Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Con mắt của ta hình như có thể nhìn ban đêm."

Về đến phòng, sau khi cơm nước xong, Lý Dịch lại tu hành một ngày, đến buổi tối hắn lại đột nhiên phát hiện rõ ràng mình không có mở đèn nhưng lại có thể nhìn nhất thanh nhị sở, hơn nữa loại thị giác này rất kỳ quái, không giống như thị giác bình thường trước kia.

Sắc thái trở nên có chút đặc thù, tựa như mở thiết bị quan sát ban đêm.

"Xem ra thân thể của ta lại tiến hóa đến một giai đoạn mới, loại cảm giác này thật kỳ diệu." Thời khắc này con mắt Lý Dịch lóe lên sáng ngời trong hắc ám, giống như mãnh thú trong rừng cây ban đêm.

Rất nhiều đỉnh cấp thợ săn trong tự nhiên, buổi tối ánh mắt còn tốt hơn so với ban ngày, đây là thành quả thợ săn tốn vô số năm tiến hóa ra, vì gia tăng xác suất đi săn thành công ban đêm, từ đó sinh tồn và sinh sôi tốt hơn.

Mà người tu hành sau khi tiến hóa con mắt cũng có được nhìn ban đêm, như vậy có nghĩa là người tình huống cũng đang không ngừng tăng vị trí của mình trong chuỗi thức ăn.

Lý Dịch không có tiếp tục tu hành, hắn đang không ngừng thích ứng thị giác ban đêm của mình.

Một lát sau, trong phòng, hắn chợt có phát giác, nhìn về phía cổng.

"Ai?"

Hắn thấp giọng quát.

Lần này thân thể biến hóa không chỉ là trên ánh mắt, thính lực của hắn cũng trở nên nhạy cảm, hắn nghe được trong hành lang có tiếng bước chân rất nhỏ, hơn nữa còn đoán được tiếng bước chân đó ngừng lại trước cửa phòng của mình.

Hơn nữa loại năng lực này xuất hiện Lý Dịch còn không có cảm thấy không ổn, ngược lại càng giống là một loại bản năng.

"Lý Dịch, là ta, có thể mở cửa không?" Ở cổng vang lên giọng nói của một nữ tử.

Triệu Hiểu Hiểu?

Lý Dịch lập tức nhíu mày, hắn không có ấn tượng tốt với Triệu Hiểu Hiểu này, giống như Trương Cao nói, Triệu Hiểu Hiểu không phải loại người tu hành nghiêm túc, nàng là người tu hành, nhưng lại là kẻ đầu cơ, luôn muốn giẫm cao nâng thấp, mọi việc đều thuận lợi, kinh doanh nhân mạch.

Đương nhiên, thật ra thì loại hành vi này cũng không phải rất ác liệt, dù sao mình nghèo thật, bị xem thường cũng bình thường.

Chỉ là hôm qua chuyện Ngô Chấn khiến cho Lý Dịch rất không thoải mái, dù sao Triệu Hiểu Hiểu cũng là một trong số những người người tham dự.

"Ta muốn đi ngủ, có chuyện gì ngày mai rồi nói sau." Lý Dịch không có mở cửa, chỉ là lạnh lùng cự tuyệt.

Nhưng Triệu Hiểu Hiểu cũng không có rời đi, tiếp tục nói: "Ta có một chuyện đặc biệt chuyện quan trọng muốn nói với ngươi, phiền ngươi mở cửa, ngươi yên tâm, lần này ta đến cũng không có ác ý, hơn nữa ở cổng cũng chỉ có một mình ta."

"Đặc biệt quan trọng?" Lý Dịch vẻ mặt khẽ động, tiếp tục hỏi: "Có liên quan đến ta?"

"Chính là chuyện của ngươi." Triệu Hiểu Hiểu đứng ở cửa ra vào nói.

Lý Dịch suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn mang theo vài phần cảnh giác mở cửa.

Cổng đúng là chỉ có một mình Triệu Hiểu Hiểu.

"Chuyện gì, nói đi." Lý Dịch nói.

"Vào phòng ngươi thảo luận, ở bên ngoài nói không tiện lắm." Triệu Hiểu Hiểu nói.

Lý Dịch nhíu mày: "Ngươi lại muốn giở trò quỷ gì?"

Triệu Hiểu Hiểu nghiêm túc nói ra: "Ta cảm thấy chúng ta có chút hiểu lầm, hơn nữa lần này tới tìm ngươi, ta không có chút ác ý, ngươi tạm thời tin tưởng ta lần này, nếu ta làm ra chuyện bất lợi gì cho ngươi thì ngươi có thể lập tức ra tay với ta, ta không phản kháng."

