Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Sáng sớm hôm sau, Giang Kiến Quốc chạy Ngũ Lăng Hồng Quang của ông chở một đống khuôn gỗ đến quán cơm Kiện Khang, không chỉ có khuôn, còn có cả mấy túi lớn đậu đỏ, đậu xanh, đậu Hà Lan ngâm cả đêm và vài cái nồi lớn, một đống lớn kéo hết vào sau bếp.
(*) Ngũ Lăng Hồng Quang: Tên một dòng xe điện
Sau khi bác gái kiểm tra ra ba cao là không bao giờ ăn những món bánh ngọt có lượng đường cao này nữa, một đống đồ to này của Giang Kiến Quốc không có chỗ dụng võ.
(*) ba cao: Cao huyết áp, đường huyết cao (tiểu đường) và lipid cao (mỡ máu).
Phòng bếp được chia ra làm đôi, một nửa cho đồng chí Giang Kiến Quốc làm bánh ngọt, một nửa kia để cho đồng chí Giang Kiến Khang làm buôn bán bình thường. Cuối tuần không có khách đến quán, gọi giao đồ ăn cũng chỉ có rải rác vài suất, một mình Quý Nguyệt hoàn toàn bao thầu được, Giang Phong gửi tin nhắn bảo mấy người Khâu Thần hôm nay không cần đến quán hỗ trợ.
Đồng chí Vương Tú Liên và bác gái đã hẹn nhau đến thẩm mỹ viện làm mặt, mới sáng tinh mơ đã ra cửa.
“Tiểu Phong, bác không biết cháu định làm bánh ngọt gì, nên ngâm ít đậu.” Giang Kiến Quốc đổ mấy túi đậu lớn vào chậu, ba chậu lớn được đổ đầy ắp.
“Đầu tiên xử lý chỗ đậu này đi, chỗ cháu còn có mười mấy cân bột mì, tối nay làm ít bánh ngọt kiểu Quảng.” Giang Phong nói.
Đồ đã chuẩn bị xong, tất nhiên phải làm bánh đậu vàng, bánh đậu xanh và bánh dẻo đậu đỏ.
Giang Phong cho đậu Hà Lan vào trong nồi nấu, Giang Kiến Quốc bỏ đậu đỏ vào nồi áp suất, sau đó hai người cùng ngồi bên cạnh chậu đựng đầy đậu xanh bắt đầu chà vỏ đậu.
Chà vỏ đậu là một công việc vất vả, nhưng muốn làm bánh đậu xanh tươi mới, lại không chịu đi mua bột đậu xanh trên chợ thì chỉ có thể làm như này.
Giang Phong chỉ có thể làm công việc trợ thủ này, sau khi chỗ đậu được nấu nát ép bánh rồi thì cơ bản không có việc gì của hắn, pha trộn nguyên liệu cho cân đối, phối chế như nào, lấy cái gì, trong lòng Giang Kiến Quốc đều có cân đo.
Chà vỏ đậu xanh suốt hai tiếng, da lòng bàn tay Giang Phong đều sắp cọ vào nhau rồi mới cuối cùng xử lý xong một chậu to đậu xanh. Cũng bỏ đậu xanh vào nồi áp suất hầm, Giang Phong xem như kết thúc công việc của mình.
Giang Kiến Quốc đang nghiền đậu Hà Lan, thấy Giang Phong làm xong, chỉ vào vài túi lớn sẫm màu ở trên mặt đất nói: “Tiểu Phong, cháu nhìn xem cần khuôn đúc như nào.”
Vừa mở túi to, bên trong toàn là khuôn đúc gỗ.
Khỏi phải nói, chắc chắn có nhiều khuôn cướp được từ chỗ ông cụ.
Khuôn hình động vật, khuôn hình hoa tươi, hoa đủ kiểu đủ dạng, có dài có rộng, có vuông có tròn, có hình trái tim, có khắc chữ, kiểu gì cũng có.
Không biết còn tưởng là xưởng khuôn đúc.
Giang Phong chọn vài cái, hình thức đẹp mắt, cảm thấy mình đã chắc chắn thắng lợi.
