Tòng Tiền Hữu Tọa Linh Kiếm Sơn- FULL

Chương 199. Vô Tướng cùng tam đại, Không Linh hủy... 3

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Vương Lục hỏi: "Nếu đã được cải tiến, chẳng phải là rất tốt sao?"

"Tốt cái rắm, loại tà môn ngoại đạo này nếu thật sự hữu dụng như vậy thì trên đời này đâu cần ai phải vất vả tu luyện chân chính nữa! Một khi gặp phải bình cảnh, chỉ cần thiêu đốt mấy năm tuổi thọ là có thể vượt qua... Trên đời làm gì có chuyện ngon ăn như vậy? Ngươi có biết vì sao Càn Nguyên Nhiên Huyết Công lại bị người đời gọi là ma công không? Bởi vì tu vi mà nó mang lại tuy đẹp đẽ nhưng giống như lâu đài xây trên cát, nhìn thì có vẻ chắc chắn nhưng chỉ cần một cơn sóng là sụp đổ. Cho dù có cải tiến công pháp, giảm bớt lượng tuổi thọ bị tiêu hao, nhưng bản chất của loại công pháp này vĩnh viễn sẽ không thay đổi, căn bản là không có tương lai, ai tu luyện nó, kẻ đó là đồ ngốc."

Đối với những vấn đề liên quan đến tu luyện, Ngũ Trưởng lão luôn nghiêm túc, sau khi kịch liệt phê bình Càn Nguyên Nhiên Huyết Công, nàng liền đưa ra kết luận cuối cùng.

Mà Vương Lục tuy là học bá của Linh Kiếm phái nhưng trong chuyện tu luyện hiển nhiên không thể so bì với sư phụ, vì vậy hắn chỉ có thể gật đầu đồng ý.

"Nhưng mà, sư phụ à, với tính cách của người, sau khi biết được chân tướng nhiều nhất cũng chỉ cười nhạo bọn chúng ngu xuẩn, hẳn không đến mức vì chuyện này mà ra tay tương trợ chứ?"

Ngũ Trưởng lão hào phóng gật đầu: "Đó là đương nhiên, Bạch Nguyệt quốc ngu xuẩn, sống hay chết thì có liên quan gì đến ta? Cho dù toàn bộ lũ ngu dân bị huyết tế, ta cũng chỉ việc chấm bánh bao vào máu mà ăn. Cho nên lúc ấy ta liền mắng bọn hắn vài câu não tàn, xoay người rời đi."

Vương Lục thấy rất ngạc nhiên: "Vậy sao lại dẫn tới nhiều phiền phức như vậy?"

Ngũ Trưởng lão suy nghĩ một chút, đáp: "Có thể liên quan đến vị trí địa lý? Lúc ấy ta mắng ngay ở tổng đàn Thiên Linh giáo."

"..."

"Sau đó thì có một tên giáo chủ rởm đời nào chạy ra đôi co với ta, nói ta ngu muội vô tri như thế nào, sẽ bị trời phạt thế nào, ta cũng lười nói nhảm với hắn, mọi người cứ thử xem sao. Tên phế vật kia chẳng có tu vi Kim Đan gì sất, ta nhường hắn hai tay hai chân cùng một cặp ngực đẹp, đánh nhau với hắn trong hình dạng người que cũng dễ dàng chiến thắng, kết quả đánh tiểu ra lão, lại nhảy ra một Thái Thượng giáo chủ Kim Đan đỉnh phong, ta cũng không biết vì sao mấy tên này lại thích làm giáo chủ như vậy, dù sao nếu muốn đánh với ta vậy ta cũng phụng bồi, kết quả tên Kim Đan đỉnh phong này cũng chẳng mạnh hơn tên giáo chủ kia là bao, ta vẫn dùng hình dạng người que dễ dàng chiến thắng. Nhưng đợi đến lúc thắng được Thái Thượng giáo chủ này thì vị Nguyên Anh nào đó đến từ Thịnh Kinh tiên môn không ngồi yên được nữa."

Ngũ Trưởng lão vừa nói vừa cười lạnh: "Ha ha ha ~ "

Chuyện sau đó, không cần nàng nói nhiều Vương Lục cũng đoán được, bởi vì sư phụ ở tổng đàn Thiên Linh giáo làm lớn chuyện như vậy, ép Thịnh Kinh tiên môn phải ra mặt, tất nhiên sự tình sẽ phát triển theo hướng như bây giờ.

Vương Lục nhanh chóng sắp xếp lại mọi chuyện trong đầu, không khỏi thở dài: "Thịnh Kinh tiên môn quản đồ đệ không nghiêm, tự làm tự chịu, nhưng mà... thật sự không nhìn ra, sư phụ người cũng có tấm lòng hiệp nghĩa."

Ngũ Trưởng lão sửng sốt, không ngờ đồ đệ lại đánh giá mình như vậy: "Này, chuyện này thì có liên quan gì đến hiệp nghĩa? Sớm nói cho ngươi biết rồi, ta chỉ cười nhạo bọn hắn ngu xuẩn mà thôi, căn bản không có tâm tư đi quản lũ ngu dân Bạch Nguyệt quốc sống chết ra sao."

Nói xong, thấy Vương Lục trên mặt nửa cười nửa không, Ngũ Trưởng lão hừ một tiếng, chân đạp trúc kiếm bay vút đi, không muốn nói thêm lời nào nữa.

Chờ sư phụ đi rồi, Vương Lục vẫn còn cảm khái: "Thật không giống chuyện mà sư phụ sẽ làm."

Nhưng mà lời vừa dứt, liền nghe thấy một nữ nhân sau lưng hừ lạnh một tiếng: "Ngươi nói như vậy là mang thành kiến!"

Vương Lục cười quay đầu lại, cũng không có gì bất ngờ đối với việc bà chủ đột nhiên xuất hiện —— bà chủ quán bất tài này, kinh doanh quán trọ nhà mình chẳng khác nào bãi tha ma, ngoài việc thỉnh thoảng lên núi dạo chơi ra, nàng ta còn có thể làm gì khác? Cho nên gặp nàng ta ở đâu trong Linh Kiếm sơn này cũng không có gì lạ. Huống chi lần này sư phụ xảy ra chuyện, người tỷ muội thâm tình như nàng ta nhất định là phải đến xem sao.

Nghe nàng ta nói đỡ cho sư phụ, Vương Lục liền nhún vai: "Không nói những chuyện khác, Linh Kiếm phái trên dưới mấy trăm người, có mấy ai là không có thành kiến với nàng ta?"

"Àii, Vương Vũ ngốc nghếch kia làm việc toàn theo ý mình, lại cực kỳ thích làm càn, bị người ta hiểu lầm cũng là đáng đời, có điều... dù sao ngươi cũng là đồ đệ chân truyền của nàng ta, không cần thiết phải làm ồn như những kẻ phàm phu tục tử kia? Hơn nữa nàng ta thành ra như bây giờ, cũng có nỗi khổ tâm đấy."