Trò Chơi Vận Mệnh Tuyệt Đối (Dịch)

Chương 96. Lựa chọn kỹ năng chiến đấu mới (1)

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Tiêu Kiệt gật gù, đúng là từ lúc chơi game tới giờ, hắn luôn gặp may mắn.

"May mắn gì chứ, đó gọi là kỹ năng! Mình là game thủ chuyên nghiệp nha!"

"Ha ha ha, được được, cao thủ đại nhân, anh là nhất." Dạ Lạc cười sảng khoái, không khí trong game bỗng chốc bớt âm u hơn hẳn.

"Này, bạn có kỹ năng áo nghĩa không?"

"Tôi á? Tất nhiên là chưa, tôi mới đạt cấp 9 thôi, chưa đủ trình. Bạn tôi thì biết tận mấy chiêu, đánh quái đỉnh khỏi nói, thậm chí còn solo được cả BOSS nữa, cô ấy…" Tới đây, cô đột nhiên im bặt, như vừa nhớ ra chuyện gì đó, rồi khẽ thở dài.

"Thôi, không nói nữa. Tôi còn phải đi luyện cấp. Anh nhớ cẩn thận, tối rồi thì nên logout sớm đi, đêm khuya không thích hợp với người mới đâu."

Tiêu Kiệt như chợt hiểu ra điều gì đó. Có lẽ Dạ Lạc từng trải qua chuyện gì rất đau lòng, nên mới trở nên lạnh nhạt như vậy.

"Bạn cũng phải cẩn thận đó, đừng quên cô bạn cũng mới chỉ là tân thủ à nha." Tiêu Kiệt nói đùa rồi thoát game.

Sáng hôm sau, Tiêu Kiệt dậy từ rất sớm.

Hôm nay hắn quyết định thử nghiệm kỹ năng mới học được ngày hôm qua.

Sau hai mươi phút loay hoay trong bếp, Tiêu Kiệt nhìn chiếc "bánh nướng đồng quê" trước mặt với vẻ ngơ ngác.

Đây là bữa sáng hắn vừa làm dựa theo công thức xuất hiện trong đầu.

Lớp vỏ bánh nướng vàng ươm, bên trong là nhân hẹ xanh mướt và trứng vàng óng.

Hẹ, trứng, bột mì... ơ, chẳng phải đây là bánh hẹ hả?

Tuy hình dạng của nó tròn tròn có hơi khác. Nhìn sơ cũng giống một phiên bản nâng cấp của bánh hẹ truyền thống.

Phải công nhận là món ăn này nhìn khá bắt mắt, đem ra bán chắc chắn có người mua.

Bình thường Tiêu Kiệt chỉ nấu những món hầm đơn giản, đây là lần đầu hắn thử làm món ăn từ bột, không ngờ món này có hình thức cũng rất ổn.

Cắn thử một miếng… hương vị y hệt hương vị bánh hẹ ngoài tiệm, thật sự chẳng kém cạnh là bao.

Có vẻ trình nấu ăn nhập môn chỉ tới đây thôi.

Nếu sau này hắn nâng cấp kỹ năng nấu nướng, học thêm vài công thức mới, như vậy cũng hay, ngày thường còn có thể cải thiện bữa ăn. Đây cũng là một kỹ năng khá thiết thực.

Ăn sáng xong, Tiêu Kiệt lại đăng nhập vào game.

Hắn đến khu ruộng gần đó, chuẩn bị giao nhiệm vụ. Quả nhiên, Điền Bảo đang cày cấy, vừa thấy Tiêu Kiệt, gã ta lập tức bỏ cuốc xuống.

"Em mang khế đất về nè anh trai."

Điền Bảo mừng rỡ: "Ẩn Nguyệt Tùy Phong, không ngờ cậu lại làm được thật! Tôi biết ngay cậu đáng tin mà, mau đưa tôi xem nào!"

Tiêu Kiệt giao tờ khế đất cho gã ta.

