Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Lưu Tông và Trương Duyệt hai ngày nay gây lên không ít chuyện trong thành Tương Dương, tự nhiên có người biết bọn họ. Không cần đề cập tới nhị công tử thành Tương Dương – Lưu Tông, ngay cả Trương Duyệt con trai Trường Sa Thái Thú cũng không thể đụng vào, nói cho cùng người có thể đụng vào cũng không muốn vô duyên vô cớ gặp phiền toái, tạo đại địch cho mình.

Vừa rồi Trương Phong muốn lấy Mã Chưởng Quỹ uy hiếp thanh niên kia, người vây xem không phải không thấy, nhưng nếu ngăn cản chính là không nể mặt hai người Lưu Tông. Đắc tội với Trương Duyệt còn được, dù sao núi cao Hoàng đế xa, thế lực của phụ thân y nhất thời không ảnh hưởng tới nơi này, nhưng thế lực của Lưu Tông chính là ở Tương Dương, đắc tội nhất định ăn trái đắng.

Mà hành động của Lưu Bàn không cần bàn cãi chính là cho Lưu Tông một cái bạt tai, khiến đoàn người vây xem đều suy đoán không biết ai to gan lớn mật như thế.

Lưu Tông nhìn thấy Lưu Bàn, sắc mặt đột nhiên có chút âm trầm, ánh mắt lóe lên vẻ sợ hãi, trong lòng âm thầm kêu xui xẻo. Y cũng biết thằng nhãi này là người vô pháp vô thiên, trước đây y cũng không ít lần chịu thiệt thòi dưới tay Lưu Bàn.

Trương Duyệt đứng bên cạnh đương nhiên không biết Lưu Bàn, sau khi nghe Lưu Bàn nói, bộ mặt dữ tợn nói:

- Súc sinh sao dám xen vào chuyện của ta? Thực sự muốn chết.

- Câm miệng.

Lời của Trương Duyệt còn chưa dứt đã bị Lưu Tông cắt ngang. Tâm tình của Lưu Tông lúc này thực sự không ổn, mấy ngày này vì muốn mượn sức của Trương Duyệt mới để Trương Duyệt gây loạn trong thành Tương Dương, nhưng không phải y có ý thực hiện cùng Trương Duyệt, Trương Duyệt không cần thanh danh, Lưu Tông y lại muốn thanh danh, trong mắt y, vài tên bá tính bình dân bình tĩnh giải quyết là được, đâu cần ồn ào. Y lúc trước nhẫn nhịn muốn mượn sức người, chung quy phải trả giá lớn.

Nhưng Trương Duyệt cho rằng y là ai, Lưu Bàn là ai? Trương Duyệt mắng con cháu của Lưu Biểu – Lưu Bàn chẳng phải mắng y sao?

Lưu Tông không để ý tới ánh mắt kinh ngạc của Trương Duyệt, sau khi thoáng bình tĩnh lại liền quay đầu nói với Lưu Bàn:

- Nhị ca hôm nay như thế nào lại rãnh rỗi đi xem cảnh náo nhiệt, chẳng lẽ thân thể của đại ca đã khỏi hẳn?

Nhắc tới Lưu Kỳ trong lòng Lưu Tông không khỏi có chút nén giận, ngươi chết thì chết đi, tỉnh lại làm chi?

Lưu Bàn hiển nhiên không thích nghe tiếng nhị ca này, cười cười nói:

- Mới vài ngày ta không ra ngoài, đã có người không để ta vào mắt, nếu không ra tay danh hiệu " Tiểu bá vương " sẽ đổi chủ.

Nói xong nhìn về phía Trương Duyệt.

Nghe được ba chữ " Tiểu bá vương ", người vây xem mới biết được người dám ngay mặt đối đầu với Lưu Tông là ai.

Tiểu bá vương lúc đầu là danh hiệu của Tôn Sách Giang Đông, nhưng Kinh Tương vẫn luôn giao chiến với Giang Đông, vì thế Tiểu bá vương cũng đồng nghĩa với sự hung tàn, bạo ngược.

Lưu Bàn từ nhỏ võ nghệ cao cường, lại có thân phận đặc thù, luông luôn thấy ai không vừa mắt là thu thập, đặc biệt là con cháu thế gia. Dần dần con cháu thế gia kêu Lưu Bàn là Tiểu bá vương.

Trương Duyệt lúc này nghe Lưu Tông gọi Lưu Bàn một tiếng nhị ca. Đây chẳng phải nói Trương Duyệt y ngay cả Lưu Biểu cũng mắng sao. Thế nhưng y chưa từng nghe nói Lưu Tông có nhị ca, Lưu Tông không phải nhị công tử sao? Vì sao lại xuất hiện một gã nhị ca? Trương Duyệt nhất thời khó hiểu. Về phần Tiểu bá vương, Trương Duyệt thực ra từng nghe nói đến, đó là Tôn Sách Giang Đông được người gọi là Tiểu bá vương, nhưng lại nghe Lưu Bàn nói Tiểu bá vương là danh hiệu của y.

Thấy Lưu Bàn nhìn về phía mình, Trương Duyệt tuy không suy nghĩ cẩn thận, nhưng người có thể được Lưu Tông gọi là nhị ca khẳng định không phải người bình thường, y miễn cưỡng cười trừ, nhưng thoạt nhìn còn khó coi hơn khóc.

Lưu Bàn thấy biểu hiện của Trương Duyệt, y bĩu môi khinh thường rồi nói với Lưu Tông:

- Về phần đại ca, ha ha, đại ca hôm nay cũng tới.

Nói xong quay đầu nhìn về phía Lưu Kỳ, ánh đi tới đâu mọi người đều tránh tránh né tới đó, tạo thành một cái thông đạo thẳng tới trước người Lưu Kỳ, cũng khiến ánh mắt toàn trường dừng lại trên người Lưu Kỳ.

Lưu Kỳ dưới sự chăm chú nhìn của mọi người, cười khổ một tiếng, kiên trì dẫn Lưu Tu dẫn vào tửu lâu rồi chuyển ánh mắt quét quanh một vòng sau đó dừng lại trên người chàng thanh niên một chút, lúc sau thấy ánh mắt của Lưu Tông tràn đầy địch ý, Lưu Kỳ nhíu mày nói:

- Vài ngày không ra ngoài, thành Tương Dương càng trở nên náo nhiệt. Hôm nay được mở rộng tầm mắt.

Lưu Tu đi theo phía sau Lưu Kỳ cười nói:

- Đúng vậy nha, nhị ca hôm nay quả nhiên lợi hại.

Nói xong còn trừng lớn hai mắt nhìn về phía Lưu Bàn, bộ dáng nhìn thật buồn cười.