Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
"Hì hì."
Thiền nhi tựa như không nghe thấy Hướng Viễn nói, hai con ngươi khóa chặt Độc Cô, khí tức hoạt bát đáng yêu trong chớp mắt chuyển đến hàn băng, chân đạp ánh trăng nước gia nhập vòng chiến.
Làm gì vậy, yêu nữ còn có một cái đầu nhiệt huyết?
Nghĩ mãi không ra được kỵ tỷ, tuy hắn và yêu nữ không quen thuộc, nhưng đạo lý xu lợi tránh hại mỗi người đều hiểu, suy bụng ta ra bụng người, yêu nữ lẽ ra chạy trốn so với hắn còn nhanh hơn mới đúng.
"Không thích hợp..."
Hướng Viễn ẩn ẩn phát giác được Thiền nhi tràn đầy sát cơ, trong lòng lập tức có mấy phần suy đoán.
Kẻ thù!
Khuôn mặt Độc Cô Hậu này xuất hiện qua tại Càn Uyên giới, rất không hợp với Thiền nhi.
"Nàng thân là thánh nữ lại tránh ở quanh Nam Cương, khắp nơi bế quan luyện công không chịu về Hoàng Tuyền Đạo, chẳng lẽ chính là đang trốn... Nàng?"
Ngẫm lại cử động Thiền nhi trước đây, nhất là để hắn làm chỗ dựa, càng nghĩ càng thấy có đạo lý, chân tướng ngay trước mắt, chỉ còn một tầng mạng che cuối cùng chờ đợi hắn đẩy ra.
Độc Cô Hậu ở Càn Uyên giới gọi là gì, Hoàng Tuyền đạo có ai có thể khiến thánh nữ có nhà không dám về?
Đáp án rõ ràng, Hoàng Tuyền đạo chủ tọa trấn luân hồi, chiếu thấy sinh tử!
Bành! X2
Hai thân thể trọng thương một trước một sau rơi xuống đất.
Lồng ngực Lãnh Tư Lan lõm xuống, gãy hơn phân nửa xương sườn, máu tươi từ trong miệng mũi tuôn ra như không cần tiền. Ngũ quỷ sau lưng Vương Na bị phá, mất cân bằng ngũ hành trong cơ thể, thương thế càng thêm đáng sợ, chỉ thấy hai chân gã đạp thẳng, tùy thời đều muốn cưỡi hạc mà đi.
Cùng là Tiên Thiên kỳ, hai người cách biệt Độc Cô Hậu, pháp bảo còn chưa lấy ra, đã bị phất tay đánh ngã xuống đất.
Chỉ vậy thôi, Độc Cô Hậu còn chưa dùng sức.
Trên mặt nàng mang theo nụ cười nhìn hai vị thần bộ, một ngón tay điểm ra, muốn kết liễu tính mạng hai người.
Đột nhiên, sát ý dày đặc đánh tới, mi tâm nhói nhói.
Độc Cô Hậu khẽ nhíu mày, nhìn về phía Thiền nhi đạp nguyệt mà đến, trong mắt lóe lên một tia khó hiểu, không rõ đối phương lấy đâu ra thâm cừu đại hận như vậy.
Không quan trọng, tiểu nha đầu, giết là được!
Độc Cô Hậu điểm ra một chỉ, vô hình la võng che khuất bầu trời, từng tia từng tia dây dưa trói buộc tay chân Thiền nhi, khiến cho nàng không cách nào di động, thân thể cứng đờ, tựa như trúng Định Thân Thuật.
Trên mặt Thiền nhi hiện lên một vòng cười lạnh, trong mắt lấp loé bạch quang, dưới chân tiến lên trước một bước, thoát khỏi trói buộc vô hình.
Thiên địa chi thế tụ đến không cách nào hình thành áp lực hữu hiệu đối với nàng, chỉ lóe lên mấy cái đã đi tới trước người Độc Cô.
Độc Cô Hậu nâng đầu ngón tay lên, nắm lấy kiếm quang, cau mày nói: "Ngươi là người phương nào, vì sao lại có sát ý như thế?"
"Hì hì."
Thiền nhi cười lạnh càng tăng lên, trường kiếm trong tay phân hoá, mấy đạo mũi tên nhọn đâm xuyên, đánh về mấy chỗ yếu hại của Độc Cô Hậu. Phong tư Thiền nhi bất động, mũi tên nhọn tới gần liền bị uy áp vô hình của thiên địa nghiền nát.
Hai người so chiêu tại chỗ, dáng người nhẹ nhàng, nước chảy nhu hòa.
Giống như là diễn luyện nhiều lần, hai đạo bạch y phối hợp ăn ý, mỗi một lần công kích hoặc phòng thủ đều không có kẽ hở, chân khí nồng đậm theo ống tay áo màu trắng nhẹ nhàng vũ động va chạm, đẩy ra từng vòng từng vòng khí lãng, kích thích không gian, phát ra âm phù dễ nghe.
Mỹ nữ chính là mỹ nữ, đánh nhau còn đẹp như vậy.
Hướng Viễn một tay bổ vào gáy Ẩm Huyết phu nhân, một bộ mặt trái chính diện đánh xong ba mươi sáu đường xung huyệt.
Con hàng này thấy Ma hậu ra sân, cho rằng đã ổn, không chỉ không có một chút phòng bị, còn bình yên vui vẻ điều dưỡng thương thế, mai nở hai độ, lại thành cá ướp muối lật mặt.
Đối với loại người này, Hướng Viễn tự nhiên sẽ nuông chiều, đánh xong kết thúc công việc, nhìn chung quanh một chút, đem Lãnh Tư Lan cùng Vương Na kéo tới dưới cây liễu, mỗi người cho ăn một viên Tiểu Hoàn đan, trên mặt hiện lên vẻ đau lòng.
Đối với Tiên Thiên Kỳ mà nói, loại đan dược như Tiểu Hoàn Đan này, không thể nói vô hiệu, chỉ có thể nói ăn cùng không ăn đồng dạng.
Nhưng ở trước mắt, lại có thể kéo dài một hơi cho hai người, được xưng tụng thuốc cứu mạng.
Lãnh Tư Lan mở mắt, yên lặng nhìn Hướng Viễn một chút, bên hông lấy ra một quả Đại Hoàn đan, bóp nát vỏ sáp, ừng ực một tiếng nuốt xuống.
Vương Na bên cạnh cũng ăn Đại Hoàn Đan, mặt như giấy vàng, ngã xuống đất không dậy nổi.
Hắn bị thương quá nặng, chỉ có thể dựa vào Đại Hoàn Đan kéo dài tính mạng, cộng thêm Ngũ Hành trong cơ thể bị phá, ít nhất cũng phải dưỡng hơn một năm nửa năm.
Hướng Viễn nhìn ở trong lòng, yên lặng gật đầu, tài chính Lục Phiến môn hùng hậu, Đại Hoàn Đan đều có thể bán sỉ.