"Vậy thì tốt, ta muốn xem xem lần này ngươi tìm ta rốt cuộc là có chuyện gì, nếu như nói không ra, đừng trách ta ném ngươi ra ngoài." Lý Dịch biểu hiện rất lạnh lùng.

Triệu Hiểu Hiểu đi vào phòng, sau đó trực tiếp đóng cửa phòng lại, nàng giống như là như quen thuộc trực tiếp ngồi trên ghế sa lon bên cạnh.

Lý Dịch không biết trong hồ lô của nữ nhân này đang bán thuốc gì, chỉ đứng ở bên cạnh mang theo cảnh giác nhìn nàng.

Giờ phút này Triệu Hiểu Hiểu cười nói: "Ta là một nữ hài tử, buổi tối tới tìm ngươi còn không sợ, ngươi sợ cái gì?"

"Đi ra bên ngoài, nam hài tử cũng phải học cách tự bảo vệ mình, đầu năm nay nữ lưu manh cũng không phải là không có." Lý Dịch nghiêm túc nói ra: "Nói một chút xem ngươi tìm ta có mục đích gì."

Đồng thời hắn còn mở ghi âm trên điện thoại di động, lưu lại chứng cứ.

Triệu Hiểu Hiểu không cười nữa, sau đó nghiêm mặt nói: "Đầu tiên, ta muốn vì chuyện Ngô Chấn hôm qua mà xin lỗi ngươi, hi vọng ngươi đại lượng không hận ta."

Lý Dịch nói: "Đối với hành vi của Ngô Chấn ta cũng không tức giận, cũng sẽ không hận các ngươi, bởi vì chuyện như vậy trước kia cũng xảy ra, hẳn sau này cũng sẽ có, nhưng chỉ cần là xảy ra ở trên người ta, cho dù bao nhiêu lần, ta cũng sẽ phản kháng."

"Ép, đơn giản là lấy mạng đổi mạng, mặc dù ta cũng biết cái này rất lỗ mãng, thậm chí rất xúc động, nhưng đây chính là sinh tồn chi đạo của ngươi nghèo, dù sao mạng của ta không đáng tiền, nhưng mạng của các ngươi chưa hẳn."

"Trước đó ta không hiểu, bây giờ ta có thể hiểu."

Giờ phút này, Triệu Hiểu Hiểu lại từ trên ghế sa lon đứng lên, sau đó đi tới nói: "Chỉ là Lý Dịch ngươi có nghĩ tới ngươi có thiên phú tu hành như vậy, không nên lăn lộn trong vũng bùn, ngươi nên có một tương lai tốt hơn."

"Cho dù là ta hay là Ngô Chấn, Lữ Giác, Trương Cao bọn họ, thật ra thì đều không phải là người cùng chung một đường với ngươi, ngươi là thiên tài, sở dĩ hỗn thành như vậy đó là bởi vì ngươi bị gia đình, sinh hoạt trói tay trói chân, nếu như có người giúp ngươi giải quyết những vấn đề này, ta tin tưởng ngươi bạo phát ra tiềm lực sẽ cực lớn."

Lý Dịch nhìn nàng một cái: "Rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?"

"Hôm nay công việc dẫn đạo khiến cho ta mở rộng tầm mắt, thấy được chênh lệch giữa người tu hành, hóa ra kẻ có tiền có thể mua được khoang tu hành, có thể mướn bốn tốp người dẫn đạo... trị số tu hành của ta chỉ có bảy mươi lăm phần trăm, không cao lắm cũng không tính thấp, gia cảnh cũng tương đối bình thường, những vật này tổ hợp lại với nhau chú định ta chỉ có thể bình thường."

Triệu Hiểu Hiểu hít sâu một hơi nói ra: "Nhưng ta cũng có phương thức sinh tồn của ta, cho nên, ta muốn đầu tư ngươi."

"Đầu tư ta? Vì cái gì?" Lý Dịch nhíu mày.

Đời này đây là lần đầu tiên hắn nghe được có người nói muốn đầu tư mình, hơn nữa còn là từ miệng Triệu Hiểu Hiểu nói ra.

Triệu Hiểu Hiểu hơi cười nói ra: "Vừa rồi ta đã nói rất rõ ràng, tiềm lực của ngươi lớn, đáng giá đầu tư."

"Tiềm lực lớn?" Lý Dịch nói: "Chỉ bằng trị số tu hành của ta cao hơn các ngươi một chút?"

