Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Tiếng va đập trầm muộn quanh quẩn trên hành lang lầu ba.
Máu tươi nương theo tiếng kêu thảm thiết vẩy ra.
Cho dù Ngô Chấn cầu xin tha thứ như thế nào đi nữa, Lý Dịch vẫn không có thủ hạ lưu tình, đáp lại hắn chỉ là công kích lần sau hung ác hơn lần trước, mà Ngô Chấn cũng dần dần không còn cầu xin tha thứ, thân thể cũng từ từ xụi lơ xuống, ngay cả phòng thủ theo bản năng đều không làm được.
"Lý Dịch, tiếp tục đánh nữa sẽ chết người, chúng ta cũng sẽ không mướn một tội phạm giết người làm dẫn đạo viên."
Lúc này chủ quản Từ Minh nghe được động tĩnh xuất hiện, hắn đứng ở một phía khác hành lang, không có ngăn lại, chỉ khuyên nhủ một câu.
Nghe nói như vậy, Lý Dịch mới bất đắc dĩ buông lỏng tay ra, hạ đầu gối nhiễm máu tươi xuống.
"Ngô Chấn, hết sức xin lỗi, ra tay nặng một chút, nhưng mà xin nể mặt, chuyện vừa rồi xem như không có xảy ra, đừng so đo, quá khứ thì để nó trôi vào quá khứ, ta mời ngươi ăn cơm, chúng ta vẫn là hảo huynh đệ, hảo bằng hữu, ngươi thấy thế nào?" Lý Dịch nói cực kỳ nghiêm túc.
"Ta, ta nể... con mẹ mày, khụ khụ." Ngô Chấn còn không có hôn mê, hắn mặt mũi tràn đầy máu tươi, mơ hồ không rõ nói.
Lý Dịch ngồi xổm xuống, nhìn hắn: "Hóa ra ngươi cũng không thích nể mặt người khác, hay lắm, ta cũng không thích nể mặt người khác lắm, ngươi nên cảm thấy may mắn nơi này là khu bình ổn, nếu ở khu phố hoang, vừa rồi ngươi đã chết."
"Khụ khụ, ngươi dám giết người? Ta, ta không tin."
Ngô Chấn cưỡng ép mở ra con mắt mơ hồ, giờ phút này trong mắt đã không có hung quang, chỉ có huyết hồng sắc hoàn toàn mơ hồ.
"Ai biết được, vấn đề này lại không thể thử." Lý Dịch sờ lên đầu của hắn.
Ngô Chấn thân thể run lên, cảm thấy có mãnh thú đang liếm láp da đầu của mình, khiến cho hắn cảm nhận được hàn ý, hắn có cảm ứng, Lý Dịch này muốn giết mình thật, không phải nói đùa.
Lý Dịch nhìn thấy hắn một mực trầm mặc không có động tĩnh, không còn hứng thú, sau đó đứng lên quay người nhìn về phía những người khác.
"Gia hỏa này..." Những người khác biến sắc.
Lý Dịch nhìn chằm chằm vài người khác, chân thành nói: "Các ngươi còn nợ ta."
"Lý Dịch, vừa rồi đều là hiểu lầm... ngươi không cần đột nhiên động thủ, nếu như ngươi không chấp nhận đề nghị vừa rồi, quên đi, chúng ta cũng sẽ không miễn cưỡng." Giờ phút này, trên mặt Triệu Hiểu Hiểu rõ ràng mang theo vài phần e ngại và bất an.
Có lẽ Lý Dịch này không quyền không thế, là người nghèo, nhưng không chịu nổi gia hỏa này dám động thủ, hơn nữa còn là không nói võ đức trực tiếp đánh lén.
Lý Dịch liếc qua, không cần phải nhiều lời nữa, chỉ nhìn về phía chủ quản Từ Minh, sau đó chỉ chỉ Ngô Chấn nằm dưới đất nói: "Chuyện này xử lý như thế nào?"
"Đây là các ngươi tự mình đánh nhau ẩu đả, chúng ta sẽ không quản." Từ Minh nói: "Chỉ là lần sau các ngươi muốn đánh nhau có thể đi lầu một, nơi đó có sân huấn luyện, thuận tiện động thủ."
"Như vậy cũng tốt."
