Tòng Tiền Hữu Tọa Linh Kiếm Sơn- FULL

Chương 129. Cách sử dụng Văn Bảo chính xác. 1

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Ba ngày trước, trong chuyến rèn luyện ở Tiểu Thanh Vân, Văn Bảo càng thêm sợ hãi. Lúc này đứng trước mặt Vương Lục, không biết đã phải cố gắng thế nào mới có thể mở miệng nói chuyện.

May mà tuy Vương Lục không thích người khác làm phiền nhưng vẫn có hứng thú trêu chọc người khác: "Chuyện gì? Nói mau."

Văn Bảo run rẩy nói: "Ta ta ta ta ta... muốn... muốn cùng huynh... tu luyện!"

Vương Lục im lặng một lúc, trên mặt dần hiện sát khí: "Ngươi muốn song tu với ta? Trí tưởng tượng phong phú thật đấy, tên mập chết tiệt."

Bị ánh mắt lạnh lẽo của Vương Lục nhìn vào, Văn Bảo suýt chút nữa thì ngã xuống đất: "Không không không, ý của ta là muốn xin Vương Lục sư huynh chỉ bảo ta tu luyện."

"Ồ, muốn bái sư?" Vương Lục thu hồi sát khí, hỏi: "Sao ngươi lại muốn bái sư, Lưu Hiển sư bá dạy không tốt sao?"

Vừa nói, Vương Lục vừa lấy một cái ghế, ném cho Văn Bảo.

Lúc này Văn Bảo mới ổn định lại, vội vàng ngồi xuống giải thích: "Không phải sư phụ dạy không tốt, mà là người rất ít khi tự mình dạy chúng ta, đều là do các vị sư huynh thay phiên dạy bảo, mà ta thì quá ngốc nên không hiểu gì cả."

"Sau đó thì sao? Những sư huynh thâm niên ở Phiêu Miểu phong đều không dạy được ngươi, ta một kẻ Đoán Thể nhị phẩm, cảnh giới còn không cao bằng ngươi, quản được gì?"

"Không giống nhau!" Văn Bảo lắc đầu, "Sư huynh tuy cảnh giới không cao, nhưng Đoán Thể nhị phẩm đã có thể chiến thắng Vọng Nguyệt Hống, đây tuyệt đối là chân tài thực học!"

"Được rồi, có mắt nhìn, nhưng vô dụng thôi, công phu của ta ngươi không học được, căn bản không cùng một hệ thống."

Văn Bảo nói: "Ta biết thiên phú của ta thấp kém, chắc chắn không học được công phu của sư huynh, nhưng mà, nhưng mà giống như ở Đào Nguyên thôn vậy, sư huynh luôn có thể tìm được con đường chính xác, nếu huynh chịu giúp ta, ta nhất định có thể... có thể không còn kéo chân người khác nữa."

Nói đến đây, Văn Bảo có phần ảm đạm, hiển nhiên hai năm qua tiến cảnh chậm chạp khiến hắn áp lực đè nặng.

Nhưng Vương Lục nghe xong lại có phần kinh ngạc: Tên mập này không ngốc a! Chính đạo đi không thông, thế mà biết tự mình đi đường vòng, hơn nữa... hắn thật sự đi đúng đường rồi.

Ba ngày trước khi rèn luyện ở Tiểu Thanh Vân, Vương Lục đã tận mắt chứng kiến Văn Bảo thi triển công phu, một thanh Huyền Thiết Trọng Kiếm thô kệch như que cời lửa bị hắn vung lên lại mềm mại như cành liễu, tuy rằng hoàn toàn không có kết cấu, nhưng thế lực mạnh mẽ, không gì không phá. Chỉ tiếc tên mập chết bầm chạy còn chậm hơn cả heo, rất khó đánh trúng người ta, hơn nữa khi sử dụng kiếm pháp có sơ hở vô cùng lớn, không khác nào như trần truồng, cảm giác cầm dao phay cũng có thể chém chết hắn.

Công phu và biểu hiện kỳ quái như vậy rất dễ khiến người ta hoài nghi thành ý bồi dưỡng đệ tử của Phiêu Miểu phong. Nhưng mà trong mắt Vương Lục, người thiết kế con đường trưởng thành này quả là nhân tài! Tên mập chết bầm có Thổ Tướng Địa Linh Căn, trời sinh thần lực, bình thường mà nói thích hợp nhất tu luyện những công pháp coi trọng phòng ngự, trở thành một tanker oai phong. Thế nhưng, một khi cân nhắc đến tính cách nhút nhát của Văn Bảo, rất khó khiến người khác yên tâm giao phó sau lưng cho hắn.

Nhưng tên mập chết bầm này thật sự là vô phương cứu chữa sao? Cũng chưa chắc, hai năm trôi qua, đại khái không còn mấy ai nhớ rõ, hắn từng có biểu hiện xuất sắc ở Vân Ba Đồ khiến rất nhiều người bất ngờ - tên mập chết bầm là người thứ ba sau Vương Lục và Hải Vân Phàm đi ra khỏi lớp sương mù dày đặc, có thể thấy được sau khuôn mặt béo ú nần kia là ẩn chứa lực bộc phát cường đại, nếu có thể khai quật toàn bộ phần lực lượng này, như vậy bộ Huyền Thiết Kiếm Pháp này quả thực là tuyệt phối.

Đáng tiếc là, hai năm qua, Phiêu Miểu phong khai quật tiềm năng của Văn Bảo thật sự có hạn, cho dù trải qua huấn luyện nghiêm khắc của nội môn, mập mạp chết bầm vẫn là mập mạp chết bầm, chẳng những không thể lột xác thành chiến sĩ dũng mãnh, ngược lại giống như heo nhà.

Chuyện cho tới bây giờ, ngay cả các vị sư huynh thay sư phụ dạy dỗ ở Phiêu Miểu phong đều bắt đầu hoài nghi có phải năm xưa sư phụ nhìn lầm rồi không, chọn nhầm một tên phế vật nhập môn, nhưng Vương Lục lại rất rõ ràng, chẳng qua là phương pháp giáo dục của Phiêu Miểu phong cho tới nay có vấn đề.

Nếu giao vào tay ta, tên mập này sớm đã nên người rồi, bây giờ hắn chạy tới cầu xin ta, tuy rằng một nửa là muốn thử vận may, nhưng thật sự đã đi một nước cờ hay.

Vương Lục không những có biện pháp, hơn nữa còn rất muốn giúp đỡ.

Thứ nhất, hai năm nay tuy rằng không tiếp xúc nhiều với Văn Bảo, nhưng tên mập này thật thà chất phác, ngày thường lễ nghĩa chu toàn, quan hệ của cả hai coi như hòa hợp.

Mặt khác, hiện tại, Vương Lục cũng cần một người như Văn Bảo hỗ trợ tu luyện, giai đoạn tu luyện tiếp theo của Vô Tướng Kiếm Cốt không những cần Vô Tướng Tráng Cốt Đan phụ trợ, hằng ngày luyện tập còn phải dùng vật nặng công kích cốt cách toàn thân, dựa theo ghi chép sư phụ để lại, lực lượng công kích phải đạt tới mức độ có thể khiến người thường chết ngay lập tức, hơn nữa còn phải liên tục công kích toàn thân... Xem ra, bộ Huyền Thiết Kiếm Pháp giống như chó điên của tên mập kia quả thực là được thiết kế riêng cho ta!