"Cao một chút? Lý Dịch, quả nhiên ngươi không hiểu nhiều về tu hành, ngươi cũng không phải cao hơn chúng ta một chút mà là cao gấp ba, gấp ba là khái niệm gì? Đây là một đạo hồng câu mà những người tu hành bình thường chúng ta vĩnh viễn không có cách nào bước qua được, hơn nữa ta cảm thấy ngươi lần thứ nhất dẫn đạo năng lượng vũ trụ tuyệt đối có giữ lại, Lữ Giác tính ra trị số tu hành của ngươi là một trăm tám mươi phần trăm nhưng ta lại không cho là như vậy."

"Chắc chắn trị số tu hành của ngươi đã đột phá hai trăm phần trăm, người có trị số tu hành cao như vậy, ta ngoại trừ nghe người ta nói qua thì đời này chưa từng tự mình gặp được, cho nên ta muốn đánh cược một phen."

Triệu Hiểu Hiểu nói xong, lấy từ trong túi ra một tấm chi phiếu, sau đó hai tay đưa cho Lý Dịch: "Trong này là toàn bộ giá trị bản thân của ta, hết thảy một trăm ba mươi bảy vạn, mặc dù không phải rất nhiều nhưng nó cũng có thể chứng minh thành ý của ta, chỉ cần ngươi đồng ý ta đầu tư, từ hôm nay trở đi ta sẽ dốc hết sức mình cung cấp tài chính, làm dẫn đạo viên cho ngươi, để cho ngươi có thể yên tâm tu hành."

Người đầu tư?

Giờ phút này, Lý Dịch nhớ lại, đúng là khi bước vào tu hành thì sẽ có chuyện như thế này.

Một số người có thiên phú sẽ được người ta giúp đỡ, thậm chí một số người tu hành thiên tài sẽ được một ít lão bản, phú hào trọng điểm đầu tư.

Bởi vì thế giới này đã trở nên không giống, người tu hành đỉnh tiêm đã có thể chi phối thế cục thay đổi, mà lúc này mới chỉ là sau sự kiện trời nghiêng mười năm mà thôi, nếu như trải qua hai mươi năm, ba mươi năm nữa... tương lai chắc chắn là thời đại mà người tu hành cầm quyền.

Theo chiều hướng thời đại cũng nhất lên cơn sóng đầu tư.

Giờ phút này, Triệu Hiểu Hiểu cũng rất khẩn trương nhưng nàng cảm thấy hành vi của mình hôm nay không có sai, Lý Dịch là nhân vật chính, tương lai chắc chắn sẽ nhất phi trùng thiên, đến lúc đó chỉ cần mình dính chút ánh sáng thì chắc chắn sẽ diệu hơn tự mình tu hành rất nhiều.

Giờ phút này, trong phòng lâm vào yên tĩnh.

Lý Dịch không nói một lời, mà Triệu Hiểu Hiểu cũng đang chờ đợi Lý Dịch đưa ra câu trả lời chắc chắn.

Đối mặt một màn này, mới hai mươi tuổi, Lý Dịch nói không tâm động thì là giả, đời này hắn chưa từng gặp được chuyện tốt như vậy, không chỉ có thể lấy không hơn một trăm vạn mà còn có thể kiếm được một sức lao động miễn phí, Triệu Hiểu Hiểu này cũng đã nói, sau này có thể không ngừng kiếm tiền đầu tư mình, để cho mình bỏ đi lo âu, sau đó chuyên tâm tu hành.

Đứng trước thành ý như vậy, những mâu thuẫn và xung đột trước đó có thể bỏ qua không tính.

Về phần tương lai Triệu Hiểu Hiểu sẽ hối hận hay không, chuyện đó hình như cũng không quan trọng.

Đầu tư, chuyện như thế nào vốn là chuyện có thể lời cũng có thể lỗ.

Thế nhưng rất nhanh Lý Dịch lại cưỡng chế ngăn lại dụ hoặc, thứ nhất, hắn không phải thiên tài, trị số tu hành cũng không có hai trăm phần trăm, thứ hai, bí mật kỳ vật không thể bại lộ, nếu không chắc chắn nhóm người Lão Nha đó sẽ không bỏ qua cho mình, thậm chí còn có thể dẫn tới họa sát thân, mà trước mắt mình không có năng lực để đối phó những vấn đề này.

Đương nhiên, còn có điểm thứ ba, hắn rất phản cảm với Triệu Hiểu Hiểu này.

Hôm nay nàng sẽ đầu tư cho mình, sau này nếu như gặp được người tình huống có được tiềm lực lớn hơn nữa thì nói không chừng nàng sẽ bỏ rơi mình.

Vì lợi ích nhất thời mà dẫn đến nhiều tai hoạ ngầm như vậy cũng không đáng.

