Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Từ lúc sinh ra cho đến khi lớn lên, Giang Từ sống hai mươi bảy năm chưa bao giờ phải lo lắng về tiền bạc.
Tổ tiên nhà cô chưa từng thiếu tiền, Giang Từ lại càng lớn lên trong nhung lụa, không bao giờ thiếu tiền tiêu.
Nhưng bây giờ...
Đừng nói là ba đồng rưỡi, Giang Từ một xu cũng không có.
Thím Liên thấy cảnh này, còn gì mà không hiểu nữa?
Bà sờ soạng người mình, vừa lẩm bẩm vừa trách móc nói với Giang Từ: "Cô phải trả tiền lại cho tôi đấy, không thì tôi sẽ đến tận nhà cô làm ầm lên!"
Móc ra ba đồng rưỡi tiền lẻ, cậu thanh niên trí thức ở trạm y tế cuối cùng cũng đưa thuốc cho Giang Từ.
Giang Từ cầm thuốc, nhìn thím Liên nở một nụ cười cảm kích , “Cảm ơn thím, một lát nữa cháu sẽ đem tiền trả lại cho thím.”
Thím Liên kinh ngạc nhìn cô một cái, không ngờ Giang Từ nói chuyện lại mềm mỏng như vậy.
“Chờ khi nào cháu có tiền thì trả lại cũng được.”
Lương được trả theo công điểm, trong tay Giang Từ không có tiền, chỉ có thể đợi đến lúc phát lương thực.
Giang Từ chậm rãi gật đầu, một lúc lâu sau mới nói: “Đầu của tôi, là do Lý Hổ gây ra phải không?”
Thím Liên không hiểu lời này của cô có ý gì, nhưng rất nhanh sau đó, thím đã biết cô muốn làm gì.
Rời khỏi trạm y tế, Giang Từ tạm biệt thím Liên nhưng không về nhà. Công điểm nguyên thân kiếm được, cùng với tiền, tem phiếu lương thực, tem phiếu vải đều nằm trong tay chồng của nguyên thân.
Bản thân nguyên thân không có một đồng nào.
Cô không biết gã chồng vũ phu đó giấu tiền ở đâu, muốn trả lại tiền cho thím Liên thì phải nghĩ cách khác.
Điểm thanh niên trí thức.
Lý Hổ đang ngồi nói chuyện với các thanh niên trí thức khác.
“Không ngờ thư giới thiệu của Liễu Ân Ân vẫn còn trong đống thư. Này Lý Hổ, có phải cậu thật sự nhìn lầm rồi không, thật ra Giang Từ vốn không hề lấy thư giới thiệu của Liễu Ân Ân?”
Nghe vậy, Lý Hổ đập mạnh xuống bàn: “Tôi nhìn lầm ư? Sao tôi có thể nhìn lầm được! Chính Giang Từ đã lấy thư giới thiệu của Ân Ân!”
“Nhưng thư giới thiệu của Liễu Ân Ân vẫn bị đè dưới đống thư đó, trước khi Giang Từ ngất đi, cô ấy nói là đến tìm đội trưởng để hỏi thăm tin tức của chồng mình…”
Một thanh niên trí thức không hợp tính với Lý Hổ cố ý nói: “Không phải vì cậu bênh vực Liễu Ân Ân và không ưa Giang Từ, nên mới cố tình vu khống cô ta đấy chứ?”
“Lúc đó cậu có mặt hay tôi có mặt!” Lý Hổ tức giận nói: “Chuyện Giang Từ hãm hại Ân Ân còn ít sao? Cậu tin một người đàn bà lòng dạ rắn rết như cô ta mà không
tin tôi à? Tôi sẽ vì tiền đồ của Ân Ân mà đi vu khống Giang Từ sao?”
Các thanh niên trí thức nghe Lý Hổ nói xong, đưa mắt nhìn nhau một lúc.
Lời của Lý Hổ nói cũng có lý.
Giang Từ đúng là từng làm không ít chuyện xấu.
Mấy năm trước, để gài bẫy gả cho Hạ Lỗi, Giang Từ còn lừa Liễu Ân Ân đến chỗ tên du côn có tiếng trong thôn, hòng phá hoại danh tiếng của Liễu Ân Ân.
Loại người này quả thực không đáng tin.
Lý Hổ hừ lạnh một tiếng: “Hơn nữa, gã họ Chu kia đã đánh Giang Từ ra nông nỗi nào rồi? Gã họ Chu một tháng không về nhà, Giang Từ chưa chắc đã đau khổ đâu, sao lại chủ động đi tìm hắn chứ?”