Lý Dịch khẽ gật đầu: "Ta là người nghèo rớt mồng tơi, không thường nổi tiền, nhưng mà ta có một toa thuốc, mua hai trứng gà nóng dùng khăn mặt bao lại, thoa một chút, chẳng mấy chốc vết thương sẽ lành."
"Hắn như vậy không phải là hai cái trứng gà nóng thoa một chút là có thể khỏi." Từ Minh nói: "Các ngươi làm như thế nào thì làm, chúng ta sẽ không quản, nhưng công việc mười hai giờ khuya không thể chậm trễ, nếu như đến kỳ không thể tiến hành bình thường thì xem như trái với hiệp ước, dựa theo hợp đồng cần bồi thường."
"Yên tâm, ta sẽ không chậm trễ công tác, đã mọi người đều không có chuyện gì, vậy ta về phòng nghỉ ngơi trước, có việc lại gọi ta."
Lý Dịch đi vào phòng sau đó đóng cửa lại.
Chủ quản Từ Minh chỉ dặn dò phụ tá: "Cho người đến quét dọn một chút, không nên để lại mùi máu tươi."
"Thảo, Lý Dịch này, hắn nghĩ hắn là ai a, nếu không phải đánh lén, hắn không nhất định đánh thắng được Ngô Chấn." Những người khác cũng đi, sau đó một người tu hành cảm thấy có chút nhục nhã, lập tức tức giận nói.
"Ngươi phách lối như vậy, vừa rồi sao không ra tay? Trước đó ta đã nói, chân trần không sợ mang giày, đề nghị vừa rồi nói một chút là được rồi, thái độ phải tốt, đừng có uy hiếp người khác, Triệu Hiểu Hiểu, chính ngươi cũng nói Lý Dịch này trị số tu hành rất cao, sau này người ta mở ra linh môi, trả thù ngươi chịu nổi a?" Cũng có một người giờ phút này thanh tỉnh, sau đó bĩu môi nói.
"Tu hành không chỉ là đạo lí đối nhân xử thế, còn có chém chém giết giết, ngươi vĩnh viễn sẽ không hiểu bản tính bạo lực ẩn sâu trong người tu hành, vừa nãy Ngô Chấn hơi quá mức, phải biết đoạn người tài lộ giống như giết người phụ mẫu, chúng ta cảm thấy Lý Dịch sẽ thỏa hiệp đó là chúng ta nghĩ đơn phương, dù sao chúng ta đều có chút vốn liếng, không tính là người nghèo, nhưng Lý Dịch này khác, bây giờ hắn nghèo đến cả tiền xe về nhà cũng không có."
"Đều đến nước này, còn đi tính toán người khác, cũng không trách người ta liều mạng với ngươi, hơn nữa người ta có khả năng liều mạng, ngươi có sao?"
"Ta..." Triệu Hiểu Hiểu sắc mặt thay đổi không chừng, trong lòng cũng kinh hoảng không hiểu.
Một khi Lý Dịch mở ra linh môi, tu hành vượt qua nhóm người mình, đến lúc đó trả thù thì đúng là rất nguy hiểm.
"Tốt, chuyện này dừng ở đây đi, đề nghị vừa rồi hết hiệu lực, tự mình quản tốt chính mình đi, đừng có kéo người khác xuống nước."
Đoàn thể mấy người tạm thời tổ kiến ra lập tức sụp đổ, bọn họ không để ý đến Ngô Chấn bị đánh rất thảm, chỉ là tâm sự nặng nề quay trở về phòng mình.
Tâm tình của mỗi người đều rất tồi tệ.
Bởi vì hình như bọn họ đắc tội một người tu hành rất có tiềm lực.
"Móa, Lý Dịch này đúng là dám xuống tay, vừa rồi là đang muốn đánh chết người, nếu không có chủ quản khuyên đôi câu, Ngô Chấn sẽ bị đánh chết." Giờ phút này, trong phòng số 6, Trương Cao lén nhìn lén ở cửa ra vào, trong lòng sợ hãi.
Vừa rồi hắn không hề lộ diện, bởi vì hắn cũng bị uy hiếp, mặc dù khó chịu, nhưng dù sao cũng không có ảnh hưởng ích lợi của mình, cũng không có làm cái gì, nào nghĩ tới những người này tìm tới Lý Dịch mà lại xảy ra chuyện như thế.
"May mà ta cự tuyệt bọn họ, đi tìm Lý Dịch gây chuyện, nếu không ta cũng đắc tội hắn."
