Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Dịch: Dưa Hấu
Kỳ thực ban đầu ta không định tổng kết, nhưng thấy trong khu bình luận mọi người hô hào nhiệt tình như vậy, không khí đều đã được đẩy lên đến mức này, không lười biếng một ngày quả là không nói nổi.
Ha ha.
Phần đệm và quyển thứ nhất, cốt truyện khái quát một chút chính là Trần Tích vừa mới đến, hắn là một người xuyên việt không có ký ức, cần phải đứng vững gót chân tại thế giới này, từng bước tìm kiếm thân phận đã từng của mình, mở khóa những mối quan hệ xã hội của bản thân.
Lại vì nguyên nhân thân phận, mà cuốn vào vòng xoáy tranh đấu giữa Ninh triều và Cảnh triều.
Tương lai, trước hậu kỳ cũng sẽ một mực viết xoay quanh tuyến chính là cuộc tranh đấu của hệ thống tình báo này.
Hiện tại, ta đang thử dùng vài nhân vật có ít đất diễn để phác họa ra dáng vẻ của thế giới này cho mọi người, trước hết nói cho các vị biết ta muốn kể một câu chuyện như thế nào, câu chuyện này phát sinh trong hoàn cảnh ra sao.
So với Mệnh Danh Thuật Của Đêm, câu chuyện này không thoải mái như vậy.
Tương phản với Mệnh Danh Thuật Của Đêm, phần đệm cùng quyển thứ nhất thực ra lại trôi qua trong một bầu không khí bị đè nén.
Có độc giả, có tác giả, có biên tập khuyên ta viết thoải mái hơn một chút, nhưng không phải ta không muốn viết thoải mái, mà là ta đã cẩn thận cân nhắc, dưới bối cảnh câu chuyện như thế, trong hoàn cảnh Trần Tích vừa xuyên qua tới, nhất định là không thể nào thoải mái được.
Từng người bên cạnh Trần Tích đều giết người không chớp mắt, lại có nhiều hành quan vây quanh như vậy, hắn không có nhiều buff đến thế, tự nhiên cần cầu sinh trong kẽ hẹp, ngay cả không gian để phát huy mưu trí cũng không nhiều.
Viết thoải mái tuy có nhiều độc giả đại chúng hơn, lượng đặt mua cao hơn, nhưng vứt bỏ logic để cưỡng ép cho Trần Tích thoải mái sẽ gây ra di chứng rất lớn.
Phần đệm và quyển thứ nhất quyết định phong cách của một cuốn sách, cũng là phần lót đường cho tuyến chính của câu chuyện về sau, cho nên trong phần này ta viết tương đối khắc chế, tương lai hẳn cũng sẽ tiếp tục khắc chế như vậy.
Ta sẽ nêu mấy điểm để tổng kết một chút tiến độ hiện tại.
Đầu tiên, tổng kết một chút các nhân vật đã xuất hiện. Đại bộ phận nhân vật chủ yếu của ba quyển đầu đều đã xuất hiện, kế hoạch trong đại cương chính là xoay quanh những nhân vật này, chậm rãi vạch trần dáng vẻ của toàn bộ thế giới.
Trong quyển thứ nhất, tất cả mọi người xuất hiện cũng chỉ có thể coi là lộ diện một chút, chính ta đặt mình vào trong thế giới kia, mỗi nhân vật tuy rõ ràng, nhưng vẫn chưa tính là đầy đặn. Bất quá không sao, trong kế hoạch, quyển thứ nhất vốn có tên là "Mới Quen", bản thân nó được hoạch định là để ra mắt, quyển thứ hai, quyển thứ ba mới khiến bọn họ tiếp tục trở nên đầy đặn, dùng nhiều tình tiết hơn để các độc giả thấy được bọn họ rốt cuộc là người thế nào.
Tương đối hài lòng là đến nay mỗi nhân vật xuất hiện đều không phải vô dụng, cho dù đã rời đi, tương lai cũng sẽ tiếp tục diễn ở những khâu then chốt, để hoàn thành một vài tình tiết mà ta đặc biệt muốn viết.
Ví như Vân Dương Kiểu Thỏ, ví như Quý và Ngô Hoành Bưu.
