Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
- Ta ăn xong!
Trịnh Nam buông bát xuống, trong lòng thoải mái không ít.
Thuận tay thu dọn mấy cái chén đũa còn sót lại chút dầu canh trên bàn, bưng về phía rãnh nước trong phòng bếp.
Gia gia phe phẩy quạt hương bồ, thỉnh thoảng phẩy cho nãi nãi một cái.
Hai lão nhân nhìn bóng lưng Trịnh Nam, trong mắt đều sinh biến hóa.
Tiểu tử này thế mà ăn hết năm chén cơm!
Đơn giản là xưa nay chưa từng có!
- Ăn uống quá độ, sợ là thân thể không chịu nổi a…
Nãi nãi Trần Anh Hoa thấp giọng thì thầm với gia gia Trịnh Vạn Sơn.
Có thể ăn là phúc, lão nhân nhìn con cháu ăn khỏe đương nhiên trong lòng cũng thích.
Nhưng đó phải là ở tình huống thân thể lớn mạnh, đủ sức gánh vác lao lực nặng nhọc mới được.
Mà Trịnh Nam thì hai điều đều không dính dáng, trước kia tuy cũng coi như ăn được, nhưng tuyệt đối không đến mức này, điều đó khó tránh khỏi khiến hai lão nhân lo lắng.
- Nhìn dáng vẻ hắn cũng không miễn cưỡng, không có khó chịu… để ta bắt mạch cho hắn một chút.
Trịnh Vạn Sơn nhíu mày, ánh mắt nghi hoặc.
Lấy nhãn lực của lão trung y mà nói, tiểu tử này đâu có chút bộ dáng ăn quá mức, ngược lại còn giống như chưa thỏa mãn!
Trịnh Nam vốn muốn giúp rửa chén, nhưng lại bị Hoắc Xuân Đào ngăn lại, để hắn đi ra sân vận động một chút, tiêu cơm cho dễ chịu.
Nhi tử mới trở về nhà ngày thứ hai, ôn nhu còn vẹn nguyên, làm mẹ đương nhiên nỡ nào sai khiến hắn.
Ngay sau đó, Trịnh Nam thấy lão gia tử ngoắc tay gọi hắn.
- Tới, ngồi xuống, ta bắt mạch cho ngươi.
Trịnh Nam đáp một tiếng, cũng biết bản thân ăn nhiều như vậy khiến người nhà có phần kinh ngạc, ngoan ngoãn ngồi xuống, đưa tay đặt lên nệm êm.
Trên thực tế, hắn cũng có vài phần hiếu kỳ với trạng thái của chính mình.
Rõ ràng chỉ luyện hai thức quyền pháp, không đến mười phút rèn luyện, nhưng thân thể lại có cảm giác như bị toàn diện kích hoạt.
Khẩu vị mở rộng, hiệu suất hấp thu thức ăn cũng theo đó đề cao, quả thực thần kỳ!
Trịnh Vạn Sơn bắt mạch, nãi nãi đứng bên cạnh quan sát, tiếng rửa chén trong bếp cũng dần nhỏ lại.
Một lát sau, lão gia tử khẽ gật đầu:
- Mạch tượng cực kỳ tốt, không có vấn đề gì…
Nãi nãi lại phe phẩy quạt, tiếng rửa chén cũng trở lại bình thường.
Trịnh Nam cười hì hì:
- Con đã nói rồi, theo ngài rèn luyện quả nhiên có hiệu quả mà!
Lão gia tử liếc mắt một cái.
Nếu hiệu quả thật thần diệu đến vậy, sao hắn chưa thấy tên tiểu tử này tu đạo thành tiên chứ?
...
Đã xác định không có vấn đề, trong nhà cũng không nhiều lời nữa.
Có thể ăn thì ăn nhiều một chút đi!
Trong sân đi dạo một vòng, Trịnh Nam trực tiếp trở về phòng.
Thuần thục khóa cửa lại, hắn đặt mông ngồi lên giường.
- Dịch Cân Tẩy Tủy Quyền hiệu quả thật khoa trương như vậy sao…
Đến lúc này, hắn mới hiện rõ kinh ngạc.
Ăn liền năm chén cơm, hơn nửa mâm thức ăn trên bàn đều bị hắn quét sạch, vậy mà bây giờ mới cảm thấy hơi hơi no bụng.
Dù không tiếp tục luyện quyền, hắn vẫn cảm giác được hai thức kia giống như đã kích hoạt toàn thân, đang điên cuồng tiêu hóa hấp thu dinh dưỡng, bổ sung tiêu hao.
Ý niệm khẽ động, hắn mở ra bảng.
[Họ tên: Trịnh Nam]
[Tuổi tác: 24]
[Cảnh giới: Phàm nhân]
[Uy vọng: 11]
[Kỹ năng: Dịch Cân Tẩy Tủy Quyền]
[Nhà kho: 0/10]
Cự ly video phát ra không đến hai giờ, vậy mà đã hơn một ngàn lượt phát.
Uy vọng theo đó tăng lên thành 11 điểm.
Trịnh Nam vẫn không xác định được uy vọng cụ thể đạt được bằng cách nào.
Có lẽ là do người thật sự phát tâm mà chịu ảnh hưởng?
Từ số liệu mà suy đoán, lượng phát và giá trị uy vọng đại khái tỉ lệ một trăm đổi một.
Ngược lại số liệu lượt thích và fan hâm mộ thì chưa thấy quan hệ rõ ràng như vậy.
Bất quá, bây giờ cơ sở còn nhỏ, tỷ lệ này về sau hẳn sẽ biến đổi.
Đến lúc đó, điểm thích, số lượng fan cùng uy vọng chắc sẽ càng thêm trực quan.
Trước mắt thì tạm thời đủ để Trịnh Nam tham chiếu.
