Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Mà Huyết Khôi Pháp Sư thì cười ha hả.
"Có thể chết dưới tay Bản Thái Lang, đây đã là vinh hạnh lớn lao của các hạ!"
Nhưng ngay sau đó.
Thần sắc hắn có chút kinh ngạc.
Bởi vì tầm nhìn của hắn đột nhiên giao thoa.
Thậm chí như mặt gương bị cắt ra.
Không, đó là nửa đầu của hắn đang trượt xuống.
"Làm sao, sao có thể!"
Cuối cùng thân thể khổng lồ của hắn ầm ầm ngã xuống.
Mà lúc này Lưu Thuận Nghĩa tóc đỏ đầy đầu, bình tĩnh thu kiếm, sau đó tóc đỏ từ từ khôi phục.
Trần Xảo Lệ vội vàng đến xem.
"Ngươi không sao chứ?"
Trần Xảo Lệ hồ nghi nhìn Lưu Thuận Nghĩa.
Lưu Thuận Nghĩa gãi đầu.
"Hình như không sao!"
Trần Xảo Lệ: "..."
Còn lại, Trần Xảo Lệ không hỏi thêm nữa.
"Đi thôi, chuyện tiếp theo, không phải là chuyện chúng ta nên tham gia, còn nữa!"
Nói xong.
Trần Xảo Lệ trực tiếp nhổ móng tay của thi thể.
Đột nhiên cắm vào bả vai của Lưu Thuận Nghĩa.
Lưu Thuận Nghĩa: "???"
"Ngươi nhất định phải có chuyện, hiểu!"
Lưu Thuận Nghĩa gật đầu.
Trần Xảo Lệ hơi khom người xuống.
"Lên đi!"
Trần Xảo Lệ xoa xoa mũi.
"Được!"
Lúc Trần Xảo Lệ mang Lưu Thuận Nghĩa trở lên Phi Chu lần nữa.
Trận chiến ở Khang Trang thành cũng đã kết thúc.
Bởi vì Huyết Khôi pháp sư đã chết.
Những Huyết Khôi của hắn cũng tự động trở thành bia ngắm.
Dưới sự hợp lực tiêu diệt của đám đệ tử Trúc Cơ.
Rất nhanh đã kết thúc chiến đấu.
Lưu Thuận Nghĩa không nhìn thấy Cơ Tố Anh, cũng không nhìn thấy Thanh Đằng trưởng lão.
Ngược lại là nghênh đón một đám sư huynh tới hỏi han ân cần.
Bởi vì lúc trước bọn họ chính mắt nhìn thấy Lưu Thuận Nghĩa tự tay đè đầu đánh Huyết Khôi pháp sư.
Cái đó mới gọi là hung hãn.
Đương nhiên.
Lưu Thuận Nghĩa cũng lộ ra vẻ mặt mất mát.
Nói với những người này là mình đã vận dụng bí pháp, sợ là về sau tu vi khó mà tiến thêm.
Lời này vừa nói ra.
Chao ôi.
Đám đệ tử kia trong nháy mắt liền kiếm ra không ít cớ thoái thác.
Trong nháy mắt giải tán.
Màn thao tác này khiến Lưu Thuận Nghĩa ngẩn người ra.
“Trời ơi, đám người này, sao mà thực dụng thế?”
Trần Xảo Lệ cười khẩy một tiếng.
“Chênh lệch giữa người thường và tu tiên giả quá lớn, một khi ngươi trở thành phế nhân, đối với bọn họ mà nói, sợ là về sau sẽ chẳng còn giao thiệp gì nữa, tự nhiên cũng không cần phải có ý định kết giao với ngươi!”
Lưu Thuận Nghĩa im lặng không nói.
Nhưng nghĩ kỹ lại.
Hình như vậy cũng tốt.
Lưu Thuận Nghĩa không dây dưa vấn đề này nữa.
Dù sao thì, thực lực hiện tại của mình đúng là không tệ.
Có thể làm một tên người qua đường giáp.
Cũng tốt.
“Sư tỷ, tỷ cứ ném ta ở một nơi khuất tầm mắt nào đó là được, tỷ biết mà, ta không sao đâu!”
Trần Xảo Lệ gật đầu.
Âm thầm nhét túi trữ vật của Huyết Khôi pháp sư cho Lưu Thuận Nghĩa.
Nàng cũng nhanh chóng ẩn giấu bản thân.
Còn Lưu Thuận Nghĩa thì thản nhiên cất túi trữ vật đi, sau đó dựa người vào mạn thuyền, giả vờ một bộ dáng vô cùng suy yếu.
Không thể không nói, giả rất giống.
Thậm chí thoạt nhìn.
Cứ như là sắp toi đến nơi rồi.
Đương nhiên.
Lưu Thuận Nghĩa cũng không phải cái gì cũng không làm.
Ví dụ như.
Lắng tai nghe mấy đệ tử này đang nói chuyện gì.
Nghe trái nghe phải một hồi lâu.
Lưu Thuận Nghĩa cuối cùng cũng nghe hiểu.
Cơ Tố Anh và Thanh Đằng trưởng lão hiện giờ đã vào trong Khang Trang thành.
Hình như là muốn triệt để tiêu diệt Khang Trang thành.
Chỉ là có một điểm đáng ngờ.
Thi Trường Hâm lại không có mặt.
Nghe nói là chạy mất rồi.
Lưu Thuận Nghĩa gãi đầu.
“Nhát gan vậy sao?”
Bất quá Lưu Thuận Nghĩa vẫn có chút không yên lòng.
Bởi vì Thi Trường Hâm thật sự có chút lợi hại.
Lúc trước mình thi triển Nhiên Huyết thần quyền.
Cái tên Thi Trường Hâm kia, cũng chỉ là ảm đạm đi một chút sau đó liền lập tức khôi phục.
Còn chuyện lúc trước mỗi ngày mình đều đâm vào người mình.
Cái tên Thi Trường Hâm đó cũng chẳng hề ảm đạm đi chút nào.
“Sao ta lại có cảm giác, Thi Trường Hâm này không có nhát gan như vậy nhỉ!”
Bất quá mặc kệ đi.
Mình đã ra oai rồi.
Tiếp theo mình vẫn cứ làm một đệ tử vô danh tiểu tốt là được.
Hơn nữa.
Điều khiến Lưu Thuận Nghĩa đau đầu nhất chính là.
Cái tên Thanh Đằng trưởng lão kia.
Cái tên này, rõ ràng là người cùng một tông môn, lại muốn giết mình.
Tiếp theo phải suy nghĩ thật kỹ xem ứng phó với Thanh Đằng thế nào.
Dù sao đó cũng là tu sĩ Kim Đan, nếu như hắn cũng có bảo vật thế mạng, vậy thì có thể nhân lúc mình ba giây chân không mà trực tiếp giết chết mình.
Còn ba giây chân không sau khi kết thúc, nếu như mình đã chết, liệu có thể sống lại hay không.
Lưu Thuận Nghĩa không rõ, cũng không dám đánh cược.
Cho nên.
Tiếp theo mình vẫn nên nghĩ xem, mình nên Trúc Cơ như thế nào.
Còn có cái gì mà Trúc Cơ chi vật nữa.
Vừa nghĩ tới cái này.
Lưu Thuận Nghĩa liền đau đầu.
Trúc Cơ chi vật quá đắt.