Tòng Tiền Hữu Tọa Linh Kiếm Sơn- FULL

Chương 122. Mẹ kiếp, sư huynh, ngươi hack à...? 3

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Ơ kìa? Lại là một con thuộc dòng dõi Vọng Nguyệt? Thú vị đấy, để ta xử lý nó, ta muốn đơn đấu với nó!"

Dưới ánh mắt kinh hãi muốn chết của Hoắc Dĩnh, vị Hồng Bạch nào đó tay cầm nhuyễn kiếm, nghênh ngang đi về phía con yêu thú đầu trâu.

"Ha ha, lại gặp con cháu của Vọng Nguyệt à, to xác như vậy, ngươi là cha của Vọng Nguyệt Hồ sao?"

Cha cái đầu ngươi ấy! quái đầu trâu thì sinh ra hồ ly kiểu gì!? Mẹ nó phải dị biệt lắm mới thế!? Ngươi nhìn hai chữ Vọng Nguyệt thì nghĩ nó có quan hệ họ hàng với Vọng Nguyệt Hồ, cùng thuộc một dòng Vọng Nguyệt à!? Ngươi đọc cuốn "Cửu Châu Tinh Quái Chí" mượn được của Văn Nhân để làm gì thế! Tuy rằng cùng sinh ra ở Vọng Nguyệt cốc, nhưng khác biệt giữa Vọng Nguyệt Hống và Vọng Nguyệt Hồ cũng giống như khác biệt giữa đầu óc của ngươi và người thường vậy! Khác nhau một trời một vực đấy!

Trong lòng Hoắc Dĩnh gào thét không thôi, giờ nàng mới hiểu được nỗi khổ tâm của Nhạc Vân sư huynh khi đối mặt với tên đệ tử chân truyền này, thật sự là đau đầu muốn nứt ra.

Đúng là người của Vô Tướng phong, quả nhiên là khắc tinh của Phiêu Miểu phong mà, sư phụ nói không sai chút nào.

Nhưng dù thế nào cũng không thể để hắn một mình đối mặt với Vọng Nguyệt Hống, đó chính là đi tìm chết! Hoắc Dĩnh điều khiển Lưu Vân Tơ, định bắt chước lúc trước trói một chân Vọng Nguyệt Hống lại, nhưng con yêu thú này cảm nhận được dị vật, chỉ lắc mình một cái, Lưu Vân Tơ đã không thể trói được nữa.

Hoắc Dĩnh âm thầm thở dài —— chênh lệch cấp bậc quá lớn, hơn nữa pháp thuật Phong thuộc tính mà nàng am hiểu lại hoàn toàn bị khắc chế, bây giờ chỉ có thể dùng Ngũ Hành Kiếm, dựa vào ngũ hành chi lực trên pháp khí để chiến đấu.

Nhưng ngay lúc đó, Vương Lục không cho nàng thời gian thi triển pháp thuật, hắn bước lên hai bước, đã đến trước mặt Vọng Nguyệt Hống, cách chưa đầy năm bước, Tử Vi nhuyễn kiếm vung lên, vẽ ra một đường cong, chính là chiêu thức mở đầu của Nhu Vân Kiếm Pháp.

Vọng Nguyệt Hống cúi đầu nhìn Vương Lục đang đi tới, bản năng của hung thú nói cho nó biết, tên nhóc trước mặt không có chút uy hiếp nào nên nó cũng không để ý lắm, chỉ tùy ý vung móng vuốt, định hất hắn đi.

Nhưng Vương Lục đang đợi nó ra tay trước, gần như cùng lúc với Vọng Nguyệt Hống, hắn điểm chân xuống đất, thân hình như gió, né tránh móng vuốt sắc bén, xông tới trước ngực đối phương!

Phần ngực chính là yếu hại, lần này Vọng Nguyệt Hống không thể bình tĩnh nổi nữa, thân thể khổng lồ lao về phía trước, muốn đâm bay đối thủ, nhưng Vương Lục lại né tránh, sau đó mượn lực nhảy lên, đến bên hông nó, Tử Vi nhuyễn kiếm nhắm thẳng vào điểm yếu hại bên hông!

Tuy Vọng Nguyệt Hống không nổi tiếng về tốc độ, nhưng chưa bao giờ bị dồn ép đến mức này, liên tục bị áp sát yếu hại, con yêu thú này cảm nhận được nguy hiểm, hai mắt lập tức đỏ ngầu, rốt cuộc phải nghiêm túc rồi.

"Vương Lục, mau tránh ra!"

Hoắc Dĩnh ở phía sau bất lực hô lên, pháp thuật tế luyện Ngũ Hành Kiếm của nàng còn chưa hoàn thành, hơn nữa nàng còn phải bảo vệ các sư đệ sư muội khác, không thể nào phân tâm lo cho Vương Lục được.

"Ha ha, sư muội đừng hoảng, con ngu xuẩn này không làm gì được ta đâu."

Ngay sau đó, cái đầu trâu to lớn kia ngẩng cao lên, phát ra tiếng gầm rú chấn động!

"Ưm..." Hoắc Dĩnh biến sắc, vội vàng ném Ngũ Hành Kim Kiếm sang một bên, lấy ra Ngũ Hành Mộc Kiếm, tạo ra một màn sáng màu xanh lục, bảo vệ bản thân và mọi người phía sau.

Tuy vậy, mấy vị sư đệ sư muội vẫn bị tiếng gầm rú chấn động đến mức sắc mặt trắng bệch, lảo đảo không thôi, ngay cả mộc tướng kiếm quang của Hoắc Dĩnh cũng lung lay sắp vỡ vụn.

"Gào!!!"

Tiếng gầm rú của cự thú không ngừng vang lên, ngày càng kéo dài. Sở dĩ Vọng Nguyệt Hống có thể trở thành bá chủ Vọng Nguyệt cốc chính là nhờ vào tiếng gầm rú này!

Loại âm công này có thể chấn động khí huyết, thậm chí là chấn nhiếp tam hồn thất phách, trực tiếp tác động lên bản thân, không bị bất kỳ pháp thuật nào ngăn cản, một khi được thi triển đến mức tận cùng, thậm chí có thể phá vàng nứt đá, chỉ có cự thú như Tây Di Mãnh Mã ở Băng Phong Cốc mới có thể chống đỡ. Tuy tu vi của các sư đệ sư muội không tệ, thể chất cũng được rèn luyện qua, nhưng dù sao cũng không thể so với tinh quái yêu thú, lập tức bị chấn động đến mức tâm thần rung chuyển, khí huyết sôi trào.

Tuyệt kỹ của Vọng Nguyệt Hống không phải yêu thuật tà pháp, mà là thiên phú dị năng nên tất cả những thủ đoạn khắc chế yêu thuật của Hoắc Dĩnh đều vô dụng, chỉ có thể dựa vào Mộc Tướng linh kiếm miễn cưỡng tạo ra một kết giới chắn gió, hóa giải phần nào uy lực, nhưng thuật không đúng bệnh, hiệu quả có hạn.

May mắn là các sư đệ sư muội cũng rất cố gắng, Nhạc Hinh Dao thi triển Trấn Thần Thuật, Chu Tần gia trì Hoạt Huyết Thuật cho mọi người, ngay cả Văn Bảo cũng thi triển Nham Thạch Thuật, tuy rằng có phần không đúng chỗ, nhưng cũng hơn không.