Hơn nữa bây giờ một ngày Lý Dịch có thể kiếm được hơn hai mươi vạn, số tiền của Triệu Hiểu Hiểu đối với hắn thì cũng không quá cần.

Nghĩ tới đây, trong lòng của hắn làm ra lựa chọn.

"Triệu Hiểu Hiểu, đầu tư của ngươi, ta cự tuyệt." Lý Dịch không chút khách khí nói

"Vì cái gì?" Triệu Hiểu Hiểu thân thể run lên, có chút khó có thể tin nhìn Lý Dịch.

Nàng không hiểu tại sao Lý Dịch lại cự tuyệt đầu tư của mình.

Hoàn toàn không có lý do phải làm như vậy.

"Lý Dịch, ngươi đừng có hành động theo cảm tính, bây giờ ngươi nhu cầu cấp bách đầu tư, không nên vì một chút chuyện không vui lúc trước mà cự tuyệt, trong thế giới của người trưởng thành không có có cừu hận, chỉ có lợi ích, ngươi không nên hành động theo cảm tính." Triệu Hiểu Hiểu lên tiếng khuyên bảo lần nữa, nàng cho rằng Lý Dịch còn trẻ, đang giận dỗi.

Nhưng Lý Dịch lại ngắt lời nàng: "Không, ngươi sai, ta không có hành động theo cảm tính."

"Vậy ngươi cự tuyệt đầu tư, lý do là gì?" Giờ phút này, Triệu Hiểu Hiểu bức thiết muốn biết nguyên nhân mình bị cự tuyệt.

Bởi vì đa số người tu hành đều rất tình nguyện tiếp nhận người khác đầu tư, dù sao đây là chỗ tốt lấy được mà không tốn sức.

Lý Dịch nói ra: "Không có lý do, nếu như ngươi không còn chuyện gì khác thì mời ngươi rời đi đi."

Hắn không có giải thích.

"Ta... đã hiểu."

Triệu Hiểu Hiểu hít sâu một hơi nói: "Nhưng ta vẫn hi vọng Lý Dịch ngươi có thể suy nghĩ cho tốt, trong khoảng thời gian chúng ta còn làm việc chung với nhau, chỉ cần ngươi thay đổi chủ ý thì lập tức nói cho ta, ta vẫn sẽ kiên định với lựa chọn tối hôm nay."

Lý Dịch không nói gì.

Triệu Hiểu Hiểu thấy vậy thì không khỏi thở dài: "Đã như vậy thì ta không quấy rầy ngươi nữa, ta đi."

Nàng không tiếp tục dây dưa nữa mà quay người rời khỏi phòng Lý Dịch.

"Ầm!"

Triệu Hiểu Hiểu chân trước vừa đi, chân sau cửa phòng đã đóng lại, không có ý giữ lại chút nào.

"Xem ra hôm nay ngươi làm việc rất là không thuận lợi."

Khi Triệu Hiểu Hiểu trở lại phòng của mình, sát vách, cửa phòng của Lữ Giác mở ra, hắn đứng ở cửa ra vào, giống như cười mà không phải cười nói.

"Ta muốn đầu tư Lý Dịch." Triệu Hiểu Hiểu nói.

Lữ Giác nghe vậy lắc đầu nói: "Đầu tư? Vậy ngươi đã chậm rồi, hôm nay Lý Dịch kiếm lời được hai mươi hai vạn, chỉ cần hắn lại làm việc thêm một thời gian nữa, để dành được mấy trăm vạn không thành vấn đề, chút vốn liếng đó của ngươi mà muốn đầu tư cho hắn thì hoàn toàn không đủ, lần này làm dẫn đạo viên chính là Lý Dịch bắt đầu thay đổi."

"Trừ phi trước đó, khi ngươi mới quen hắn thì lập tức đầu tư cho hắn, chỉ tiếc, khi đó ngươi thấy người ta nghèo ngay cả tiền đánh xe cũng không có thì thậm chí không thèm phản ứng tới người ta, khiến cho bỏ lỡ một cơ hội tốt."

Triệu Hiểu Hiểu nói ra: "Đúng vậy a, khi đó đầu tư Lý Dịch thì chắc chắn hắn sẽ đồng ý, nhưng cũng tiếc, ta nhìn lầm."

"Không chỉ là nhìn nhầm đơn giản như vậy, ngươi còn đắc tội người ta, trước đó ngươi hờ hững lạnh lẽo, bây giờ ngươi không với cao nổi." Lữ Giác vừa cười vừa nói.

"Ngươi ngậm miệng." Triệu Hiểu Hiểu thẹn quá hoá giận, đi vào phòng mình sau đó bịch một tiếng đóng cửa lại.