Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
"Mao Tiểu Phương!" Liễu Kim thốt lên kinh ngạc, mặt mày đầy vẻ chấn động.
Thế nhưng trong lòng anh thì... Ủa, ai vậy? Thú thật là anh chưa nghe cái tên này bao giờ cả. Anh có phải người trong giới tu hành thật đâu mà biết. Nhưng Liễu Kim cũng không ngốc, thấy ông cụ đã ra vẻ tự hào như vậy thì anh phải biết đường mà "tung hứng" cho đúng bài.
Ông cụ Mao lập tức lộ vẻ hài lòng. Vinh quang tổ tiên mà, trăm năm sau vẫn còn danh chấn thiên hạ, đây chính là truyền thừa, là nền tảng của dòng họ.
"Dạ, nói vậy thì tiền bối chính là người tọa trấn ở đây để trấn áp nữ quỷ kia ạ?" Liễu Kim nhìn ông với ánh mắt đầy sùng bái.
"Cũng không hẳn là trấn áp, phong ấn của tổ tiên để lại rất hoàn hảo, về cơ bản không cần làm gì nhiều, chỉ cần để mắt trông nom một chút thôi. Với lại Diêm Tuyết Cầm lúc còn sống cũng là kẻ đáng thương, tổ tiên tôi cũng có ý giúp cô ấy siêu thoát, đến nay cũng đã gần trăm năm rồi." Ông già vừa nói vừa thở dài bùi ngùi, nhưng cũng không giấu nổi vẻ đắc ý.
Trăm năm thời gian, nỗ lực của ba thế hệ, nói ra đúng là một công trình vĩ đại. Trong giới tu hành không ai là không biết, ai nhắc đến mà chẳng phải giơ ngón tay cái tán thưởng một tiếng "đỉnh". Liễu Kim đương nhiên là không tiếc lời nịnh nọt thêm vài câu.
Chẳng mấy chốc, rượu thịt đã được bưng lên. Món ăn khá đơn giản: đậu phộng rang, thịt đầu heo, rau xanh và một con gà luộc. Rượu là loại đóng vò nhỏ không nhãn mác, chắc là rượu tự nấu nhưng vị cũng khá ổn.
Liễu Kim nhiệt tình hầu rượu, không ngờ mới qua hai ly, ông cụ đã mở cờ trong bụng, bắt đầu nói hươu nói vượn, chuyện gì cũng đem ra kể. Nào là vinh quang tổ phụ họ Mao, những trận chiến lừng lẫy của Mao Tiểu Phương, đặc biệt là truyền thuyết đấu với Cương Thi Vương khiến Liễu Kim nghe mà đờ đẫn cả người, lòng đầy hướng khởi.
Cương Thi Vương à! Không ngờ nhân gian thực sự có thứ này. Chẳng biết nếu "trêu chọc" Cương Thi Vương thì mình sẽ nhận được năng lực gì đây? Kim cương bất hoại hay là "gậy sắt" không bao giờ đổ?
Rồi nào là Hồ tiên, Tà túy, Sơn tiêu, Yêu linh, Cương thi, Quỷ mị... hễ cái gì liên quan là ông cụ đều giảng giải một hồi, giúp Liễu Kim mở mang tầm mắt. Quan trọng nhất là những chuyện liên quan đến tu hành. Nhân gian có tu hành, Phật - Đạo đều có, rồi cả lũ tà ma ngoại đạo, ba giáo chín lưu.
Tuy nhiên yêu cầu tu hành rất cao và cực kỳ gian khổ. Ban đầu phải luyện võ luyện khí để xây dựng nền móng, vì muốn trừ ma thì cần pháp lực pháp thuật, mà cũng cần cả khả năng cận chiến. Cái móng này nhanh thì ba năm năm, chậm thì mười mấy năm, tu hành không được gián đoạn, nếu không sẽ bị thụt lùi ngay. Vì vậy hiện nay người tu hành rất ít, người có thành tựu lại càng hiếm hơn.
