Thiên Quan Tứ Tà (Dịch)

Chương 14. Thi Hài Khiếm Khuyết Trong Tủ (1)

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Hóa ra ăn ngươi cả đời.

Là ăn theo đúng nghĩa đen.

Ngô Hiến lắc đầu, sau khi thưởng thức những tấm ảnh một lúc lại hỏi tiếp.

"Xin hỏi Vương Chí Võ lại là ai, vợ của ngài mỗi tháng đều nhận được một khoản tiền từ hắn ta, những một vạn tệ đó, vô duyên vô cớ..."

"Đủ rồi!"

Chiếc tủ đông rung lên dữ dội, Ngô Hiến bắt đầu cảm nhận được một cái lạnh thấu xương.

"Ngươi nhất định phải bóc trần hết những vết sẹo của người khác ra mới vừa lòng sao? Ta đúng là có lỗi với Quyên nhi, cho nên bất kể nàng đối xử với ta như thế nào, ta đều không một lời oán thán. Ngay cả khi ta đã chết, ta cũng không muốn nàng phải mang tiếng xấu!"

"Ngươi còn muốn trì hoãn đến bao giờ nữa?"

"Thì ra ngài là một kẻ si tình thật sự, vậy thì không còn vấn đề gì nữa, ta sẽ lập tức tìm cách để ngài ra ngoài."

Ngô Hiến uể oải đứng dậy, tìm một hướng có ánh nắng mặt trời rồi mở tung cửa sổ, hắn tháo ván giường ra bắc ngang trước cửa sổ, sau đó lại dùng dây thừng buộc chặt lấy chiếc tủ đông.

Hắn nói Vương tiên sinh không thành thật, không phải là chỉ đến những tranh chấp tình cảm giữa hai người họ.

Mà là chỉ thân phận thật sự của Vương tiên sinh này.

Bị một người phụ nữ uy hiếp, hơn nữa ngay cả khi đã chết vẫn có người thay hắn ta đưa tiền, điều này cho thấy điểm yếu mà bọn họ nắm giữ không hề nhỏ, cộng thêm việc Lưu Quyên hận đến mức đó...

Vương tiên sinh là một kẻ xấu!

Ngô Hiến không biết Tà Túy từ đâu mà đến, nhưng Vương tiên sinh rõ ràng là do người chết chuyển hóa thành. Một người tốt sau khi hóa thành Tà Túy, có lẽ vẫn còn một tia khả năng giữ được bản tính thiện lương, nhưng một kẻ xấu sau khi hóa thành Tà Túy, thì trăm phần trăm vẫn là kẻ xấu.

Vì thế, Ngô Hiến không tin Vương tiên sinh sẽ giữ lời hứa.

Cho dù sau khi thả hắn ra, lời nguyền có được giải trừ đi chăng nữa thì đã sao?

Chung một phòng với một Tà Túy, chẳng lẽ sẽ không bị tấn công hay sao?

Mặc dù Ngô Hiến có trong tay Chân Hỏa Chú, có Đồng Tiền Kiếm, nhưng cũng không thể lãng phí tất cả vào một nơi như thế này!

Vậy nên, nếu Vương tiên sinh đã không thể can thiệp vào thế giới bên ngoài tủ lạnh, thì Ngô Hiến sẽ tìm một phương thức tốt đẹp để "giải thoát" cho hắn vậy.

Hắn dùng dây thừng buộc chặt tủ đông, đẩy chiếc tủ từ trên tấm ván giường ra phía cửa sổ.

Vương tiên sinh cảm nhận được sự di chuyển, liền nghi hoặc hỏi Ngô Hiến.

"Sao ta lại có cảm giác, cái quan tài của ta đang động đậy vậy."

Ngô Hiến trả lời qua loa cho có lệ: "Ồ, ta tìm thấy chìa khóa rồi, nhưng dây xích đã khóa quá lâu, cần phải lay động một chút mới có thể mở ra được."

"Vậy phiền ngươi nhanh một chút, ta sẽ không bạc đãi ngươi đâu."

Bên trong tủ đông, trên gương mặt không còn nguyên vẹn của Vương tiên sinh nở một nụ cười lạnh lẽo. Chỉ cần hắn thoát ra khỏi chiếc tủ này, hắn sẽ nhét Ngô Hiến vào trong tủ lạnh rồi khóa chặt lại.

Tất cả những kẻ biết bí mật của hắn đều phải chết.

Hơn nữa...

Hắn muốn giết người!

Kể từ khi tỉnh lại trong chiếc tủ lạnh này, hắn đã muốn tác oai tác quái đến phát điên rồi. Dựa vào đâu mà những Tà Túy khác có thể giết người làm thú vui, còn hắn lại phải bị giam cầm trong một cái hộp lạnh lẽo như thế này?

Hơn nữa, hắn vẫn luôn tò mò về những việc mà Triệu Quyên đã làm với hắn.

Thịt của hắn thực sự ngon đến vậy sao?

Hắn cũng muốn thử một lần.

"Sắp mở được rồi đây, ngài chịu khó nhẫn nại một chút nhé."

Ngô Hiến lùi lại hai bước, lấy đà lao tới tung một cú đá chính diện, trực tiếp đá văng chiếc tủ đông đang gác trên bệ cửa sổ xuống dưới!

"Đi nhé!"

Rầm!

Chiếc tủ đông rơi thẳng xuống, va mạnh vào mặt đất tạo ra một tiếng động kinh thiên, nắp tủ vỡ tung bay ra ngoài, bên trong vô số mảnh băng vụn cùng với thi thể tàn tạ của Vương tiên sinh vương vãi khắp nơi.

Ánh mặt trời yếu ớt chiếu rọi lên, khiến cho thi thể bốc lên từng làn khói đen. Vương tiên sinh rú lên một tiếng rồi bò dậy, những chi thể vỡ nát nhanh chóng hợp lại, hắn chật vật chui vào một góc tối rồi biến mất không dấu vết.

Ngô Hiến hài lòng rụt đầu lại từ cửa sổ, trán rịn ra một lớp mồ hôi mỏng, thân nhiệt của hắn đang dần dần tăng trở lại. Hắn mở Quyến Nhân Độ Điệp ra xem, trạng thái bị nguyền rủa đã biến mất.

"Hê, quả nhiên là được, xem ra quy tắc của Phúc Địa cũng khá linh hoạt."

...

Sau khi giải trừ được lời nguyền, Ngô Hiến không vội vã rời đi.

Hắn lại một lần nữa lục lọi trong căn phòng. Kể từ khi tiến vào Phúc Địa, những món đồ tốt mà hắn có được trên người, đều là thu được từ những nơi nguy hiểm.

Giết Dịch Túy được Túy Hương, thám hiểm nơi hiểm địa gặp được Huyền Minh.

Suy ra từ đó, nhà của Vương tiên sinh với vụ án giấu xác trong tủ đông này, cũng hẳn phải cất giấu bảo vật gì đó.