Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Đây là kiến thức cơ bản của tu sĩ, Văn Bảo cũng biết, nhưng vấn đề là, một Luyện Khí cửu phẩm, một Đoán Thể nhất phẩm, lấy đâu ra uy áp của kẻ bề trên chứ?

"Ngu ngốc, điểm khác biệt lớn nhất giữa người và khỉ chính là biết sử dụng đạo cụ."

Vương Lục cực kỳ cẩn thận lấy ra một cái hộp gỗ nhỏ từ trong bọc đồ sau lưng, sau đó mở hộp gỗ, lấy ra một mảnh lụa trắng tinh xảo, quấn lên cổ tay.

Văn Bảo nhíu mày: "Đây là cái gì?"

"Thần khí dọn bãi."

Văn Bảo đang định tiếp tục truy hỏi, bỗng nhiên phát giác hoàn cảnh bốn phía có vẻ yên tĩnh khác thường.

Hồ sen với muôn loài sinh sống vốn là một nơi ồn ào náo động, nhưng khi mảnh lụa trắng kia xuất hiện, vô luận là các loại tinh quái ẩn nấp trong bóng tối, hay là côn trùng chim chóc trong núi rừng, tựa hồ đều biến mất không thấy! Yên tĩnh như tờ!

Mà ở phía xa xa, Văn Bảo mơ hồ nhìn thấy không ít bóng dáng tinh quái đang hoảng sợ chạy trốn.

Văn Bảo quả thực khiếp sợ không thôi: Đây, đây rốt cuộc là pháp bảo gì? Lại có hiệu quả dọn bãi thần kỳ như thế!?

Chẳng lẽ, chẳng lẽ thứ này có hiệu quả như vậy, phẩm cấp nhất định không thấp, còn chưa tế luyện, chỉ bằng vào dư uy liền có thể dọn bãi, uy áp của kẻ bề trên này thật sự quá mức cường đại! Có lẽ là Linh bảo cũng không chừng!

Mà sử dụng Linh bảo để hoàn thành khiêu chiến rèn luyện... Hình như bị trừ điểm rất nặng nha, sư huynh, huynh làm vậy có được đền đáp xứng đáng không?

"Đừng có mà lo lắng mấy cái vấn đề vượt quá khả năng của ngươi nữa." Vương Lục đá vào Văn Bảo đang ngây người một cái: "Còn đứng ngây ra đó làm gì, nhân lúc thần khí còn hiệu quả, nhanh lên đường thôi."

Sau đó, trong lòng âm thầm thở dài.

Chân nhân Kim Đan đỉnh phong quả nhiên bá khí bức người, sư phụ à, đồ lót nguyên vị người lưu lại trong phòng ngủ thật sự rất hữu dụng!

Nhờ vào lợi thế của mảnh lụa trắng, một ngày sau, Vương Lục và Văn Bảo rốt cuộc đã đi qua hồ sen, tiến vào địa phận Thanh Long hạp.

Thanh Long hạp là cửa ải cuối cùng của Tiểu Thanh Vân, chiếm diện tích rộng nhất, sản vật phong phú nhất, giá trị rèn luyện cũng cao nhất, đồng thời độ khó cũng lớn nhất. Trước khi đến Thanh Long hạp, tinh quái mạnh nhất cũng chỉ là Vọng Nguyệt Hống, nhị cấp nhất phẩm, thế nhưng đến Thanh Long hạp, tinh quái tam cấp cũng không phải là hiếm thấy.

Trên lý thuyết, Thanh Long hạp hẳn là hiểm địa dành cho tu sĩ Luyện Khí kỳ từ trung phẩm trở lên, dưới tình huống có từ năm người kết bạn đồng hành mới có thể tiến vào. Nhất là đoạn sau của Thanh Long hạp, bởi vì linh khí nồng đậm, thường xuyên sinh ra tinh quái tam cấp thượng phẩm, tu ra nội đan.

Tinh quái một khi xuất đan, trên lý thuyết tương đương với tu sĩ cảnh giới Hư Đan. Chẳng qua tu sĩ thường mang trên người pháp khí pháp bảo, lại có linh đan diệu dược nên thực lực cùng cấp bậc còn cao hơn tinh quái rất nhiều. Linh Kiếm phái lại là cổ phái, đệ tử trong môn phái căn cơ vững vàng, công pháp cao minh, thực lực lại cao hơn một bậc so với tu sĩ cùng cấp bậc bình thường. Bởi vậy, tu sĩ Trúc Cơ trung phẩm, thậm chí là hạ phẩm cũng có thể chống lại tinh quái xuất nội đan.

Gần mười năm nay, Linh Kiếm phái chiêu mộ được một nhóm người mới tư chất thượng giai, tu vi lúc này phần lớn đều ở khoảng Luyện Khí trung phẩm đến Trúc Cơ hạ phẩm. Vì vậy, môn phái để cho những người này tự kết hợp thành đoàn đội, dưới trông coi của một số ít sư huynh đệ cảnh giới Trúc Cơ, Hư Đan, đi thu phục hoặc tiêu diệt những tinh quái vừa mới thành đan này, dùng cách đó để rèn luyện năng lực tác chiến tập thể cho các đệ tử. Mấy tháng trước, Nhạc Vân với tư cách là người mới "non choẹt" nhất đã từng tham gia một trận thảo phạt tinh quái, bởi vì biểu hiện xuất sắc nên có được tư cách dẫn đường, một mình dẫn dắt đám người Chu Tần còn "non choẹt" hơn ở Thanh Long hạp rèn luyện.

Mà đối với đám tu sĩ mới nhập môn chưa đến hai năm, tiến cảnh nhanh nhất cũng chỉ là Luyện Khí hạ phẩm như Vương Lục mà nói, Thanh Long hạp hoàn toàn là vùng đất chết. Vương Lục và Văn Bảo tuy rằng thuận lợi vượt qua ao sen, nhưng vừa mới tiến vào đoạn đầu hạp cốc, một luồng gió lạnh đã phả thẳng vào mặt, tựa hồ như pháp thuật cấm chế của Tiểu Thanh Vân đang cảnh cáo hai người bọn hắn chớ nên man rợ tìm chết.

Cùng lúc đó, dải lụa trắng trên cổ tay Vương Lục cũng dần dần mất đi hiệu lực trấn áp, tinh quái, côn trùng xung quanh không còn hốt hoảng chạy trốn nữa, ngược lại còn dừng bước lại, thậm chí men theo hơi thở tụ lại đây, thăm dò hư thực.

Vương Lục thầm than trong lòng, dải lụa trắng này chung quy không phải pháp khí chân chính. Sở dĩ có thể trấn áp quần ma, cũng không phải dựa vào uy áp của cường giả gì, mà là mùi thơm cơ thể sư phụ để lại trên đó.