Sau đó Trương Cao âm thầm may mắn không có cuốn vào, bằng không chắc chắn Lý Dịch cũng hận mình.
"Nhưng mà sợ là lần này mấy người Triệu Hiểu Hiểu sẽ lo lắng đề phòng không ngủ được, một khi Lý Dịch mở ra linh môi, lấy tính cách liều mạng đó, rất khó không bảo đảm đột nhiên cho bọn họ một cái Mục Kích, cho dù là không chết cũng phải co quắp, đổi lại là ta còn không bằng lập tức bỏ công việc này, núp xa xa, miễn cho bị thời thời khắc khắc nhớ thương. . . . . đúng, bọn họ từ chức cũng không được, trái với điều ước sẽ phải bồi thường tiền."
Trông thấy những người khiến cho người ta chán ghét này kinh ngạc, trong lòng Trương Cao rất vui vẻ.
Chỉ là sau chuyện này, Trương Cao bắt đầu có chút khâm phục Lý Dịch, cảm thấy người này có chút không giống bình thường, tương lai chắc chắn rất có tiền đồ.
Rất nhanh.
Trong hành lang khôi phục yên tĩnh.
Tất cả mọi người đều thành thành thật thật đợi ở trong phòng của mình nghỉ ngơi, đối với chuyện vừa rồi bọn họ đều hết sức ăn ý chọn lãng quên, cũng không đề cập tới nữa.
Giờ phút này Lý Dịch đang bình phục tâm tình, thử nhập định tu hành.
Bây giờ hắn cảm nhận rõ ràng mình đã xảy ra thay đổi lớn, từ khi đi một lần bên bờ sinh tử ở khu phố hoang, toàn bộ linh hồn của hắn giống như thuế biến, vừa rồi hắn động thủ với Ngô Chấn không có chút gợn sóng nào, thậm chí có lúc muốn giết hắn thật.
"Ta là một thanh niên tốt, sao lập tức trở nên bạo lực như thế rồi? Chẳng lẽ ta giống như oán niệm bên trong đao tệ nói, trời sinh tà ác? Không, chắc chắn không phải, chắc chắn là ta bị oán niệm đó ảnh hưởng, đây là tác dụng phụ của kỳ vật không trọn vẹn, đúng, chắc chắn là như vậy, ta là người tốt."
"Thế nhưng vừa rồi đánh hắn đánh rất sảng khoái, hắc hắc."
Lý Dịch biện giải cho mình.
Rất nhanh, lý do này thuyết phục mình, hắn dần dần an định lại, cuối cùng nhập định thành công.
Nhập định, sau đó Lý Dịch không có dẫn đạo năng lượng vũ trụ bên trong đao tệ, hắn muốn giữ lại phần năng lượng này để đêm bán lấy tiền, cho nên hắn thử tự mình dẫn đạo năng lượng vũ trụ chung quanh, nhìn xem dựa vào chính mình tu hành sẽ là tình huống như thế nào.
Kết quả ròng rã bốn tiếng đồng hồ, hiệu suất tu hành còn không bằng có được đao tệ mười phút.
Hắn phí hết tâm tư dẫn đạo năng lượng vũ trụ, sau đó hấp thu, kết quả trị số tu hành rớt xuống sáu mươi phần trăm.
Hơn nữa trong bốn giờ này, hắn ngay cả một trăm phần năng lượng vũ trụ cũng không lấy được.
"Đây chính là trạng thái của người tu hành phổ thông, quá khó... nếu dưới tình huống không có kỳ vật, chắc chắn cần mướn người dẫn đạo, nếu không tu hành quá chậm." Trong lòng hắn âm thầm cảm khái, nhưng mà Lý Dịch không có vội vàng xao động, còn đang tôi luyện mình tu hành.
Cho dù là năng lượng vũ trụ dẫn đạo hay là hấp thu, hắn đều phải lặp đi lặp lại luyện tập, cuối cùng phải hình thành một loại bản năng mới được.
Bây giờ trên mạng nghe người ta nói có một ít người tu hành mạnh mẽ rèn luyện ra bản năng tu hành, mà có được loại bản năng này, người tu hành một ngày hai mươi bốn giờ đều có thể tự chủ tu luyện, mỗi ngày đều đang tiến bộ.
Mà người tuổi trẻ như Lý Dịch thích nhất là tiến bộ.