Trùng Nhiên 2003

Chương 59. Câu hỏi từ tận đáy lòng của Tần Mạn Mạn (2)

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Anh định chỉ mua một chiều, không cần theo dõi thị trường, đến giá mục tiêu thì bán."

Câu nói của Khanh Vân khiến Tần Mạn Mạn nhíu mày.

Gã này có ý gì?

Rốt cuộc là anh hiểu hay không hiểu?

...

Anh tưởng đây là mua cổ phiếu chắc?

Gia đình cô bắt đầu với thức ăn chăn nuôi, đến quy mô này thì việc bảo hiểm giá nguyên liệu thô là không thể thiếu.

Tuy cô chưa tự mình làm bao giờ.

Nhưng từ nhỏ, cô đã dành thời gian sau giờ học ở văn phòng của bố.

Dần dần, cô hiểu rất rõ về bảo hiểm giá của hợp đồng tương lai, nó liên quan đến toàn bộ chi phí của ngành thức ăn chăn nuôi.

Đậu nành là nguyên liệu thô chính của thức ăn chăn nuôi.

Trước năm 2003, nhờ kỹ thuật nông nghiệp không ngừng cải tiến và các thị trường mới nổi không ngừng tham gia vào thương mại thế giới, về lâu dài, giá đậu nành luôn giảm.

Nhưng trong ngắn hạn, đặc biệt là năm 2002, khi cung và cầu liên tục mất cân bằng, đó là một năm đầy biến động, giá cả dao động rất lớn.

"Lý do?"

Tần Mạn Mạn vừa theo thói quen đặt mình vào vị trí người thừa kế tập đoàn, chợt nhận ra cậu không phải là cấp dưới của bố cô, vội dịu giọng nói thêm:

"Anh ơi, ý em là tại sao anh lại chỉ mua một chiều?"

Vẻ dịu dàng của cô khiến Khanh Vân bật cười.

Tần Mạn Mạn cắn môi, nũng nịu huých cậu một cái.

Khanh Vân xoa ngực một cách khoa trương rồi mới giải thích: "Chơi cổ phiếu, hợp đồng tương lai kiếm tiền nhanh, bình thường trưa rảnh thì anh hay chạy sang công ty chứng khoán bên cạnh xem náo nhiệt."

Tần Mạn Mạn gật đầu, cô hiểu động cơ kiếm tiền của cậu.

...

Nghèo đói sẽ khiến người ta muốn kiếm tiền.

Vài năm trước, những câu chuyện về việc làm giàu từ cổ phiếu và hợp đồng tương lai đã thu hút rất nhiều người tham gia, Khanh Vân có ý nghĩ đó cũng là điều dễ hiểu.

"Anh không có kinh nghiệm giao dịch thực tế, cũng không hiểu những chỉ số kỹ thuật đó, cho nên anh suy nghĩ theo logic chu kỳ ngành hàng của toàn bộ sản phẩm."

Tần Mạn Mạn vừa nghe vừa ngẫm, thấy cũng có lý.

Trên thị trường luôn có hai trường phái chính: kỹ thuật ngắn hạn và giá trị dài hạn.

Suy nghĩ của Khanh Vân không sai, thậm chí còn là phương pháp đơn giản nhất để tích lũy kiến thức.

Trên thị trường giao dịch, một suy nghĩ đơn giản và thô bạo hơn là đặt cược vào vận mệnh quốc gia.

Quốc gia hưng thịnh thì mọi chuyện đều tốt đẹp.

Cô hoàn toàn xóa bỏ nghi ngờ về tư cách giao dịch của cậu.

Vốn dĩ cậu đã trưởng thành hơn so với bạn bè đồng trang lứa, việc cậu suy nghĩ về những điều này cũng không có gì lạ.

Ngành công nghiệp, đặc biệt là ngành sản xuất, có tính chu kỳ và tính chính xác của chu kỳ này đã được kiểm chứng qua hàng trăm năm.

"Ba năm một chu kỳ nhỏ, bảy năm một chu kỳ lớn, năm mươi năm một chu kỳ dài, hầu hết các ngành công nghiệp đều không thoát khỏi quy luật này."

Tần Mạn Mạn cười nói: "Chu kỳ Kitchin? Anh đọc sách của ông ấy à?"

Khanh Vân lắc đầu: "Cuối tuần rảnh rỗi nên hai năm qua anh đã đọc khá nhiều sách ở thư viện thành phố. Sách của Kitchin thì anh chưa đọc, anh đọc cuốn "Lý thuyết tổng quát về việc làm, lãi suất và tiền tệ" của Keynes."

"Vậy sau này anh muốn học kinh tế à? Không học khoa học kỹ thuật?" Tần Mạn Mạn dò hỏi.

...

Người bình thường rảnh rỗi lại đi đọc loại "Sách tạp" này sao?

Hơn nữa, cô cho rằng cậu có thành tích cao nhất môn toán và vật lý nên phù hợp với con đường nghiên cứu khoa học kỹ thuật hơn.

Học kinh tế thì chẳng phải lãng phí tài năng của cậu sao?

Khanh Vân kỳ lạ nhìn cô: "Chuyện này chẳng phải rất bình thường sao? Lương của các ngành kinh tế cao hơn nhiều so với các ngành khác.

Với lại, trong lớp hướng nghiệp, thầy Tưởng Môn Thần cũng từng nói, học kinh tế không cần học lên cao học, thi công chức cũng có nhiều lựa chọn hơn."

Tần Mạn Mạn ngượng ngùng cười, suy nghĩ của cô có chút "xa rời thực tế".

Đối với người cần vay tiền để đi học đại học như cậu, việc sớm tiếp xúc với xã hội để tự nuôi sống bản thân mới là suy nghĩ bình thường nhất ở giai đoạn này.

"Anh nói tiếp đi."

Cô chợt nhận ra rằng đối với một số người, đọc sách không phải là sở thích mà là để sống sót tốt hơn.

Là một học sinh bình thường, con đường có thể nghĩ đến có lẽ chỉ có học hành.

Cô tựa đầu nhỏ lên vai cậu, tay nhỏ đặt vào tay cậu.

Khanh Vân khẽ nhíu mày.

"Của cho không ai lại từ chối".

Bây giờ cậu đã không còn thỏa mãn với những đụng chạm nhỏ nhặt này nữa, cậu dang tay ôm cô vào lòng, tranh thủ lúc cô định giãy giụa thì vội vàng nói:

"Xét từ chu kỳ lớn, giá đậu tương đã giảm trong sáu năm rồi, giá thảm đến mức không nỡ nhìn.

...

Vì vậy, năm nay không phải xây đáy thì sẽ tăng giá. Biểu hiện trong ba tháng đầu năm cũng cho thấy điều đó."

Tần Mạn Mạn ngắt lời cậu, ấn hai nút dưới bàn, màn hình điện tử trong xe mở ra, sau đó mặt bàn trước mặt hai người từ từ mở ra, để lộ bàn phím và chuột.

Khanh Vân ngạc nhiên nhìn mọi thứ.

Đúng là nhà giàu!

Cậu chỉ vào biểu đồ giá mà Tần Mạn Mạn vừa mở rồi giải thích: "Ngày giao dịch đầu tiên sau Tết Dương lịch, giá đậu tương đã tăng vọt, một mạch đi lên. Trong đó, hợp đồng kỳ hạn tháng 9 đã kéo giá lên gần 200 điểm trong vòng một tuần, giá CBOT(*) trong thời gian này cũng tăng gần 20 cent.

(CBOT là viết tắt của Chicago Board of Trade, một trong những sàn giao dịch lớn và lâu đời nhất tại Mỹ)