Tòng Tiền Hữu Tọa Linh Kiếm Sơn- FULL

Chương 132. Cách sử dụng Văn Bảo chính xác. 4

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Nói nhảm, lửa giận của ngươi đã nguội rồi còn đâu."

Văn Bảo ngẩn người, đúng là sau khi thi triển chiêu kiếm lúc nãy, lửa giận trong lòng hắn cũng biến mất, hắn cũng không thể nào thi triển lại một kiếm giống như vậy. Chẳng lẽ Huyền Thiết Kiếm Pháp này phải dựa vào lửa giận mới có thể phát huy toàn bộ uy lực sao? Cũng khó trách hai năm qua hắn vẫn không nắm được mấu chốt của vấn đề. Dù sao cũng chẳng có vị sư huynh nào giống như Vương Lục, vì muốn kích động hắn nổi giận mà không tiếc buông lời sỉ nhục phụ mẫu hắn như vậy...

Vương Lục lại nói: "Thất tình lục dục của tu sĩ chính là năng lượng, nếu không tại sao người ta lại nói tu pháp cũng phải tu tâm? Cái gọi là tu tâm, chính là tự do khống chế lực lượng của cảm xúc, chờ khi tu vi của chúng ta đạt đến Luyện Khí đại viên mãn, muốn Trúc Cơ thành công đều phải bắt đầu tu tâm, chẳng phải Phiêu Miểu phong các ngươi có Phiêu Miểu Tiên Tâm sao? Đó chính là công pháp tu tâm thượng thừa đấy."

Văn Bảo nghe xong, bỗng nhiên tỉnh ngộ, liên tục gật đầu khen: "Vương Lục sư huynh, huynh thật sự lợi hại, cái gì cũng biết!"

Vương Lục giơ chân đạp qua: "Con lợn nhà ngươi ngay cả việc nhà mình cũng không biết còn phải ta nói cho hay sao? Chuyện này chẳng phải là kiến thúc thông thường trong môn phái à?"

Văn Bảo bị đá cho thịt mỡ rung lên bần bật, bị mắng cho máu chó đầy đầu, vậy mà vẫn mừng rỡ như điên như dại, thầm nghĩ quả nhiên mình bái sư đúng rồi! Mấy vị sư huynh truyền công trước kia sao nghĩ ra được chiêu này!

Nhưng mà vấn đề lại đến, đã hiểu được Vương Lục dụng tâm lương khổ rồi thì thủ đoạn y như vậy cũng không thể nào kích động lửa giận được nữa, cho dù hắn có mắng thế nào, tên mập chết tiệt kia vẫn vẻ hớn hở, hoàn toàn không giận nổi.

"Không sao, chuyện này chẳng phải rất đơn giản? Chiến sĩ mà, muốn tích lũy nộ khí có một loại thủ đoạn rất phổ biến, bất kể ngươi là thông minh hay ngu dốt, giàu có hay nghèo hèn, khỏe mạnh hay bệnh tật... Chỉ cần không phải kẻ biến thái, vậy thì nhất định có hiệu quả."

Văn Bảo hai mắt sáng ngời: "Thủ đoạn gì vậy?"

"Chuyện này..." Vương Lục mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm Văn Bảo.

Một lát sau, Văn Bảo bị ánh mắt này nhìn chằm chằm đến mức tâm can đều run rẩy, mồ hôi lạnh túa ra như tắm.

Rồi Vương Lục chậm rãi mở miệng: "Chiến sĩ muốn tích lũy nộ khí, biện pháp đơn giản nhất chính là bị đánh."

"A!?"

Lời còn chưa dứt, Vương Lục đã tung một quyền vào mặt hắn!

Đánh người trước tiên đánh vào mặt, lửa giận không có cực hạn!

Tối hôm đó, Văn Bảo mang toàn thân bầm tím, vui cười hớn hở rời khỏi diễn võ trường Phiêu Miểu phong.

Thủ đoạn phổ biến của Vương Lục quả nhiên rất hiệu quả, trận đánh đập tàn nhẫn vô nhân đạo kia quả thật hữu hiệu.

Gã mập là loại nhát gan, nhưng đồng thời cũng là một tên mập từ nhỏ đã được nuông chiều, cực kỳ sợ đau, nỗi sợ hãi đau đớn theo bản năng khiến nhiều năm qua rất ít khi thật sự nếm trải sự đau đớn, hai năm tu hành tương đối ôn hòa của Linh Kiếm phái lúc trước, cũng thành dung túng cho hắn. Nhưng Vương Lục quả xứng danh sư phụ, chỉ trong một buổi chiều đã bù đắp đầy đủ chỗ thiếu hụt hai năm qua của Văn Bảo, đủ loại vết thương trong ngoài chồng chất lên nhau, toàn thân Văn Bảo hầu như không còn một miếng thịt nào lành lặn.

Mà trong cơn đau đớn dày vò không ngừng nghỉ, nộ khí của Văn Bảo cũng nhanh chóng được tích lũy, loại nộ khí này bắt nguồn từ một loại bản năng sâu trong tính cách của hắn, nỗi sợ hãi với đau đớn khiến theo bản năng hắn sinh ra oán hận đối với bất kỳ đối tượng nào gây ra đau đớn cho mình, cho dù đối phương có là Vương Lục sư huynh mà hắn vô cùng kính sợ cũng không ngoại lệ.

Phía sau kẻ nhu nhược vô dụng này, kỳ thật ẩn giấu một lực bộc phát cực kỳ mạnh mẽ, thành tích trong Vân Ba Đồ không phải là may mắn mà có được, điểm này, có lẽ cũng là nguyên nhân quan trọng khiến Linh Kiếm phái thu nhận hắn. Đáng tiếc là các đệ tử truyền công của Phiêu Miểu phong hai năm qua lại không thật sự nhận ra điều này. Vẫn là Vương Lục mắt tinh như đuốc, liếc mắt một cái đã nhìn ra vấn đề.

Chỉ trong một buổi chiều, dưới dạy dỗ bằng nắm đấm của Vương Lục, Văn Bảo ít nhất đã thi triển Huyền Thiết Kiếm Pháp hoàn mỹ hơn hai mươi lần, trong đó còn có một lần liên tiếp ba kiếm phá vỡ Nhu Vân Kiếm Pháp của Vương Lục, một kiếm cuối cùng điểm thẳng vào ngực hắn.

Lúc ấy sắc mặt Vương Lục thay đổi, cảm giác giống như nuốt chửng cả bầu trời đầy sao của Phiêu Miểu phong, chỉ số thống khổ trong nháy mắt vượt quá giới hạn! Có thể nói là sống không bằng chết! Giây phút đó, hắn hối hận tại sao mình không dùng Triền Ti Bộ né tránh, cứ cố chấp muốn thử uy lực thiết kiếm của tên mập...