Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Đúng lúc này, tường băng vừa biến mất. Mà thời gian hồi chiêu của tường băng vẫn chưa tới. Lâm Mạt ngừng thao tác, ba kỹ năng được chuột chỉ dẫn bay về phía Kỵ Sĩ.
Kỵ Sĩ liền trúng “Băng Sương Kinh Cức”, móng của Độc Giác Thú bị đóng băng khiến Kỵ Sĩ không thể di chuyển nữa.
Sau đó kỹ năng “Băng Trùy” bay ra, trên bầu trời rơi xuống đầy Băng Trùy, vừa vặn bao trùm Kỵ Sĩ. Máu của Kỵ Sĩ tiếp tục giảm, rồi “Cực Hàn Xạ Tuyến” được phóng ra.
Đạo xạ tuyến kia xẹt qua, giáng lên người Kỵ Sĩ. Tốc độ mất máu của Kỵ Sĩ cực nhanh, rất nhanh đã giảm xuống ba mươi phần trăm.
“Máu của Kỵ Sĩ đúng là dày thật.” Lâm Mạt thở dài một hơi.
Kỵ Sĩ nhìn Pháp Sư do Lâm Mạt điều khiển. Sau đó, trường thương của hắn tỏa ra hào quang chói mắt, đâm tới Pháp Sư.
Lâm Mạt không khỏi nhíu mày, anh lại tung Băng Đống Thuật. Còn Kỵ Sĩ thì điều khiển Độc Giác Thú vọt lên cao, tránh né tác dụng của Băng Đống Thuật.
Trường thương của hắn càng thêm sáng chói, đây là kỹ năng “Quang Huy Nhất Kích”. Một kỹ năng tương tự “Tổn Thương Sâu”. Tuy nhiên, Quang Huy Nhất Kích có hiệu quả vượt xa “Tổn Thương Sâu”, hiệu quả tăng cường đạt đến gấp đôi.
Không có Băng Sương Khải Giáp, dù không đến mức mất mạng ngay lập tức, nhưng sẽ rơi vào thế bị động cực lớn.
Lúc này, Lâm Mạt đang nhíu mày lại giãn ra, thậm chí nở nụ cười. Mũi trường thương này đâm vào thân thể Pháp Sư.
Người chơi trong quán cà phê thấy vậy cũng không khỏi lắc đầu, họ đều nhận ra Lâm Mạt có trình độ rất cao, nên đều có chút tiếc nuối.
Chỉ là tên Kỵ Sĩ trước mắt quá mạnh, phần lớn người chơi đều bại trận ở cửa đầu tiên này.
Trong quán cà phê này, chỉ có một người đánh đến cửa thứ hai, nhưng vẫn rất dễ dàng thua ở trận thứ hai.
Triệu Bắc đầy tự tin nhìn Lâm Mạt, hắn biết Lâm Mạt không phải chỉ có như thế. Đây là kinh nghiệm hắn solo vài chục năm cùng Lâm Mạt mà thấy được.
Trường thương đâm vào thân thể Pháp Sư. Mọi người ở đây đều thở dài, trên người nhân vật Pháp Sư hiện ra một tầng gợn sóng, trường thương lại như đâm vào mặt nước!
Kỵ Sĩ cũng hơi sững sờ, hắn dừng lại tại chỗ, dường như đang suy tư nguyên nhân. Nhưng đúng lúc này, thân ảnh tên Pháp Sư kia biến mất.
“Thế Thân Thuật!” Một người chơi kêu lên. Đám người giật mình nhìn Lâm Mạt, họ đều không thấy rõ Lâm Mạt tung Thế Thân Thuật từ khi nào!
Lâm Mạt thì mỉm cười, thân ảnh Pháp Sư xuất hiện ở vị trí Kỵ Sĩ vừa đứng.
Anh luôn ẩn thân chờ đợi một khoảng thời gian, chờ kỹ năng hết thời gian hồi chiêu.
Lâm Mạt điều khiển Pháp Sư tung kỹ năng “Băng Sương Kinh Cức” về phía Kỵ Sĩ, cố định hắn tại chỗ. Sau đó lại điều khiển Pháp Sư kéo giãn khoảng cách với Kỵ Sĩ.