Các giai đoạn tu hành gồm có: Nhập Đạo, Luyện Khí, Luyện Thần và Hợp Đạo.
Nhập Đạo: Là ngưỡng cửa chặn đứng 99% người muốn theo nghề.
Luyện Khí: Là giai đoạn tu luyện pháp lực, thuật pháp, võ công. Giai đoạn này rất dài, gọi là tích lũy "Đạo hạnh". Tích lũy pháp lực một năm thì gọi là một năm đạo hạnh. Đạo hạnh không có giới hạn, ai luyện cả đời có vài chục năm đạo hạnh đã là một cao nhân trừ ma rồi. Nhưng giai đoạn này vẫn chỉ là phàm nhân.
Luyện Thần: Đây mới là đại thành, gồm hai bước: Âm Thần (linh hồn xuất khiếu, dạ du nghìn dặm) và Dương Thần (ngưng tụ nguyên thần, xuất khiếu ban ngày, hiển thánh trước mặt người đời). Đạt đến Dương Thần thì coi như đứng trên đỉnh cao siêu phàm, Đạo môn gọi là Thiên sư, Phật môn gọi là Thánh tăng.
Hợp Đạo: Cảnh giới huyền bí liên quan đến bí mật thành Tiên thành Phật, không thể dùng lời lẽ mà diễn tả được.
Liễu Kim thử hỏi dò xem mình có thể bái sư không. Ông cụ gạt đi ngay, bảo anh tuổi đã quá lớn, không đáng để dạy. Thường người ta thu đệ tử phải đào tạo từ nhỏ, nếu không khó mà có thành tựu.
Sau đó ông cụ bắt đầu kể khổ về bản thân. Nào là con cái bất hiếu, không chịu được khổ cực, chỉ muốn vinh hoa phú quý nên bỏ nghề gia truyền đi làm kinh doanh, mấy năm trời không về nhà. Đệ tử thì chẳng ra hồn, một đứa thì hiếu thắng, dùng thuật pháp hại người rồi bỏ trốn mất dạng. Một đứa khác thì tư chất kém, người quá thật thà, đào tạo mấy chục năm cũng chỉ bắt được vài con quỷ nhỏ để giữ thể diện, không gánh vác được việc lớn.
Ông cụ càng nói càng lộn xộn, cuối cùng còn hát cả hí khúc, xem ra là đã say thật rồi.
"Sư phụ, sao người lại uống nhiều thế này nữa rồi."
Lúc này, một gã to con chạy đến đỡ lấy ông cụ, mặt đầy lo lắng. Gã này tầm ba mươi tuổi, gương mặt trông rất hiền lành, chất phác.
"Thiết Khuê à, sao con lại đến đây?" Ông già mắt lờ đờ nhìn gã to con.
"Con đến đón người về đây. Sư phụ à, không phải con nói người đâu, nhưng người già rồi, uống ít thôi chứ."
"Hừ, con mà cũng đòi quản ta à? Con giỏi thế thì để ta bái con làm sư phụ nhé?" Ông già trợn mắt mắng. Gã to con cứng họng không dám cãi lại, chỉ biết nhìn sang Liễu Kim. "Cậu là...?"
Liễu Kim đứng dậy ôm quyền: "Anh chắc là Hồ sư huynh nhỉ? Tôi là Liễu Kim, hôm nay vô tình đụng chạm phải Quỷ tân nương nên được ông cụ cứu giúp, rồi cùng ông làm vài ly."
"Quỷ tân nương? Cậu đắc tội với Diêm nương nương à?" Gã to con kinh ngạc nhìn Liễu Kim.
"Dạ, hoàn toàn là ngoài ý muốn thôi ạ." Liễu Kim cười gượng.
