Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Không ngờ Chu Dịch lại lắc đầu: "Trời tối quá, đối phương che chắn rất kỹ, ta không nhìn rõ đặc điểm giới tính."
"Vậy sao ngươi lại nghi ngờ hung thủ là nữ nhân?"
Chu Dịch giơ lên một ngón tay: "Thứ nhất, tuy không nhìn rõ đặc điểm, nhưng từ phán đoán chiều cao cân nặng, hoặc là nam giới không cao, hoặc chính là nữ giới."
Ngô Vĩnh Thành sững sờ: "Làm sao ngươi biết cân nặng của đối phương?"
"Từ cảm giác khi ta đá hắn một cước đó, ta cơ bản có thể đánh giá được cân nặng của đối phương không vượt quá 110 cân*."
*110 cân Trung Quốc: khoảng 55kg
Trần Nghiêm vô cùng kinh ngạc hỏi: "Cái này ngươi cũng cảm nhận được à?"
Chu Dịch gật gật đầu: "Tám chín phần mười."
Trần Nghiêm mang theo vẻ mặt kinh sợ, quay đầu hỏi Ngô Vĩnh Thành: "Sư phụ, ngươi có làm được không?"
"Khụ khụ, cái này kỳ thật nói khó cũng không khó." Ngô Vĩnh Thành nhìn vẻ mặt bình tĩnh trên mặt Chu Dịch, cảm thấy hắn không giống đang nói dối: "Đây là chuyện mà một cảnh sát vừa mới công tác ở đồn công an có thể làm được sao?"
Chu Dịch lại duỗi ra thêm một ngón tay: "Thứ hai, lúc bác sĩ pháp y Hứa xử lý vết thương cho ta, có nói vết thương trên đầu ta kỳ thật không nghiêm trọng như tưởng tượng, vết thương cũng không sâu."
Trần Nghiêm không hiểu hỏi: "Điều này nói lên cái gì?"
"Nói rõ sức mạnh của hung thủ không lớn, nếu như là một nam giới trưởng thành khỏe mạnh, ta chịu một gạch này e rằng cũng tiêu rồi."
Ngô Vĩnh Thành nói: "Đây đều là cảm giác chủ quan của ngươi, không thể nói là không có giá trị tham khảo, nhưng để làm căn cứ quyết định phương hướng điều tra tiếp theo, e là còn chưa đủ."
"Ta biết, cho nên ta còn có một manh mối khác. Đêm qua ở bệnh viện, sau khi Chu Dịch đóng tiền lấy thuốc xong, lúc đi đến quầy y tá phòng cấp cứu để đưa đơn, tình cờ nghe được cuộc đối thoại ngắn gọn của hai y tá."
"Cái cô họ Đỗ kia bị sao vậy? Sao lại đưa nhầm thuốc nữa rồi hả?"
"Lại nhầm nữa à? Nếu cô ta không muốn làm thì nghỉ đi chứ, giữ lại làm hại chúng ta thì ra cái gì?"
"Đúng vậy đó, hai tháng trước đưa nhầm thuốc làm chúng ta bị trừ hết tiền thưởng, tức chết đi được. May mà ta kiểm tra lại, không thì xảy ra chuyện lớn rồi. Ngày mai báo cáo chuyện này với y tá trưởng đi."
"Chung ca với cô ta đúng là xui xẻo."
Chỉ là vài câu ngắn ngủi, lúc đó tâm trí Chu Dịch đều đặt trên người gia gia, cũng không để ý nhiều, sau đó ngẫm lại, các nàng nói cái cô họ Đỗ kia rất có thể chính là Đỗ Hiểu Lâm.
Nghe xong lời của Chu Dịch, Ngô Vĩnh Thành hỏi: "Ý của ngươi là?"
"Mối quan hệ đồng nghiệp của Đỗ Hiểu Lâm không tốt."
Mục đích thực sự của Chu Dịch thực ra là muốn tránh đi đường vòng. Bởi vì trong hồ sơ vụ án 316 ghi chép, phương hướng phá án ban đầu chính là tập trung xoay quanh hai hướng tình ái và báo thù. Các mối quan hệ của Đỗ Hiểu Lâm với nhiều người khác phái về cơ bản đã bị điều tra lật tung nhưng lại không thu hoạch được gì. Cho nên Chu Dịch muốn vòng qua phương hướng thông thường này, nhưng lại không thể nói thẳng.
Đương nhiên, điều này cũng không có nghĩa là phương hướng trước đó nhất định sai, có lẽ chỉ là chưa phát hiện ra manh mối hữu ích.
"Ta cảm thấy trong này đã bao hàm mấy manh mối. Đầu tiên, mối quan hệ đồng nghiệp của Đỗ Hiểu Lâm chắc chắn không tốt lắm, nhưng chuyện bị liên lụy trừ tiền thưởng rất khó trở thành động cơ giết người. Cho nên điều mấu chốt hơn hẳn là sự thay đổi của Đỗ Hiểu Lâm."
"Thay đổi?"
"Ừm. Nghe ý tứ trong lời của họ, thái độ làm việc tiêu cực này của Đỗ Hiểu Lâm chắc chắn không phải lúc nào cũng vậy. Dù sao Đỗ Hiểu Lâm cũng không giống người mới đi làm. Nếu lúc nào cũng vô trách nhiệm như vậy, phản ứng của các đồng nghiệp cũng sẽ không mãnh liệt đến thế. Cho nên ta cảm thấy mấu chốt chính là Đỗ Hiểu Lâm bắt đầu thay đổi từ khi nào? Vì sao lại thay đổi?" Chu Dịch mắt sáng như đuốc nói: "Trực giác của ta nói cho ta biết, đây nhất định là mấu chốt phá án."