Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Mộ Dung Tuyết Ngân nói tiếp: "Liên gia xảy ra một số biến cố, bắt buộc phải tìm kiếm ngoại viện hùng mạnh. Mà Liên bá phụ từng có tình bạn cố tri với Cửu Xà Đảo, nên chỉ có thể tìm đến đó."
"Chuyện này ta cũng phải vất vả lắm mới nghe ngóng được."
"Còn về việc biến cố đó cụ thể là gì, thì ta thực sự không dò hỏi ra được."
Lâm Lạc trầm giọng nói: "Chuyện này, đa tạ Mộ Dung bạn học."
Mộ Dung Tuyết Ngân cười: "Còn gọi là Mộ Dung bạn học sao? Ngươi chẳng phải đã nói chúng ta là bạn bè ư?"
"Vậy ta nên gọi là gì?"
"Ngươi có thể gọi trực tiếp tên ta, Tuyết Ngân."
Mộ Dung Tuyết Ngân khuôn mặt hơi ửng hồng, nhưng vẫn mở miệng nói: "Lâm Lạc, ta thực lòng muốn kết giao bằng hữu với ngươi."
"Thế này đi, ta tặng ngươi thêm một món quà lớn nữa, ngươi thấy thế nào?"
"Quà lớn?"
Lâm Lạc thực sự nghi ngờ, cô gái này rốt cuộc muốn làm gì?
Mộ Dung Tuyết Ngân cười rất tươi, nụ cười khuynh thành, nàng chậm rãi giơ tay phải của mình lên. Kèm theo cuộc đối thoại và động tác của hai người, tiếng nghị luận trên khán đài cũng dần lớn lên.
"Bọn họ đang làm cái gì thế? Tán gẫu việc nhà à?"
"Nhanh lên một chút động thủ đi! Đại đao của ta đã đói khát khó nhịn rồi!"
"Còn chưa bắt đầu sao? Đang nói cái gì thế nhỉ?"
"Chắc là màn nói lời cay độc trước trận đấu chăng? Ta thích nhất là tiết mục này!"
"Mộ Dung nữ thần! Nhanh lên một chút động thủ đi! Giết chết tên tiểu tử đó!"
"Nhanh đi..."
"Nữ thần cười rồi! Thật đáng yêu! Tại sao người đàn ông kia không phải là ta a!"
"Mau nhìn! Nữ thần động rồi! Nàng giơ tay phải lên! Nàng định tung đại chiêu!"
"Nhanh nhanh nhanh! Thiên sứ hàng lâm! Thiên sứ hàng lâm!"
"Giết chết tên tiểu tử kia! Nữ thần là của ta..."
Trong tiếng hò reo của mười vạn khán giả, trong ánh mắt thiết tha mong chờ của gia tộc Mộ Dung, cũng như trong sự kinh ngạc của Quách Thủ Nghĩa, Mộ Dung Trầm Phù, Triệu Xích Thành, Trần Bình An, Dương Hạo Nhiên, Đường Thành...
Mộ Dung Tuyết Ngân chậm rãi giơ cao tay phải, giọng nói thanh thúy tuy không lớn nhưng lại vang vọng rõ ràng bên tai tất cả mọi người:
"Ta, Mộ Dung Tuyết Ngân, chịu thua!!!"
"Ta, Mộ Dung Tuyết Ngân, chịu thua!!!"
Thanh âm của Mộ Dung Tuyết Ngân cũng không quá lớn, nhưng đủ để hơn mười vạn người tại trường đấu nghe rõ mồn một. Quảng trường thí luyện đang náo nhiệt bỗng nhiên rơi vào một sự tĩnh lặng quỷ dị.
Ngay sau đó, sự tĩnh lặng bị phá vỡ bởi ngọn lửa giận dữ bùng lên khắp nơi.
"Chịu thua? Ta có nghe nhầm không?"
"Vãi chưởng! Nữ thần Mộ Dung Tuyết Ngân nhận thua, chuyện quái gì đang xảy ra thế này?"