Chỉ dựa vào những khuôn đúc này, năm nay câu lạc bộ cờ tướng không tuyển được thành viên mới đều khó.
Vì để cảm ơn dốc sức giúp đỡ của bác cả, hôm qua Giang Tử hiên đã nhờ Lưu Tử Hiên đi mua mấy loại trà lài dưỡng sinh tương đối bán chạy ở chợ. Gần đây bác gái chìm đắm trong dưỡng sinh, đã đăng lên vài nhóm bạn mình không mua được trà lài dưỡng sinh hàng bán chạy. Trong nhà Lưu Tử Hiên làm kinh doanh giao thiệp rộng, sau khi bác gái nhận được trà lài dưỡng sinh chắc chắn mừng như mở cờ trong bụng, tiền tiêu vặt cho bác cả tháng này chắc chắn tăng vài lần.
Nhà họ Giang từ trên xuống dưới, người quản tiền luôn là vợ, ông cụ Giang muốn cải thiện chút thức ăn cho lũ lợn tâm can bảo bối của ông cụ cũng phải trưng cầu sự đồng ý của bà cụ.
Quý Nguyệt đã giao xong đồ ăn, đang nhàm chán ngồi trong quán nghịch điện thoại, thấy Giang Phong ra khỏi phòng bếp, cô ngước mắt hỏi: “Làm xong rồi hả?”
“Còn sớm.” Giang Phong tìm một cái ghế ngồi xuống.
“Giai Tuệ đã chuẩn bị xong tờ rơi, em nhìn xem, nếu không thành vấn đề cô ấy sẽ lập tức đi in.” Quý Nguyệt đưa điện thoại cho Giang Phong.
Thiết kế tờ rơi rất đơn giản, không có thứ gì sặc sỡ, vừa thấy chính là kết quả của ăn bớt xén nguyên liệu, nếu không phải trên đó có dòng chữ “Câu lạc bồ cờ tướng tuyển thành viên!”, Giang Phong đều nghi ngờ đây có phải là tờ quảng cáo của quán cơm Kiện Khang không.
Thậm chí bên dưới góc phải còn có mã QR tài khoản chính thức.
Giang Phong tỏ ra vô cùng vừa lòng.
“Cứ như vậy, in đi. Đàn chị còn nhớ năm ngoái câu lạc bộ chúng ta còn lại bao nhiêu kinh phí không?” Giang Phong hỏi.
“Năm mươi.”
“… Vậy in trước ba trăm tờ đi, tiền em bù trước, sau khi kinh phí câu lạc bộ phát xuống lại trả lại.” Giang Phong cầm điện thoại định chuyển khoản cho Giai Tuệ: “Chuyện sân bãi liên hệ như nào?”
“Rốt cuộc em là chủ tịch hay chị là chủ tịch hả? Sao chị nhớ chị đã tốt nghiệp rồi mà.” Quý Nguyệt oán trách: “Còn phải dựa vào tiền chủ tịch này hy sinh nhan sắc đi liên hệ sân bãi, nếu năm nay câu lạc bộ cờ tướng bị hủy bỏ, chị lột da các em.”
Về lý luận sân bãi đều câu lạc bộ tuyển thành viên mới đều cố định, nhưng đó là lý thuyết, nếu ai tranh được chỗ góc ngoài ra sức mở rộng thì hội sinh viên cũng không quản được, tiền đề là kiếm được chỗ ở góc.
Mấy năm trước địa bàn lớn nhất đều bị câu lạc bộ nấu ăn cướp mất, nói rõ hay là cần sân bãi để bày đạo cụ, nói trắng ra là một ít nồi bát muôi chậu, hơn nữa bản thân bọn họ làm ít bánh kem, viên đạn bọc đường thêm vài chị gái xinh đẹp có tài hùng biện, dụ dỗ các đàn em nữ chưa biết gì ào ào gia nhập.
“Người tài nhiều vất vả mà, đàn chị Quý Nguyệt mệt mỏi rồi.” Giang Phong cười nói: “Nước ô mai ướp lạnh trong tủ lạnh, em bưng một cốc cho chị nhé?”