- Nói cách khác, chỉ cần tổng phát đạt năm vạn, ta đại khái liền có thể gom đủ 500 uy vọng…
Khẽ liếm môi, trong lòng Trịnh Nam tràn đầy chờ mong.
Xem theo số liệu, video này của hắn có lẽ sẽ được đẩy vào vòng lưu lượng tiếp theo, đến lúc đó dữ liệu chắc chắn lại còn tăng vọt.
Cho dù một cái video không đạt, đề tài nhiều như vậy, hắn đăng thêm vài cái nữa chẳng phải được sao!
Cảm xúc dâng trào, Trịnh Nam liền muốn bỏ điện thoại xuống, thử qua một lần tĩnh tọa nội luyện tẩy tủy trong Dịch Cân Tẩy Tủy Quyền.
Ngoại luyện cân cốt, nội luyện tẩy tủy, hai mặt tương trợ, mới có thể khiến thân thể thoát thai hoán cốt.
Mới ăn no, lại không phải vận động kịch liệt, chắc hẳn thân thể không có vấn đề gì.
Là kỹ năng do hệ thống truyền thừa, cho dù Trịnh Nam vốn là người hiện đại, tâm trí loạn động, khó mà tĩnh tâm, thế nhưng vẫn dễ dàng tiến nhập trạng thái.
Hô hấp dần thay đổi, thổ nạp điều tức, chải vuốt khí mạch.
Ong ong ong. Ong ong ong.
Ong ong ong.
Ong ong.
Ba!
Một tiếng "ba" vang lên, một bàn tay nện thẳng vào mặt, Trịnh Nam bỗng nhiên mở bừng hai mắt, thần sắc hung ác, trừng về phía bàn tay kia.
Phía trước trống không chẳng có vật gì, nhưng trên mặt hắn lại từ tê dại chớp mắt biến thành bỏng rát!
Trong nháy mắt này, trong mắt Trịnh Nam bùng lên hung quang,
- Mới đầu tháng năm mà con muỗi này liền ra mặt muốn chết a?
Hại hắn tự tát mình một cái, chuyện này làm sao nhịn được?!
Hắn đảo mắt bốn phía, tìm tung tích con muỗi kia, thế nào cũng phải dùng một chưởng trấn sát!
[Đinh!]
[Phát động nhiệm vụ: Tiêu diệt Trùng Yêu!]
[Gia tộc trụ sở bị Trùng Yêu xâm lấn, ẩn núp trong âm u, hút máu nuốt thịt, quấy loạn tộc nhân. Mời ngươi xuất thủ, tiêu diệt khắp nơi trong gia tộc tiềm ẩn Trùng Yêu! Hoàn thành mười nhiệm vụ ban thưởng: Tị Trùng Hương!]
Hả?!
Lại nữa?!
Trịnh Nam vẫn chưa hoàn toàn quen thuộc sự tồn tại của hệ thống, đối với những nhiệm vụ khởi động vô căn cứ này càng thêm khó tìm quy luật.
Trong lòng ngoài ý muốn chấn động, ngay sau đó lại vui mừng như điên!
Hắn nghĩ nghĩ, quả quyết đứng dậy, lập tức đi tìm nhang muỗi cùng vợt điện bắt muỗi.
Tiện tay còn gọi mẫu thân vốn chưa nghỉ trưa tới, cầm điện thoại giúp mình quay chụp.
- Giữa trưa không ngủ, ngươi còn muốn làm cái gì đây?
Mẫu thân Hoắc Xuân Đào phối hợp cầm điện thoại, quay hắn trong phòng châm nhang muỗi, tay cầm vợt muỗi loạn vung tư thế.
[Hấp Huyết Văn Yêu vẫn ẩn giấu trong phòng, tuy đã đốt hương xua muỗi, lại thêm có mẫu thân cầm trong tay nhiếp hồn bảo giám trợ trận, nhưng tung tích khó tìm, Hấp Huyết Văn Yêu sắp thoát đi!]
- Còn có thể làm gì, đập muỗi thôi a, chụp cho rõ ràng, chớ quay sai lệch..
Trịnh Nam thuận miệng đáp, liếc qua bảng nhắc nhở, khóe miệng không khỏi co giật.
Hệ thống này chẳng lẽ thật sự đang trêu hắn sao?
Hắn ra sức tìm tòi, bỗng nhiên bắt gặp một chấm đen nhỏ chập chờn.
- Ài! Thấy rồi!
Trịnh Nam mạnh tay vung xuống.
Ba!
Điện quang lóe lên, con muỗi ngay dưới vợt muỗi lập tức khét lẹt bất động.
[Khi ngươi vung điện lam diệt muỗi, Hấp Huyết Văn Yêu nhất cử đền tội! Trong nhà vẫn còn rất nhiều Trùng Yêu ẩn núp, mời tiếp tục truy sát!]
Đúng lúc đó, tiến độ nhiệm vụ trong đáy mắt Trịnh Nam liền từ 0 nhảy lên 1.
Quả nhiên, vẫn đơn giản như vậy...
Trong lòng Trịnh Nam thở phào, lại càng hăng hái bừng bừng.
- Đi! Chúng ta tiếp tục tìm, hôm nay ta phải đem toàn bộ côn trùng trong nhà giết sạch sẽ!
- Ngươi động tĩnh nhỏ chút, đừng quấy rầy gia gia nãi nãi nghỉ ngơi..
Nhìn nhi tử của mình hăng hái hẳn lên, Hoắc Xuân Đào ánh mắt cổ quái mà đi theo.
Sao lại có cảm giác từ hôm qua trở về, tiểu tử này thật giống như có chút không đúng thì phải?
Ở trong thành phố, lẽ nào lại tàn phá người đến mức ấy sao?