Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Theo lời ông trưởng thôn nói trước tòa thì ông nội Khanh Vân nhặt được Khanh Vân ở trước cửa nhà, lúc đó Khanh Vân khoảng một tháng tuổi.
Đứa bé nhỏ như vậy mà không khóc thì không bình thường.
Vậy nên bố mẹ bỏ rơi cậu có khả năng cao là người ở những thôn lân cận.
Vào cái thời đại giao thông không phát triển đó thì khoảng cách sẽ không quá xa.
Cùng lắm là 30km bán kính, nếu bản thân Khanh Vân muốn tìm thì cứ hỏi từng nhà là đã tìm được rồi.
...
"Tại sao ạ?" Tần Mạn Mạn khẽ hỏi.
Cô cảm thấy mình ngày càng hiểu rõ câu nói khắc trên hộp bút của cậu.
Đó là lời Đường Thiến Ảnh an ủi cậu nhưng cũng là lời bộc bạch từ tận đáy lòng cậu.
Tần Thiên Xuyên cười khổ: "Khi con sinh ra thì tuy nhà mình cũng không khá giả gì nhưng từ khi con bắt đầu nhớ chuyện thì nhà mình đã bắt đầu phất lên rồi, nên con chưa từng phải chịu khổ.
Nhưng Mạn Mạn à, con đừng quên vì sao chú ba của con không mang họ Tần."
Tần Mạn Mạn hiểu rồi.
Vào những năm tháng khó khăn, không sống nổi, chú ba của cô từ nhỏ đã được cho đi, theo họ khác.
Chỉ là may mắn là quan hệ của hai nhà rất tốt, người nhà kia cũng thông tình đạt lý nên không cấm chú ba cô về thăm nhà.
Trần Uyển nắm tay cô: "Mạn Mạn à, chuyện này thường xảy ra ở nông thôn. Nên nó không chủ động đi tìm thì con đừng nhúng tay vào, kẻo lại thành ra lòng tốt làm việc ngốc nghếch."
...
Sau khi tắm rửa xong, Tần Mạn Mạn trùm kín mít người.
Ngồi trước bàn học, mở tài liệu ôn tập ra nhưng cô không thể nào tập trung được.
Hay là...
Cứ thế xuống nước, trực tiếp nhường luôn?
Chiều nay cô và Khanh Vân cũng tính toán qua rồi, cô chỉ hơn cậu 15 điểm môn Văn, 35 điểm môn Anh và khoảng 40 điểm môn Khoa học tự nhiên.
...
Nếu dựa theo trình độ thật sự thì thành tích của Khanh Vân và cô không chênh lệch nhau là mấy.
"Vân Đóa!"
Tần Mạn Mạn mở cửa ra hét một tiếng.
Vân Đóa vội vàng chạy từ bên ngoài vào, tưởng rằng cô chủ có chuyện gì tốt muốn chia sẻ với mình.
Ai ngờ vừa vào cửa đã bị Tần Mạn Mạn tức tối đè xuống đất xoa đầu một trận.
"Đồ xấu xa!"
"Đồ đàn ông thối tha!"
"Tiện cho anh!"
Sau khi xả giận một hồi, Tần Mạn Mạn vẫn có chút không cam tâm.
Nhìn vẻ mặt ấm ức của Vân Đóa, cô bực bội lấy một túi cá khô nhỏ từ trong ngăn kéo ra, nhét vào miệng Vân Đóa, xoa đầu nó rồi đuổi nó ra ngoài.
...
Trong thư phòng, Tần Thiên Xuyên mở máy tính xem bản tóm tắt công việc ngày hôm nay.
Nhưng tàn thuốc dài trên ngón tay và đôi mắt lờ đờ cho thấy ông không hề làm việc.
Trần Uyển bưng cốc sữa đẩy cửa bước vào, khẽ ho hai tiếng, quạt quạt không khí trước mũi rồi đi tới bật máy lọc không khí.
Tần Thiên Xuyên hoàn hồn, dập tắt điếu thuốc trong gạt tàn, cười áy náy rồi gọi bà lại.
...
Trần Uyển ngồi phịch xuống đùi ông, vòng tay ôm cổ ông.
Nếu Tần Mạn Mạn ở đây thì chắc chắn sẽ cảm thán rằng những thói quen của mình đều là di truyền.
Tần Thiên Xuyên bật cười, vợ ông ở ngoài là phu nhân chủ tịch tập đoàn Hậu Phác, giỏi giao tiếp, có hình tượng đoan trang và thanh lịch.
Về đến nhà, sau lưng con gái thì vẫn là dáng vẻ thiếu nữ ngây thơ năm nào trước mặt ông.
"Thiên Xuyên à, em có chút không muốn Mạn Mạn và Khanh Vân ở bên nhau nữa." Trần Uyển gối đầu lên vai ông, thở dài.
"Tại sao?" Tần Thiên Xuyên không phản đối, chỉ hỏi lý do.
Trần Uyển bày ra vẻ mặt u sầu nói: "Thằng bé đó, cái kiểu kinh doanh mà nó đang chơi là đang thao túng nhân tính. Điều này trái ngược với lý niệm của gia đình mình.
Chơi người thì sẽ mất đức. Em bắt đầu nghi ngờ về nhân phẩm của thằng bé rồi."
Nói xong, bà ngẩng đầu lên, nhìn người chồng vẻ mặt thản nhiên, rất nghi hoặc: "Anh không nhìn ra à? Hay là giữa chúng ta có sự khác biệt về thông tin?"
Tần Thiên Xuyên chưa bao giờ nghi ngờ con mắt nhìn người của vợ mình.
Trên thực tế, tập đoàn Hậu Phác có thể phát triển được như ngày hôm nay, ngoài nỗ lực của bản thân ông ra thì còn có một phần công lao rất lớn thuộc về người vợ hiền trước mặt này.
Trần Uyển cũng sẽ không nghi ngờ quyết định của Tần Thiên Xuyên, họ có thể nhanh chóng trỗi dậy trong một thời gian ngắn như vậy là nhờ vào khứu giác độc đáo của Tần Thiên Xuyên.
Nhưng hôm nay, khi chuyện liên quan đến hạnh phúc cả đời của con gái thì bà cảm thấy rõ ràng rằng chồng mình đang giấu bà điều gì đó.
"Em xem cái này trước đi." Tần Thiên Xuyên tắt tài liệu đi, mở một đoạn video lên.
Đó chính là đoạn video trong xe RV vào trưa nay, âm thanh trong video rất rõ ràng.
...
Một lúc lâu sau, Trần Uyển nổi giận.
Bà đấm một quyền vào người Tần Thiên Xuyên: "Đều tại anh nuông chiều nó hư đấy! Nó lại dám lừa chúng ta!"
Tần Thiên Xuyên lắc đầu: "Cũng không hẳn là lừa, hoặc là chính con gái mình cũng chưa nghĩ thông suốt. Có lẽ do chuyện đi du học dạo gần đây mà chúng ta đã ép nó quá nên nó mới tìm Khanh Vân làm lá chắn."
Trần Uyển trừng mắt nhìn ông, đột nhiên bật cười: "Có lẽ Mạn Mạn cũng không ngờ rằng nó sẽ tự vác đá đập vào chân mình."
Video rất rõ ràng, ánh mắt con gái nhìn Khanh Vân không thể nào giả được.
"Em hiểu rồi, trách sao hôm nay anh lại kỳ lạ như vậy, còn ép con gái phải từ bỏ việc thi thủ khoa."
Trần Uyển cười khúc khích.