Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Trên đường trở về, Lý Nghị vẫn còn vẻ mặt khó tin, "Đại Hắc nhà cô thông minh thật, cảm giác như nó hiểu cô nói gì, còn meo meo đáp lại nữa."
Tô Hòa nghe xong muốn bật cười, chẳng phải là hiểu sao, nhưng nói ra thì có ai tin đâu.
Vì vậy chỉ cười nói: "Đại Hắc đúng là hiểu chuyện hơn mèo khác, lại còn tốt tính nữa, trước đây còn từng giúp tôi đuổi rắn độc đấy."
"Thật sao, lợi hại thế! Vậy nó còn anh chị em nào khác không, tôi cũng muốn nuôi một con, nhà tôi mà không cho nuôi thì tôi cũng nuôi ở nhà ăn."
Tô Hòa nghe vậy dở khóc dở cười, "Không có đâu, chỉ có mỗi một mình nó thôi!"
"Vậy à!"
Lý Nghị nghe xong có chút thất vọng, nhưng rất nhanh đã lấy lại tinh thần, trong lòng âm thầm tính toán, sau này phải kết thân với Đại Hắc nhiều hơn, cố gắng để nó cũng thân thiết với mình như với Tô Hòa.
Trở lại văn phòng, hôm nay Chu Ngôn đã đi từ quê lên và đi làm trở lại, còn mang theo kẹo cưới chia cho mọi người.
Tô Hòa cũng được chia một ít, cười nhận lấy và nói lời cảm ơn.
Cũng may là cô đến đúng lúc, nếu đến sớm hơn, với tư cách là đồng nghiệp, chắc là phải mừng cưới, Tô Hòa nhìn ví tiền của mình chẳng mấy đầy đặn, âm thầm thở dài.
Vẫn là phải kiếm tiền thôi!
...
Hai ngày nay, Tô Hòa cũng nghe được một ít thông tin về Chu Ngôn từ chỗ Lý Nghị.
Chu Ngôn là người từ nơi khác đến, nhà vẫn còn ở nông thôn, lẽ ra tốt nghiệp đại học sẽ được phân công công tác ở quê, nhưng thành tích của anh ở trường rất tốt, giáo viên lại yêu quý, biết ở lại đây sẽ có nhiều cơ hội phát triển hơn, nên đã giúp đỡ, sau khi tốt nghiệp anh được phân công công tác tại đây.
Bởi vì không phải người địa phương, ngoại hình cũng bình thường, tuy là sinh viên đại học lương không thấp, nhưng muốn tìm một người vợ vừa ý cũng không phải chuyện dễ dàng.
Cho nên những năm qua anh vẫn chưa kết hôn, đến năm nay đã 26 tuổi, người nhà sốt ruột, giục mãi anh mới chịu về quê cưới vợ.
Nghe nói vợ anh là giáo viên cấp 2, quen nhau trong một buổi gặp mặt vào dịp Tết năm ngoái, sau đó hai người thường xuyên liên lạc, qua lại một thời gian thấy hợp nhau thì tiến tới hôn nhân.
Vì hai người đều có công việc, hơn nữa Chu Ngôn hiện tại đang ở ký túc xá, ở đây cũng chưa mua nhà, nên sau khi kết hôn hai vợ chồng vẫn phải sống xa nhau.
Nhưng nghe nói Chu Ngôn đang định nhờ đội trưởng xin cho vợ chuyển công tác lên đây, như vậy sau này hai vợ chồng không phải sống xa nhau nữa.
Đội trưởng cũng đã đồng ý rồi, chắc là quyết định điều động cũng sắp được ban hành, cho nên lúc này Chu Ngôn đang hỏi đội phó Dư chuyện thuê nhà, vợ sắp lên, không thể sống ở ký túc xá mãi được.
Kết quả đội phó Dư suy nghĩ một lúc, nhưng không tìm được căn nhà nào phù hợp ở gần đây.
Thời buổi này nhà ở rất khan hiếm, phần lớn mọi người đều không đủ nhà ở, nhà cho thuê càng hiếm hơn, rất nhiều gia đình vì không thuê được nhà mà phải sống chen chúc mười mấy người trong một căn nhà nhỏ, đây là tình trạng chung của rất nhiều gia đình hiện nay.
Chu Ngôn nghe xong có chút thất vọng, cũng có chút sốt ruột, dù sao vợ cũng sắp lên, không thể đến lúc đó lại không có chỗ ở chứ?
Lúc này Tô Hòa ở bên cạnh đột nhiên nhớ đến một chuyện.
"À mà... Tôi biết có một căn nhà đang cho thuê, chỉ là... Ừm, hơi ngại một chút."
"Ồ? Nhà nào thế?" Đội phó Dư tò mò hỏi.
Tô Hòa cũng không giấu giếm, "Tôi nghe thím Từ nói, căn nhà trước kia "Đổng Phương" thuê, bây giờ không ai dám thuê nữa, tuy tiền thuê nhà không cao, nhưng mọi người đều sợ xui xẻo, cũng sợ công an lại đến."
Dù sao trước đó công an cũng đã lục tung căn nhà đó lên rồi.