"Nàng ấy sẽ không phải là bị Lâm Lạc dùng tà thuật khống chế rồi đấy chứ!"
"Làm sao có khả năng! Mộ Dung nữ thần chính là Thánh Quang Thiên Sứ, tà ma ngoại đạo làm sao xâm nhập được?"
"Bán độ! Nhất định là bán độ!"
"Vụ này có phải là có nội tình gì đen tối bên trong không?"
"Đù má! Tiền quan tài của ta! Ta cược tất tay vào trận này rồi a!"
"Xong rồi, xong rồi! Tiền của ta..."
"Gia tộc Mộ Dung đang nghĩ cái quái gì vậy? Sao có thể để Mộ Dung Tuyết Ngân chịu thua dễ dàng thế?"
"Vậy chẳng phải là Lâm Lạc không cần làm gì cũng trở thành Quán Quân sao?"
"Mẹ kiếp! Gian lận! Gian lận trắng trợn!"
"Lũ chó chết, trả tiền lại cho bố mày!!!"
Trên khán đài là một tràng chửi rủa và tranh cãi hỗn loạn, còn bên trong các phòng bao VIP lại là một sự im lặng đáng sợ.
Khi Mộ Dung Tuyết Ngân thốt ra hai chữ "Chịu thua", Mộ Dung Trầm Phù bật dậy như lò xo, chỉ tay về phía Mộ Dung Tuyết Ngân ở phía xa, tức giận đến mức không nói nên lời.
Bên cạnh, cha của Tuyết Ngân là Mộ Dung Đào cũng bị dọa cho sợ mất mật, vội vàng lắp bắp: "Đại ca! Con bé Tuyết Ngân chắc là đang nói đùa, đang nói đùa thôi..."
"Đùa cái rắm!"
Mộ Dung Trầm Phù gầm lên: "Nó có biết vì cơ hội lần này, gia tộc Mộ Dung chúng ta đã phải trả giá những gì không?"
"Một món Kỳ Vật Thế Giới a! Cứ như vậy không công dâng cho người khác sao?"
"Nó muốn làm cái gì?"
"Hả? Nó rốt cuộc muốn làm cái gì?!"
"Nếu không phải là Lão Tổ..."
"Đáng chết!"
Sắc mặt Mộ Dung Trầm Phù trở nên vô cùng dữ tợn, hắn hít sâu một hơi cố trấn tĩnh: "Nhanh chóng thông báo cho Hiệp hội Chức Nghiệp Giả, nói là Tuyết Ngân nói lầm, nó không có chịu thua, gia tộc Mộ Dung chúng ta không chấp nhận kết quả này!"
"Vâng vâng vâng, đại ca, em đi ngay đây..."
"Mộ Dung Tuyết Ngân... nhận thua?"
Quách Thủ Nghĩa cũng trợn tròn mắt, không thể tin nổi thốt lên.
Ông biết Lâm Lạc có khả năng thắng, nhưng không ngờ lại thắng đơn giản như vậy. Không tốn một giọt mồ hôi, đối phương liền trực tiếp đầu hàng.
Mấy trăm năm qua, đây có lẽ là chức Quán Quân cá nhân dễ dàng nhất lịch sử.
Triệu Xích Thành cũng hít vào một hơi khí lạnh: "Đẹp trai thì có thể muốn làm gì thì làm sao?"
"Trước có Liên Diệc Ngưng vì hắn mà đánh sống đánh chết, giờ lại thêm một Mộ Dung Tuyết Ngân?"
Quách Thủ Nghĩa bật cười: "Bất kể thế nào, Mộ Dung Tuyết Ngân đã tuyên bố chịu thua, đây là kết quả mà mười vạn người ở đây đều nghe thấy."
"Quán Quân, chính là Lâm Lạc!"
"Và món Kỳ Vật Thế Giới kia, cũng thuộc về Lâm Lạc!"