Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Bây giờ Tây Môn Soái đã vào Cửu Lang sơn mạch, Tuyết Cơ không dám đuổi theo nữa. Cửu Lang sơn mạch này tuy cao thủ không nhiều, nhưng là nơi chính đạo tụ tập, nói một cách nghiêm túc, ở mười hai châu trong thiên hạ, tà phái vẫn chưa có phần thắng khi đối đầu chính diện với chính đạo và Ma Giáo. Mà Tây Môn Soái không được tính là tà phái, hắn cùng lắm chỉ là một tán nhân bị Ma Giáo truy sát.

Tuyết Cơ tìm một sơn động bên ngoài Cửu Lang sơn mạch, lẳng lặng ngồi xuống đả tọa. Hiện tại lực lượng mỏng manh, chỉ có thể chờ các cao thủ khác đến hội hợp. Tuyết Cơ đoán chắc Tây Môn Soái sau khi đoạt được Huyết Diệu Thạch vẫn ở lại Cửu Lang sơn mạch là vì có mưu đồ khác, nếu không đã sớm cao chạy xa bay rồi.

Tây Môn Soái: Nếu bản soái thật sự lấy được Huyết Diệu Thạch thì đã sớm chạy rồi, dùng cái đầu heo của ngươi mà nghĩ xem, bản soái không chạy tức là bản soái chưa lấy được Huyết Diệu Thạch.

Tuyết Cơ ngồi yên tĩnh, là thành viên duy nhất trong Huyết Ảnh Giáo không tu hành Huyết Ảnh đại pháp, nàng và ma đạo không có khác biệt quá lớn. Đường chủ Trúc Kiếm đường vốn là người của Ma Giáo, vì bị phạt trọng tội nên đã trốn khỏi Ma Giáo, được Chưởng môn Huyết Ảnh Giáo cứu giúp và gia nhập Huyết Ảnh Giáo. Y thông minh tuyệt đỉnh, không thèm học Huyết Ảnh đại pháp, cuối cùng đã sáng lập ra Trúc Kiếm đường, vì vậy Trúc Kiếm đường cũng có hơi khác biệt so với các tà phái khác.

Màn đêm buông xuống, xung quanh là một mảnh tĩnh lặng, Tuyết Cơ nhíu chặt mày, có kẻ đã xông vào cấm chế do mình bố trí... Rồi lại rời đi... Chẳng lẽ chỉ đi ngang qua?

Không hay rồi! Tuyết Cơ cả kinh, hơn ba mươi cao thủ tạo thành vòng tròn xông vào cấm chế do mình bố trí xung quanh, sao có thể? Chẳng lẽ là Tây Môn Soái mượn đao giết người?

Linh Tê Phù, đặt phù chú lên người đối phương là có thể cảm nhận được vị trí của đối phương. Khoảng cách phụ thuộc vào tu vi, phù chú là một vật phẩm tầm thường, không thể bị cảm nhận được. Khi Tuyết Cơ lột quần áo của hắn, Lâm Phiền đã lén lút ra tay. Sau đó hắn giương cao lá cờ Vân Thanh Môn, lập tức có các nhân sĩ chính đạo và tán nhân gia nhập, khí thế hung hãn kéo đến.

"Hướng đông nam." Giọng của Tây Môn Soái truyền đến bên tai Tuyết Cơ.

Ta dựa vào đâu mà tin ngươi? Tây Môn Soái ngưng tụ chân khí để truyền âm đến khu vực lân cận, còn Tuyết Cơ không biết phương vị của hắn nên không thể truyền lời của mình đi được.

Tây Môn Soái nói: "Ta lừa ngươi thì ngươi chết. Ta không lừa ngươi thì ngươi không chết."

Đúng vậy, đây là chân lý. Tuyết Cơ vẫn chưa tự đại đến mức có thể một mình phá vòng vây giết ra ngoài, vì vậy nàng lập tức tung người bay về hướng đông nam.

Ở hướng tây bắc, Lâm Phiền tay cầm một lá bùa nhíu mày: "Kỳ lạ, đột nhiên biến mất rồi."

Bạch Mục thu đồng xu trong tay lại, nói: "Là pháp thuật Đảo Chuyển Càn Khôn… Hướng đông nam!"

Rất nhanh có người hét lớn: "Tà nhân!" Từ hướng đông nam không ngừng vang lên tiếng pháp thuật và tiếng bảo kiếm xé gió. Ban đêm không ảnh hưởng đến thị lực của tu chân nhân, nhưng vì bị núi non che khuất nên không thể thấy rõ tình hình, điều này cũng chứng tỏ đối phương đang cố tình giao chiến ở tầm thấp để làm rối loạn trận thế bao vây.

Tây Môn Soái che mặt, Càn Khôn Quyển bay ra, đánh văng ba thanh bảo kiếm.

Một đệ tử chính đạo bên kia mắng: "Tây Môn Soái, tên ma đầu nhà ngươi lại đi giúp tà nhân. Đừng tưởng che mặt là bọn ta không nhận ra pháp bảo của ngươi."

Tây Môn Soái trong lúc bận rộn vẫn tranh thủ phân bua: "Ta không phải Tây Môn Soái, ta tên là Nam Quách Sửu."

Một tán nhân nói: "Tây Môn Soái là tiểu nhân vô sỉ."

Tây Môn Soái cũng hô lên: "Tây Môn Soái là tiểu nhân vô sỉ."

"..." Ngươi thắng rồi. Tổng thể thực lực của các đệ tử chính đạo và tán nhân mạnh hơn Tây Môn Soái và Tuyết Cơ, nhưng về một số phương diện thì đúng là không bằng Tây Môn Soái.

Tây Môn Soái sốt ruột hỏi: "Xong chưa?"

"Xong rồi." Tuyết Cơ nãy giờ vẫn im lặng bỗng đáp lại, sau đó một trăm lẻ tám thanh trúc kiếm đồng loạt tấn công các đối thủ gần đó. Mọi người đang chuẩn bị chèo chống để phát động đợt tấn công thứ hai, không ngờ tất cả trúc kiếm lại nổ tung giữa không trung, hóa thành một luồng cường quang chói lòa khiến người ta không thể mở mắt. Mọi người vội vàng lùi lại né tránh, việc này cũng gây nhiễu loạn cho những người đang kéo đến từ phía sau, hiện trường trở nên hỗn loạn. Đợi đến khi sự hỗn loạn qua đi, mọi người nhìn lại, làm gì còn thấy bóng dáng của Tuyết Cơ và Tây Môn Soái.

...

Dưới chân đám đệ tử chính đạo là một khe núi, Tây Môn Soái và Tuyết Cơ ẩn thân trong đó, bế trụ khí tức. Tây Môn Soái tính chắc rằng bên trong dãy núi Cửu Lang, ngoài Hỏa Long Chân Nhân ra thì không ai có tu vi cao hơn bọn họ, chỉ cần một lòng bế tức, người khác không thể nào phát hiện ra vị trí của mình. Mà Hỏa Long Chân Nhân bị đánh lén trọng thương, đã quay về Hỏa Long Quật.