Ở một địa điểm khá xa, Lâm Mạt nhấn bàn phím. Kỹ năng “Cực Hàn Xạ Tuyến” lóe lên, điều này cũng có nghĩa nó bắt đầu tiếp tục gây sát thương lên mục tiêu địch. Kỵ Sĩ tiếp tục mất máu.
Đúng lúc này “Băng Sương Kinh Cức” đã hết thời gian, Kỵ Sĩ khôi phục như bình thường. Kỵ Sĩ nhanh chóng xoay người lại, lao tới Lâm Mạt.
Lâm Mạt không di chuyển, đứng yên đó liên tục phóng “Cực Hàn Xạ Tuyến”. Ngay lúc Kỵ Sĩ điều khiển Độc Giác Thú nhảy lên giữa không trung, thanh máu của Kỵ Sĩ đã về 0.
Độc Giác Thú phát ra một tiếng gào thét, rơi xuống từ trên bầu trời. Trường thương trong tay Kỵ Sĩ cũng ảm đạm biến mất, Kỵ Sĩ cũng chết theo.
Vẻ mặt Lâm Mạt nghiêm trọng, hoàn toàn không để ý đến đám người bên dưới đang reo hò và vỗ tay. Những người chơi từng thất bại bị tin tức Lâm Mạt đánh bại một kẻ địch hấp dẫn.
“Không ngờ ở đây còn có cao thủ có thể thông quan!” Có người nói nhỏ.
“Đúng vậy!” Lại có người nói, “Tôi nhớ lúc tôi thi đấu thì đối thủ của tôi vẫn còn đầy máu mà tôi thì đã thất bại…”
Tuy nhiên, không ai chế giễu hắn, nguyên nhân rất đơn giản, tất cả mọi người đều không muốn trở thành chó chê mèo lắm lông. Họ đều chăm chú nhìn màn hình lớn tường thuật trực tiếp, chờ đợi trận tiếp theo của Lâm Mạt.
“Không ngờ cậu mạnh đến vậy!” Triệu Bắc cũng chăm chú nhìn màn hình lớn. Hắn cười cười tiếp tục nói: “Tương lai của cậu… không chừng sẽ vượt xa tưởng tượng của tôi.” Sau đó Triệu Bắc không cần nói nhiều lời nữa, mà nghiêm túc nhìn màn hình lớn, lúc này trận đấu thứ hai bắt đầu.
Lần này cảnh vật là một khu rừng tinh xảo, ánh nắng dịu dàng trải xuống. Đối diện là một thiếu nữ tinh linh cầm pháp trượng xanh lục trong tay.
Nàng mỉm cười nhìn Lâm Mạt. Làn da nàng trắng mịn tinh tế, hai con ngươi càng tỏa ra ánh sáng xanh lục.
Nàng liếc nhìn nhân vật Pháp Sư của Lâm Mạt, sau đó giơ pháp trượng trong tay lên cao. Thậm chí có thể nói vẻ mặt nàng có chút thành kính.
Sau đó ba cái cây xung quanh bị ánh sáng xanh quét trúng. Ba con thụ nhân cao khoảng một mét, do cây cối biến hóa mà thành.
“Hèn hạ! Dựa vào đâu mà đối thủ lại có lợi thế địa hình chứ!” Triệu Bắc nhíu mày chửi. Hắn bắt đầu nhận ra hai vạn điểm tín dụng kia không dễ kiếm như vậy.
Lâm Mạt nhướn mày, pháp sư đối diện triệu hồi ra ba thụ nhân mà không phải trả giá nào, MP không hề nhúc nhích.
“Loại kỹ năng này cũng không phải chưa từng thấy qua… Hẳn là có thời gian hồi chiêu từ một đến ba phút.” Lâm Mạt bình tĩnh nói.
Sau đó anh điều khiển Pháp Sư chạy về phía tinh linh Triệu Hồi Sư! Triệu Hồi Sư sợ bị cận chiến hơn cả mình. Tinh linh Triệu Hồi Sư không hề động mà dừng lại nguyên tại chỗ, nàng vẫn giơ cao pháp trượng trong tay, toàn bộ sự chú ý đều đặt vào pháp trượng.