ở đâu không, hay là... Ài, cái hạt này có thể mang đi gieo trồng không nhỉ?
Lâm Tiểu Mãn vừa nghĩ đến là làm ngay, nàng vội vàng xuống giường ra khỏi cửa, sau đó đứng trong sân nhìn quanh bốn phía, cuối cùng đã dứt khoát chọn một mảnh đất trống, đào một cái hố rồi trồng cái hạt trên tay mình xuống.
Chờ trồng xong rồi, nàng điên cuồng thi triển Linh Vũ Thuật và Ngũ Hành Quyết vào cái hố đó.
Mặc dù bây giờ vẫn chưa nhìn ra được gì, nhưng dù sao cũng chỉ cần thi triển một vài tiểu pháp thuật, chẳng tốn của nàng bao nhiêu công sức.
Lâm Tiểu Mãn vỗ vỗ tay rồi quay người đi nấu cháo ăn. Hai ngày vừa qua đã ăn thịt cá rồi, nàng quyết định hôm nay sẽ dùng chút rau xanh củ cải làm đồ ăn kèm.
Món cháo hoa mà ăn kèm với củ cải chua thì đúng là ngon tuyệt vời!
Ăn cơm xong, đi đến phường thị, Lâm Tiểu Mãn lại cố ý tìm Lục Hữu Linh, chia cho y hai cái bánh đậu xanh Lý Tinh đã đưa hôm qua.