Quý Nguyệt trịnh trọng giơ hai ngón tay lên nghiêm túc nói: “Hai cốc!”
Đến giữa buổi chiều, đám Giang Phong mang theo đồ đạc đến sân bãi bố trí tuyển thành viên mới.
Về lý luận thì bảy giờ sáng thứ hai đã bắt đầu tuyển thành viên mới rồi, một vài câu lạc bộ tương đối nổi trội của Đại học A là không hạn chế thành viên, ví dụ như câu lạc bộ cầu lông, câu lạc bộ bóng rổ, v.v có khoảng một hai trăm người, ngưỡng cửa của câu lạc bộ tinh anh tương đối cao, dù sao có thể lấy học phần, có khi còn có thể kiếm được vài giải thưởng tốt. Còn câu lạc bộ như cờ tướng kém cỏi này, vừa không có người, lại không có học phần có thể lấy, cả kinh phí câu lạc bộ đều không nhiu thì vô cùng hiếm thấy.
Người không đủ, tương đương với lượng công việc rất lớn.
Khi Giang Phong mang theo bàn ghế, đạo cụ, trang trí, biểu ngữ và đồ che nắng đến nơi, câu lạc bộ khác về cơ bản đã bố trí xong.
“Đồ đều đủ?” Giang Phong hỏi.
“Đủ, tôi đã kiểm, bắt đầu làm đi.” Khâu Thần nói, bắt đầu dựng lều che nắng.
Người khác cũng rối rít hành động.
“Giang Phong?” Giang Phong đang trải khăn trải bàn, ngẩng đầu nhìn thấy chủ tịch câu lạc bộ vệ sinh Vương Tuệ đang ôm một bó hoa giả để trang trí đứng trước mặt mình.
“Tôi tìm hội sinh viên hỏi chỗ, bọn họ nói chỗ này để cho cậu, câu lạc bộ cờ tướng các cậu cần nơi lớn như vậy làm gì?” Vương Tuệ quan sát bố trí của bọn họ: “Các cậu định bày một loạt bàn cờ à?”
“Bọn tôi định triển lãm phúc lợi của câu lạc bộ.” Giang Phong nói.
“Thôi bỏ đi, năm ngoái các cậu mới có kinh phí tổng cộng bốn trăm tệ, có thể có phúc lợi câu lạc bộ gì chứ, chỗ này khuất như vậy có ích lợi gì, thà các cậu chọn một chỗ gần phía trước, tôi nghe nói năm nay các cậu không tuyển được đủ người sẽ bị hủy bỏ câu lạc bộ.” Vương Tuệ nói: “Đổi chỗ.”
Trước đó câu lạc bộ cờ tướng và câu lạc bộ vệ sinh thật sự không có ân oán gì, chỉ có ân oán cá nhân là tiền chủ tịch câu lạc bộ vệ sinh lấy lý do Giang Phong là nam nên từ chối cho hắn vào câu lạc bộ. Dù sao câu lạc bộ vệ sinh là câu lạc bộ lớn hai trăm thành viên, câu lạc bộ cờ tướng muốn có ân oán với nó cũng không có cơ hội.
“Không đổi.” Giang Phong từ chối thẳng: “Khu vực đằng trước chật hẹp như vậy, vị trí vốn không đủ.”
“Các cậu định bày cái gì?” Vương Tuệ tò mò hỏi.
“Bí mật!”
“Chậc.” Vương Tuệ ôm hoa giả đi về.
“Sao Vương Tuệ lại tìm đến chỗ chúng ta vậy?” Khâu Thần hỏi.
“Hình như vị trí chỗ bọn họ ở cạnh chỗ chúng ta.” Thật ra khu vực chỗ câu lạc bộ vệ sinh không nhỏ, lời Vương Tuệ vừa nói không sai, nơi đây hơi khuất.
“Gần đây?” Khâu Thần kinh hãi: “Ngày mai sinh viên mới coi chúng ta là câu lạc bộ vệ sinh thì phải làm sao?”
Giang Phong: “…”
“Điền đơn gia nhập câu lạc bộ chúng ta rồi vẫn không lừa qua được?”