"Không sao, có sư phụ ở đây thì Diêm nương nương cũng không hại người đâu, nhưng sau này cậu đừng có đắc tội nữa, bà ấy lợi hại lắm đấy." Gã to con nhắc nhở.
"Dạ không dám đâu ạ. Hồ sư huynh, hay là để tôi đưa hai người về nhé?"
Gã to con lắc đầu: "Không cần đâu, một mình tôi lo được." Nói rồi, gã trực tiếp nhấc bổng ông cụ lên vai, sau đó nở nụ cười thật thà: "Liễu sư đệ, hậu hội hữu kỳ nhé."
"Hậu hội hữu kỳ." Liễu Kim một lần nữa ôm quyền.
Nhìn bóng lưng gã to con vác ông cụ rời đi, Liễu Kim không khỏi cảm thán. Hôm nay đúng là mở mang tầm mắt, biết được bí mật của giới tu hành. Tuy ông già nói anh đã lỡ mất thời gian vàng để tu luyện, nhưng Liễu Kim chẳng hề thấy thất vọng.
Bí mật mạnh lên của anh không phải là khổ luyện, mà là "trêu chọc". Chỉ cần gặp được đủ loại yêu ma quỷ quái, anh sẽ tiến xa nghìn dặm, vượt mặt mọi thiên tài. Ví như kỹ năng Bế Khí vừa nhận được từ Quỷ tân nương chẳng hạn. Đây chính là nền tảng của công pháp tu luyện, cứ từ từ nghiên cứu, chắc chắn lợi ích vô hạn.
Nghĩ đến đây, lòng anh tràn đầy mong đợi. Thanh toán tiền rồi trở về khách sạn, Liễu Kim nóng lòng ngồi xếp bằng dưới đất để nghiên cứu Bế Khí pháp. Bế khí không đơn giản là hít một hơi rồi ngậm miệng lại. Thiên địa là đại vũ trụ, thân thể người là tiểu vũ trụ, sự tuần hoàn giữa hai bên là một điều huyền diệu tột cùng.
Con người ăn ngũ cốc hoa quả, trong người luôn tích tụ ít nhiều tạp chất. Công dụng của Bế Khí chính là dùng khí từ thế giới bên ngoài để tẩy rửa thân thể, khai mở tiềm năng, cuối cùng bồi đắp nên một cơ thể hoàn mỹ. Lúc trước Liễu Kim hít vào rồi thở ra mùi hôi chính là đang làm sạch phổi. Đó mới chỉ là mức +1, còn bây giờ, Bế Khí của anh đã đạt mức +68.
Với cấp độ cao như vậy, Liễu Kim cảm thấy nếu mình muốn, chỉ trong một giây là có thể hút sạch không khí trong phòng vào bụng. Nhưng anh sẽ không làm trò trẻ con đó, làm sạch cơ thể mới là quan trọng nhất. Và nơi đầu tiên cần thanh lọc chính là phổi.
Liễu Kim ngưng thần tĩnh khí, hít vào thật sâuuuuu... Một luồng khí khổng lồ được hút vào bụng. Lồng ngực hơi phồng lên, luồng khí đó không hề giãn nở trong phổi mà trái lại đang bị nén lại, ngưng tụ thành một khối. Lần đầu tiên anh không ép mình hút quá nhiều, thấy vừa đủ là dừng lại. Cảm nhận luồng khí đã bị nén lại trong phổi bắt đầu thẩm thấu và tác động lên toàn bộ cơ thể, nhất là tim, gan, tì, vị, thận, dường như có một cảm giác được hồi sinh.
Đây là do lượng oxy hút vào quá nhiều, nén lại tương đương với tinh lọc, nên cực kỳ có lợi cho ngũ tạng. Hiểu ra vấn đề, Liễu Kim để luồng khí đó xoay chuyển một lúc rồi mới từ từ thở ra. Ngay lập tức, mùi hôi nồng nặc xông lên khắp phòng.