Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Đương nhiên, hiện tại đã qua một tháng kể từ khi nó bị trọng thương. Tiểu Lôi Nha trời sinh có thể mượn lực lượng của lôi điện để trị thương, vừa có thể phóng thích ra ngoài tấn công đối thủ, lại vừa có thể chuyển hóa thành năng lượng chữa thương cho bản thân. Nhưng Vương Lục nhớ rất rõ, một tháng gần đây, Tiểu Thanh Vân không hề có mưa dông, con Tiểu Lôi Nha kia lấy đâu ra lôi điện để trị thương? Mà dựa vào năng lực tự chữa trị vết thương của nó, việc đứt chi mọc lại là hoàn toàn không thể!
Vấn đề duy nhất chính là, sào huyệt của Tiểu Lôi Nha cực kỳ bí mật. Bên ngoài hang động có một kết giới huyễn hoặc cực kỳ tinh diệu, lấy giả loạn thật, nếu không phải người cực kỳ quen thuộc địa hình nơi này thì rất khó phát hiện ra. Nhưng lần trước, Vương Lục đã đi theo sư phụ xông thẳng vào trong hang động cướp mấy cây Địa Minh Thảo, cho nên địa hình nơi đó hắn nhớ rất rõ ràng.
Bởi vậy, nửa ngày sau, Vương Lục kéo theo Văn Bảo từ một vách núi cheo leo, đi xuyên qua một hang động tối tăm sâu thẳm. Ở chỗ sâu nhất trong hang động, một con dị thú toàn thân màu đất, đuôi dài, hai chi dưới bị chặt đứt đang ngẩng đầu lên, nhìn bọn hắn bằng ánh mắt hoảng sợ.
Hiển nhiên Tiểu Lôi Nha vẫn còn nhớ rất rõ, một tháng trước, Vương Lục đã cùng với vị sát tinh kia xông vào trong hang động. Mà qua một tháng, thương thế của nó chỉ có chuyển biến tốt hơn một chút, hoàn toàn không có dấu hiệu khôi phục lại như ban đầu. Lôi pháp bị phá hỏng bởi Thúy Trúc kiếm không biết đến năm nào tháng nào mới có thể khôi phục như cũ...
Dù là vậy, nhưng lãnh địa bị người xâm phạm, con tiểu thú chưa đến hai mét này vẫn chống người đứng dậy bằng hai chi trước, nhe nanh, há miệng gầm gừ, tia điện vụn nát vờn quanh hàm răng sắc nhọn. Tuy rằng bị trọng thương, nhưng hung thú rốt cuộc vẫn là hung thú, ngay cả tu sĩ Kim Đan nó cũng dám chiến đấu, huống chi là hai tên tiểu tu sĩ Luyện Khí hạ phẩm?
Văn Bảo bị khí thế hung hãn của con quái vật dọa cho sợ hãi: "Yêu, yêu quái!?"
Vương Lục sải bước tiến lên, Tử Vi nhuyễn kiếm đâm thẳng về phía trước!
Với Nhu Vân kiếm pháp chuyên về phòng ngự của Vương Lục cùng với Vô Tướng kiếm cốt gần như không có thuộc tính công kích, một kiếm này của hắn đương nhiên là không hề có chút khí thế nào, nhìn qua càng giống như một loại tuyên chiến mang theo vài phần trêu chọc. Mà Tiểu Lôi Nha lại càng biểu hiện rõ bản tính hung tàn của mình, tuy rằng hai chân sau đã bị phế, nhưng lại không hề sợ hãi đối thủ, đầu hơi nghiêng sang một bên, dễ dàng tránh được một kiếm của Vương Lục, sau đó hai chi trước chống xuống đất, cả người như lò xo bật mạnh về phía trước, hàm răng nhọn hoắt nhắm thẳng vào cổ họng của Vương Lục!
Nếu đổi lại là đối thủ khác, trong lúc mất cảnh giác, rất có thể sẽ bị một kích này cắn trúng chỗ hiểm, mất mạng. Nhưng Vương Lục há lại không có chuẩn bị, tuy rằng tay phải tấn công thất bại, nhưng tay trái của hắn đã sớm giơ ngang lên, che chắn trước cổ họng.
"Phập!"
Máu tươi bắn tung tóe, Tiểu Lôi Nha cắn chặt lấy cánh tay trái của Vương Lục, hàm răng sắc bén như lưỡi dao đâm sâu vào da thịt, xuyên qua cả xương cốt.
Vô Tướng kiếm cốt tuy rằng giúp tăng cường lực phòng ngự cho Vương Lục một cách toàn diện, thậm chí có thể chống đỡ trực diện trước công kích của Huyền Thiết kiếm, thế nhưng đứng trước hàm răng sắc nhọn của tinh quái tam cấp, dường như vẫn không chịu nổi một kích.
"Sư huynh!?"
Văn Bảo đi phía sau giật mình kinh hãi, không ngờ rằng sư huynh của mình chỉ vừa mới giao đấu đã bị trọng thương! Trong lúc cấp bách, hắn cũng không còn thời gian để mà sợ hãi, vội vàng xách trọng kiếm chạy tới.
Thế nhưng, khi đến gần bên cạnh Vương Lục, lại nhìn thấy hắn đang cười rõ tươi.
Ngay sau đó, Văn Bảo liền khiếp sợ nhìn thấy con Tiểu Lôi Nha kia đột nhiên há miệng ra, ho khan kịch liệt đến mức long trời lở đất, cả người co giật không ngừng trên mặt đất, bộ dáng vô cùng đau đớn.
"Sư huynh, đây, đây là..."
Vương Lục buông lỏng cánh tay trái đang máu chảy đầm đìa xuống: "Không có gì, ta chỉ bôi một ít mù tạt siêu cay lên tay mà thôi. Ha ha, chúc nó ăn món "Vương Lục thí thân" ngon miệng... Còn chờ gì nữa, mau ra tay đi!"
Văn Bảo ngẩn người, sau đó gật đầu, giơ trọng kiếm lên, dễ dàng đánh ngất con Tiểu Lôi Nha đã không còn sức phản kháng.
Lúc này mới quay đầu lại nhìn, thấy Vương Lục đang dùng chính dải lụa trắng lúc nãy để băng bó vết thương, đồng thời giơ ngón tay cái lên: "Rất tốt! Hai trăm điểm! Tuyệt vời!"
"Hai trăm điểm!?"
"Giết liên tiếp được nhân đôi điểm, Thanh Long hạp lại được nhân đôi điểm, Tiểu Lôi Nha là tinh quái tam cấp, chênh lệch cấp bậc với chúng ta là lớn nhất, lại được nhân đôi điểm. Tám lần, cho nên, hai trăm điểm cũng không phải là quá khoa trương!" Vương Lục thản nhiên nói, sau đó đứng dậy. "Được rồi, chúng ta tiếp tục đến chỗ tiếp theo!"