Về phương diện nhân vật, hy vọng làm đến đâu chắc đến đó, không ngừng cố gắng.
Thứ hai, tổng kết một chút các thiết lập đã xuất hiện. Thế giới quan của quyển sách này là Minh triều nửa hư cấu, cũng chính là thoát thai từ Minh triều, cộng thêm 50% thêu dệt vô căn cứ của chính ta...
Về thiết lập tu hành, một trong những thiết lập hạt nhân nhất chính là năng lượng bảo toàn, nhưng quyển thứ nhất hiện tại chỉ mới trình bày khái niệm này, nhân vật chính bao gồm cả các vai phụ đều vẫn chưa thực sự dính dáng tới cuộc tranh đấu ở phương diện này, cho nên mọi người có một khái niệm là được rồi. Tương lai sẽ có rất nhiều tình tiết quan trọng được triển khai xoay quanh thiết lập này, không chỉ là Sơn Quân, Kiếm Chủng của riêng Trần Tích, mà còn có cả pháp môn tu hành của các vai phụ khác.
Cùng lúc đó, sau khi Trần Tích có được truyền thừa Sơn Quân, đã tất nhiên đứng ở mặt đối lập với hoàng quyền.
Lần nữa, tổng kết một chút về tình tiết hiện tại. Kỳ thực trong quyển thứ nhất có vài tình tiết ta không hài lòng lắm, ví như việc miêu tả tình tiết Trần Tích sinh tồn trong kẽ hẹp có chút vòng vèo, đây không phải là khác biệt giữa phức tạp và đơn giản, hẳn là do mình thiết kế kết cấu tình tiết không tốt, khiến nó không đủ ngắn gọn và mạnh mẽ.
Đương nhiên, đây tạm thời không tính là tì vết đặc biệt lớn.
Trong quyển thứ nhất, ta muốn viết về một giấc mộng đẹp giữa trùng vây hiểm nguy. Trần Tích mất đi thân phận mà đến thế giới này, lúc đầu mất phương hướng sinh hoạt, mãi cho đến khi hắn quyết định nương tựa lẫn nhau cùng Ô Vân. Ngay sau đó gặp phải sự phản bội của Xà Đăng Khoa, một học đồ giống mình, lại bị Trần phủ lạnh nhạt, hắn cho rằng một mình mình là đủ, không cần có quá nhiều mong đợi với thế giới này.
Mãi cho đến khi hắn gặp được thế tử và Bạch Lý.
Giấc mộng đẹp này là về hiệp nghĩa, về hữu nghị. Ta hy vọng nó đủ khắc chế mà lại đủ tươi đẹp, loại tốt đẹp này không phải là một màu sắc nào đó hết sức diễm lệ cùng tình cảm nóng rực, mà là một loại cảm xúc ấm áp như nhiệt độ cơ thể.
Hiện tại xem ra, độ hoàn thành của phần này cũng khả quan, tối thiểu trong lòng ta là trên mức đạt yêu cầu.
Cuối cùng, tâm sự một chút về mạch sáng tác của cuốn sách này.
So với viễn cảnh ta tự đặt ra lúc trước, tiến bộ tương đối hài lòng là cuốn sách này đã từ bỏ lối viết dùng những đoạn văn dài từ góc nhìn Thượng Đế để trình bày tình tiết như trước kia, mà dùng tình tiết và nhân vật để các độc giả hiểu được sự phát triển của câu chuyện.
Một mặt khác chính là tình tiết chặt chẽ hơn một chút, cũng sẽ không vì đầu óc nóng lên liền viết cho sảng khoái mà từ bỏ rất nhiều tính logic.
Lại một mặt khác nữa là so với phương pháp sáng tác trước kia, cuốn sách này càng chú trọng hơn vào việc nắm bắt chi tiết của bản thân, sẽ càng đắm chìm hơn vào thế giới này, để độc giả cũng có thể có được cảm giác hình ảnh rõ ràng hơn.
Tổng thể mà nói, ngoại trừ lượng cập nhật có thụt lùi, các mặt khác đều có tiến bộ! Có tiến bộ chính là chuyện tốt!
Vỗ tay