[Hệ thống thông báo: Hoàn thành nhiệm vụ Tìm Kiếm Khế Đất, ngươi đã giao khế đất của nhà cũ họ Điền cho Điền Bảo. Danh vọng của ngươi tại thôn Ngân Hạnh tăng 80 điểm, hiện tại là 60/500 (tôn kính).]

[Hệ thống thông báo: Do danh vọng tại thôn Ngân Hạnh đã đạt mức Tôn Kính, thái độ của dân làng với ngươi được cải thiện. Khi tương tác với họ, có khả năng mở khóa thêm các lựa chọn đối thoại.]

Này được nè.

Điền Bảo nhìn chằm chằm quyển sổ trên tay, xúc động không nói nên lời: "Cuối cùng tôi cũng lấy lại được sổ đỏ của biệt phủ họ Điền. Chờ dẹp sạch lũ yêu ma ngoài kia, tôi sẽ quay về sống tại ngôi nhà mà tôi ngày đêm mong nhớ. Thế nào, nơi đó vẫn hùng vĩ như xưa chứ?"

Tiêu Kiệt nhớ lại cảnh tượng căn nhà họ Điền cháy rụi hôm qua, đáp bằng giọng trầm thấp: "Đúng là rất... hoành tráng."

“Ha ha! Cảm ơn cậu, cậu tráng sĩ. Ài, tôi cũng chẳng có gì quý giá, đây là 100 văn tiền tôi chắt chiu từ việc làm ruộng, coi như thù lao cho cậu nhé.”

“Thôi, anh trai cứ giữ lấy đi. Em chỉ là tiện tay giúp đỡ mà thôi.”

“Ồ, vậy cảm ơn tráng sĩ nhiều lắm! Không ngờ trên đời vẫn còn người tốt như cậu!”

[Hệ thống thông báo: Hảo cảm của Điền Bảo dành cho ngươi tăng 10 điểm, hiện tại là 70/100.]

Không biết từ lúc nào, Tiêu Kiệt đã bắt đầu xem những NPC này như người thật.

Hôm qua đốt nhà người ta, giờ lại được tặng 100 văn, hắn cũng ngại không dám nhận. Không ngờ vừa đấm vừa xoa mà điểm hảo cảm lại còn tăng nữa chứ.

Tất nhiên, lý do chính là giờ hắn đã có tiền, 100 văn này chẳng đáng bao nhiêu, lâu lâu làm "người tốt" cũng chẳng sao.

Tiêu Kiệt mở túi ra xem lại, bây giờ hắn có tổng cộng có hơn 2400 văn.

Một phần là tiền để dành từ trước, một phần là từ quái bù nhìn rơi ra, thêm mấy món đồ lặt vặt bán được hôm qua, và chủ yếu là hơn 1300 văn từ tên Điền Hữu Tài.

Từ lúc chơi game đến giờ, đây là lần đầu tiên Tiêu Kiệt có nhiều tiền đến vậy. Cảm giác này thật đã, đây chính là lúc tiêu xài nâng cấp sức mạnh.

Trang bị cũng tạm ổn, hắn chỉ thiếu một cây cung xịn thôi. Cung bán ở thôn dành cho tân thủ cũng chỉ là hàng tạm bợ, cảm giác chẳng tăng được bao nhiêu sát thương.

Nghĩ lại, hay là giờ đi học kỹ năng gì đó cũng được ấy nhỉ?

Ở chỗ đội trưởng dân binh Thiết Thiên Lý, hắn có thể bỏ tiền ra học chiến kỹ. Có điều giá cả của chú ta có hơi chát, chiến kỹ cấp thấp rẻ nhất cũng phải 1000 văn, loại tốt hơn thì tận 2000 văn.

Trước đây hắn không có tiền nên tiếc, nhưng bây giờ đã có, Tiêu Kiệt nghĩ học thêm một chiêu để tăng thêm kỹ năng cũng đáng.

Hắn đi thẳng tiến đến sân huấn luyện dân binh. Ở đó có vài người đang tập luyện, Thiết Thiên Lý đứng bên chỉ đạo. Thấy Tiêu Kiệt đến, chú ta chủ động chào hỏi một cách bất ngờ.